Bởi vì khi yêu bạn, muốn đạt được trái tim của bạn mới đối xử tốt với bạn, nhưng cái tốt này chưa chắc đại biểu cho nhân phẩm của anh ta.
Khi anh ta có tình yêu đối với bạn, khắc chế mình, chỉ nhìn anh ta đối xử tốt với bạn thế nào thì không thể nhìn ra được nhân phẩm của anh ta.
Nếu một người đối với những người khác đều khiêm tốn có lễ, khoan dung rộng lượng, chứng minh anh ta có tình yêu, có giáo dưỡng, như vậy cho dù bọn họ ở chung bao lâu, anh ta đối xử với bạn sẽ không quá kém, bởi vì nhân phẩm của anh ta không tính quá thấp.
Nếu không một khi đã không còn tình yêu, anh ta đối xử với bạn càng tệ hơn người khác.
Lý Mộng Tuyết biết Trịnh Hiểu Long không xấu đến mức độ đó, chẳng qua anh ta không tốt như mình tưởng tượng.
Anh ta đối đãi với Trần Như Như cùng lớn lên với mình từ nhỏ, nhìn thấy cô ta chịu đủ loại tra tấn, vậy mà chỉ áy náy một lát.
Hơn nữa mỗi câu nói ra với cô ta, đều là muốn giải trừ hôn ước, đạt được mục đích của mình, nói không thông thì nổi giận.
Cô ấy và mấy chị em đều cảm thấy thương thay cho Trần Như Như, muốn giúp cô ta!
Anh ta chưa bao giờ phát hiện ra khác thường của Trần Như Như còn có thể nói là vì chán ghét cô ta, tránh né cô ta theo bản năng, căn bản không muốn nghĩ nhiều.
Nhưng mà trong nhà anh ta không đồng ý hủy bỏ hôn ước, anh ta lại tự mình xuống nông thôn để thoát khỏi trói buộc của người trong nhà, còn giấu giếm chuyện vợ sắp cưới theo đuổi mình, đúng là không có chút trách nhiệm nào.
Xuống nông thôn là vì xuống nông thôn sẽ được tự do, không ai buộc anh ta kết hôn, giấu giếm vợ sắp cưới là vì sợ mình để ý, tức giận, hay là chia tay với anh ta.
Cẩn thận nghĩ lại, phương thức anh ta giải quyết vấn đề vẫn luôn là đứng ở góc độ của mình, không suy xét mình xuống nông thôn trong nhà sẽ lo lắng.
Cũng không suy xét anh ta giấu giếm chuyện vợ sắp cưới sẽ tạo thành thương tổn đối với cô ấy, chỉ vì mình thoải mái, có thể trốn tránh bỏ chạy.
Nghĩ lại nếu có một ngày tình yêu cuồng nhiệt giữa bọn họ qua đi, có cọ xát gì đó, anh ta sẽ đối đãi với mình thế nào?
Thái độ có thể tốt với đối với cha mẹ anh ta, đối với Trần Như Như không?
Cô ấy không tiếp nhận được bị đối đãi như thế.
Đoạn tình cảm này, người này, đột nhiên trở nên tẻ nhạt vô vị, vậy thì hãy quên nó đi, chút bất đắc dĩ cuối cùng còn đọng lại trong lòng cô ấy sẽ sớm phai nhạt, cô ấy không nên chần chừ nữa mà nên tìm cơ hội kết thúc nó.
Nghĩ kỹ mọi chuyện xong, cô ấy bình tĩnh hơn.
Lúc này mới ra cửa tìm đám Diệc Thanh Thanh, không muốn ở bên cạnh anh ta, nhưng mà vẫn hy vọng anh ta có thể giải quyết chuyện của Trần Như Như, hy vọng anh ta đừng bị hôn ước trói buộc, Trần Như Như cũng có thể có được hạnh phúc chân chính.
Lúc này Diệc Thanh Thanh chỉ chiêu cho Trịnh Hiểu Long, căn bản không chú ý tới tâm cảnh của Lý Mộng Tuyết đột nhiên thay đổi lớn như vậy.
“Trần Như Như căn bản không tin tưởng anh, cộng thêm cô ấy bị mẹ cô ấy dạy rất nhiều ý nghĩ cố chấp, nhiều năm như vậy đã ăn sâu bén rễ, không phải dăm ba câu của anh có thể đả động. Anh vẫn nên liên lạc với cha mẹ anh đi, so với anh, trái lại cô ấy tin tưởng bọn họ hơn. Cô ấy muốn cũng là có thể duy trì quan hệ với cha mẹ anh, chẳng qua hiện giờ cô ấy cố chấp cho rằng cha mẹ anh yêu thương cô ấy vì cô ấy là vợ sắp cưới của anh…”
“Không phải như vậy, cha mẹ tôi coi cô ấy như con gái yêu thương, bởi vì cô ấy vẫn luôn muốn gả cho tôi, cha mẹ tôi đều không màng suy nghĩ của tôi, lần nào cũng bắt tôi phải nhường cô ấy!” Trịnh Hiểu Long phản bác.
“Tôi biết sự thật không phải như vậy, nhưng từ nhỏ cô ấy đã bị dạy quan điểm như thế, thậm chí không làm theo sẽ bị đánh, chẳng lẽ là từ nhỏ cô ấy đã không biết đau? Liên tục nhiều năm như vậy, tư tưởng bị bẻ cong không phải là chuyện bình thường ư? Chuyện anh phải làm không phải là phủ định lời cô ấy nói, mà dùng hành động khiến cô ấy tin tưởng, cho dù không gả cho anh, cả nhà anh vẫn đối xử tốt với cô ấy như trước! Nếu cha mẹ anh vẫn luôn coi cô ấy là con gái yêu thương, vậy thì chính thức nhận cô ấy làm con gái đi, sau đó dốc lòng chăm sóc cô ấy, chậm rãi thay đổi quan điểm của cô ấy, không thể quá thô bạo!” Diệc Thanh Thanh nói với vẻ tức giận: “Tóm lại là anh nên nắm chắc thời gian, đi thông báo cho người nhà anh, thương lượng biện pháp giải quyết, đây là nhà các anh nợ cô ấy!”