Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 320 - Chương 320: Miếng Khoai Tây Cuối Cùng

Unknown Chương 320: Miếng khoai tây cuối cùng

Vốn dĩ nấu rất nhiều, không cướp ăn cũng đủ cho bảy bọn họ no bụng, nói không chừng còn có thể thừa ít khoai tây.

Nhưng mà đoạt như vậy, hai ca tráng men trống rỗng, một miếng khoai tây cũng không còn dư lại.

Miếng khoai tây cuối cùng đặc biệt được hoan nghênh, khi đồng chí nam rời khỏi chiến trường, bốn đồng chí nữ dùng đũa đánh một trận, mỗi người chia một phần nhỏ.

Trong đó Vương Linh Linh thành công nhặt của hời, cướp được phần to nhất phát ra tiếng cười “càn rỡ”, như trúng độc đắc.

Còn đắc ý nói, miếng khoai tây này là miếng ăn có mùi vị nhất hôm nay của cô ấy.

Diệc Thanh Thanh nhìn thấy rõ động tác nuốt xuống của cô ấy hơi gian nan.

Hành động sạch đĩa lần này là chấp hành hoàn toàn.

Mỗi người ăn no căng ngồi cũng không ngồi thẳng được.

Diệc Thanh Thanh và Lý Mộng Tuyết duỗi chân thẳng tắp, bụng hơi to, dựa sát vào tường.

Tuy Vân Cô Viễn không có tướng ngồi giống với bọn họ, nhưng chân cũng duỗi dài.

Chân của Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn mỗi người bá chiếm không gian phía dưới giường đất.

Những người khác cũng dịch tới chân tường, đủ loại tư thế nằm, may mà giường đất đủ dài, lúc trước Lý Mộng Tuyết còn đặc biệt dịch một số rương, nếu không thực sự chưa chắc chịu được “phát huy” của bọn cô.

“Ợ… Mọi người ăn quá nhanh, khiến tôi không có nhiều thời gian hồi tưởng lại dư vị!” Lý Mộng Tuyết vuốt bụng lên án.

“Cô đừng đổ lỗi hết lên người… Ợ chúng tôi, tôi nhớ rõ tốc độ của cô cũng không chậm mà!” Tiền Lai Lai căng đôi mắt dại ra, nhưng đầu óc vẫn còn đó, cũng không để cô ấy xoay vòng vòng vào!

“Miếng khoai tây cuối cùng ợ… Đúng là ăn ngon thật!” Vương Linh Linh cần phải nhấn mạnh một chút.

Diệc Thanh Thanh: “…”

Miệng cô mím chặt, không rên một tiếng.

Nghẹn một lát, lại nghẹn một lát, thì không ợ ra.

Rất nhanh Lý Mộng Tuyết phát hiện ra khác thường, quay đầu nhìn cô: “Thanh Thanh, sao cô không nói lời nào?”

Đang nín thở, đừng quấy rầy!

Nhưng mà cô không đáp lại, lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

Lý Mộng Tuyết ngồi thẳng lên, chuẩn bị ra tay với người cô bức cô nói chuyện.

Trước khi Diệc Thanh Thanh sắp thất bại trong gang tấc, Vân Cô Viễn đột nhiên mở miệng:

“Cô ấy đang nín thở.”

“???”

Trong đầu đám Lý Mộng Tuyết tràn ngập dấu chấm hỏi, nín thở làm gì?

Đây là trò chơi mới sao?

Bọn họ cũng muốn gia nhập.

“Phụt… Ha ha ợ…”

Không cẩn thận nhìn thấy hoạt động tâm lý của Lý Mộng Tuyết trong cuốn sách màu vàng Diệc Thanh Thanh không nhịn được, lập tức cười phá lên, nghẹn một lúc lâu đều uổng phí.

“Nín thở ợ… Có thể đề phòng nấc… Ợ…” Diệc Thanh Thanh cười xong mới giải thích với đám Lý Mộng Tuyết.

Sau khi nói xong thì che miệng, tiếp tục nín thở.

Chuyện này là mẹ dậy cô, có khi có tác dụng có khi không có tác dụng, khi không có tác dụng, Diệc Thanh Thanh nghĩ rằng cố nhịn chưa tới lúc.

Lúc trước khi cùng nhau nấu cơm ăn với Vân Cô Viễn cũng có lúc ăn đến nấc, nên làm như vậy, cho nên Vân Cô Viễn mới biết rõ như thế.

Kế tiếp đột nhiên không còn ai hé răng.

Im lặng một lát, đều bắt đầu nín thở, một lát sau không nín được thì liên tục há to miệng thở dốc.

Có người thành công, có người thất bại.

Sau đó là một trận hi hi ha ha.

Hi hi ha ha như vậy, ban ngày trôi qua.

Sau đó lại bắt đầu chuẩn bị nấu sủi cảo buổi tối.

Cán bột đều là mọi người làm cùng nhau, cán vỏ sủi cảo xong, thì cùng nhau ngồi trên giường đất gói.

Lý Mộng Tuyết lấy bảy đồng tiền xu một hào mua đồ còn thừa ra, gói vào trong sủi cảo.

Đây là bữa tiệc ăn sủi cảo có tiền hôm nay.

Sau khi nấu sủi cảo xong, sẽ do Diệc Thanh Thanh tay nghề nấu ăn chuyên nghiệp múc phân phát.

Đây là đoàn đội có lòng phân thắng bại cao, cho nên vì chút tiền này âm thầm so nhau, vùi đầu ăn.

Nhưng mà lúc này sủi cảo đều ở trong bát của mọi người, nên có thể chậm rãi nhấm nháp cẩn thận.

Quan trọng là trong sủi cảo còn có bảy đồng tiền, ăn nhanh sợ hỏng răng.

Tiền Lai Lai không hổ là họ “Tiền”, thuộc tính chiêu tài không bình thường, người đầu tiên ăn sủi cảo gói tiền là cô ấy.

Tổng cộng chỉ có bảy đồng tiền, còn không phải mỗi người đều có thể ăn một cái, chuyện này phải dựa vào vận may.

Đợi khi Tiền Lai Lai ăn ra đồng tiền thứ hai, thì đại biểu hôm nay có người sẽ không có đồng nào.

Nhưng mà tiền chỉ là phụ, chủ yếu là vui vẻ, người nào cũng không muốn trở thành kẻ xui xẻo không nhận được đồng nào.

Cuối cùng là Tiền Lai Lai và Vân Cô Viễn ăn được hai đồng tiền, đoạt huy chương giải thưởng lớn hôm nay.

 


Bình Luận (0)
Comment