Diệc Thanh Thanh tò mò đi qua xem xét.
[Phát hiện điểm đánh dấu ở phần mộ núi hoang, có tiêu phí 1 điểm đánh dấu để đánh dấu hay không?]
[Phát hiện điểm đánh dấu ở phần mộ của nương nương, có tiêu phí 1 điểm đánh dấu để đánh dấu hay không?]
[Phát hiện điểm đánh dấu ở phần mộ của công chúa, có tiêu phí 1 điểm đánh dấu để đánh dấu hay không?]
Diệc Thanh Thanh run rẩy một cái, đây là nơi quỷ quái gì thế, không chỉ có một ngôi mộ, lấy đâu ra nhiều điểm đánh dấu chỗ ngôi mộ như thế?
Hơn nữa ba ngôi mộ còn cạnh nhau, cho nên mới bắt mắt như vậy.
Một cơn gió lạnh thổi qua, cô đột nhiên cảm thấy núi rừng vừa rồi còn rất bình thường đột nhiên quỷ dị hơn.
Cô im lặng an ủi mình, làm xây dựng tâm lý cho mình.
Mình đã chết một lần, mình từng làm quỷ, ngay cả địa phủ cũng đã tới, sợ hãi một nơi như ngôi mộ làm gì?
Cho dù nơi này là địa điểm nổi tiếng với những ngôi nhà ma, cô không có gì phải sợ.
Hơn nữa hệ thống đánh dấu đã nói thế giới này là thế giới không thể tu luyện, kỹ năng đặc biệt đều cần điểm đánh dấu mới có thể thăng cấp, quỷ hồn gì đó đều không tồn tại.
Thật sự tò mò rốt cuộc mấy điểm đánh dấu này sẽ đánh dấu ra cái gì.
Cô ngang tàng tìm một điểm đánh dấu, chọn địa điểm đánh dấu chỗ công chúa nghe có vẻ lợi hại nhất.
[Đánh dấu ở điểm đánh dấu trên phần mộ của công chúa, nhận được một viên tùy châu tự nhiên.]
Tùy châu?
Diệc Thanh Thanh vội vàng mở ba lô của hệ thống, tìm được vật phẩm mới xuất hiện kia, một hạt châu trong suốt to cỡ quả trứng gà.
Có khả năng không có nhiều người biết về tùy châu, nhưng nó còn có một cái tên khác: Dạ minh châu!
Thứ này là kiếp trước cô xem một bộ phim về đạo mộ nổi tiếng mới biết, quan trọng là phim kia khai quật dạ minh châu, ngậm ở trong miệng chủ nhân ngôi mộ.
Tuy tùy châu tự nhiên vô cùng quý giá, có một viên thì có thể cả đời không lo tiền tiêu, nhưng nếu là đồ trong mộ thì vẫn rất khó chịu.
Cô cẩn thận kiểm tra một lát, hạt châu này giống giường gỗ bạt bộ cô đánh dấu nhận được lúc trước, thoạt nhìn rất mới, không có dấu vết sử dụng, là hoàn toàn mới.
Tùy châu tự nhiên, tuy hiệu quả chiếu sáng của thứ này không giống trong truyền thuyết, trong bóng đêm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, thực ra còn không bằng đèn pin, còn kém cả ngọn nến, còn cần hấp thu ánh sáng xong mới có thể chiếu sáng liên tục một thời gian.
Nhưng đây là đá quý vô cùng trân quý, có giá trị cất chứa, đáng giá hơn vàng nhiều.
Kiếp trước khai quật được đồ trong lịch sử đều có giá trị hơn 1000 vạn lượng bạc trắng, có thể thấy được mức độ trân quý.
Ngôi mộ của công chúa có thể đánh dấu ra được thứ này, e rằng không phải công chúa bình thường.
Sau khi đánh dấu xong mộ công chúa bắt đầu thiết lập lại, Diệc Thanh Thanh rời mắt nhìn hai điểm đánh dấu khác.
Hiện giờ cô không cảm thấy nơi này đáng sợ chút nào.
[Đánh dấu điểm đánh dấu ở phần mộ của nương nương, nhận được một nắm đất xác chết dính máu.]
Diệc Thanh Thanh: “…”
Cô vội vàng ném nắm đất màu vàng vô cùng khả nghi trong ba lô ra, không quay đầu lại chạy đi mất.
Quả nhiên làm người không thể quá tham lam, điểm đánh dấu của cô!
Uổng phí mất 1 điểm đánh dấu!
Diệc Thanh Thanh một hơi chạy đi thật xa, thở hổn hển ổn định tâm trạng, vẫn thành thật kiên định làm bẫy, làm thịt thỏ mới là đúng đắn, đâu cần để ý ngôi mộ ở sườn núi làm gì?
Có tùy châu cũng không được!
Cầm bánh nhân rau hẹ ra ăn, áp chế kinh hãi đồng thời lấp đầy bụng, lại uống một ly trà lạnh.
Xong việc cũng không đi dạo khắp nơi, đi thẳng tới chỗ chuẩn bị đặt bẫy.
Hôm nay núi này, là không nên đi dạo nhiều.
Cô nhanh chóng chọn mấy nơi tốt làm bẫy xong, thì đi theo con đường trước đây thường đi xuống núi.
Trở lại trong phòng, thu dọn một lát tiếng còi làm việc buổi chiều vang lên.
Lại là một buổi chiều bận rộn, giống với giữa trưa tan làm xong, cô về nhà cõng sọt lại lặng lẽ đi từ cửa sau lên núi.
Lúc này trời vốn không còn sáng sủa giống như khi trưa, còn sắp tới đêm tối, Diệc Thanh Thanh càng nhanh chân, toàn bộ hành trình như bị thứ gì đuổi theo.
Cô đặt tổng cộng năm cái bẫy, hai cái còn nguyên, một cái kích hoạt bẫy, nhưng con mồi chạy mất, hai cái dư lại đều có thu hoạch, con thỏ còn đang giãy giụa ở bên trong!