Còn chuyện vẽ tranh như thế nào, cô chỉ nói mơ hồ một câu học với người ta, với trình độ thông minh và năng lực tự suy diễn của mẹ già, chắc chắn sẽ quy công lao lên người nhân vật đặc biệt không thể nói nào đó, bọn họ chắc chắn còn giữ kín như bưng hơn cô.
Có tranh minh họa chiếm chỗ, lá thư của Diệc Thanh Thanh không lâu sau đã viết xong, thậm chí còn chưa đã thèm:
“Từ trước tới nay em chưa từng viết dễ dàng như vậy, giống y như xem hình nói chuyện.”
“Mẹ vợ cũng chỉ là muốn hiểu thêm về cuộc sống của em thôi, bầu không khí gia đình như vậy anh hâm mộ còn không kịp ấy!” Vân Cô Viễn nói.
Hiện giờ anh không chỉ thích Thanh Thanh, ngay cả người nhà cô, đều rất có hảo cảm, không hổ là gia đình có thể dạy dỗ ra cô gái như Thanh Thanh.
“Hâm mộ cái gì, hiện giờ mẹ em tìm em muốn số đo, muốn làm quần áo cho anh, đợi anh ăn tết đến nhà em, em sợ em bị thất sủng!”
Tuy Vân Cô Viễn nhận được tán thành của mẹ cô, Diệc Thanh Thanh rất vui, nhưng được hoan nghênh như thế, cô vẫn hơi ghen tị.
Dù sao khi mẹ cô nói giới thiệu đối tượng cho cô, ý chính là phải chọn lựa cẩn thận một chút, cảm thấy người đàn ông nào cũng không xứng với con gái trên đầu quả tim của bà ấy.
Kết quả đồng chí Vân gửi một lá thư, không biết sao uy lực lại mạnh như vậy, mẹ già cô thay đổi không khỏi quá nhanh rồi.
“Sao có thể thất sủng được? Lại thêm một người sủng em không tốt sao?” Vân Cô Viễn nói với hàm ý sâu xa.
“…” Diệc Thanh Thanh lập tức nghe hiểu, gương mặt lập tức đỏ bừng lên.
Đương nhiên tốt, thực sự quá tốt!
“A Viễn, anh thực sự là lần đầu tiên có đối tượng sao?” Diệc Thanh Thanh không nhịn được hỏi, những lời âu yếm của anh nói hết lời này tới lời khác, nói đến cô đọc một đống tiểu thuyết trên mạng đều đỏ mặt, đúng thật là…
“Đương nhiên…” Vân Cô Viễn không chút do dự nói, thậm chí có chút không rõ vì sao cô lại muốn hỏi thêm lần nữa.
“Vậy sao anh giỏi nói lời âu yếm như vậy?” Chẳng lẽ chuyện này cũng có thiên phú dị bẩm sao?
“Có lẽ là quá thích, có một số lời âu yếm tự nhiên nói ra! Không phải đối tượng đều như vậy sao?”
Vân Cô Viễn nghiêm túc nói khiến Diệc Thanh Thanh ngây ngẩn cả người.
Chẳng lẽ những cuốn tiểu thuyết trong kiếp trước đều là gạt người?
Lần đầu tiên yêu đương không nên thẹn thùng một chút sao?
Diệc Thanh Thanh không khỏi nghĩ lại mình, có lẽ cô thích trêu đồng chí Vân như vậy cũng là vì quá thích, tự nhiên biết được, mà không phải vì kiếp trước đọc rất nhiều tiểu thuyết?
Lại nghi ngờ nhìn thoáng qua đồng chí Vân, anh giỏi lắm, cô suýt nữa bị anh kéo lệch!
“Đi thôi, chúng ta đi gửi thư.” Vân Cô Viễn nói sang chuyện khác.
Diệc Thanh Thanh: “…”
Người nào đó đúng là càng ngày càng xấu!
Đề tài này cứ bỏ qua như vậy, hai người đi gửi thư, Vân Cô Viễn lại hỏi cô: “Kế tiếp có sắp xếp gì không?”
Diệc Thanh Thanh tính toán thời gian, còn tương đối sớm: “Chúng ta về trường học đi, buổi chiều đi dạo ở trường học là được.”
Hôm nay còn có thời gian, cô muốn đến Thục Xuân Viên đi xem địa điểm đánh dấu Thập Hốt Viên cần 4 điểm đánh dấu kia.
Mấy ngày nay, cô nghiên cứu nhiều chính là mấy địa điểm đánh dấu khiến cô nghi ngờ ở đại học Đế Đô.
Địa điểm đánh dấu trên sân thượng cô đã biết rõ, Minh Hạc Viên thì chưa tìm được tung tích, những địa điểm đánh dấu cao tới tận 5 điểm ở Yến Nam Viên thì trước mắt bị Diệc Thanh Thanh từ bỏ.
Cô tìm được ít tài liệu về nhà ở của giáo viên trong Yến Nam Viên ở thư viện, đặc biệt là số 51-66 có tận 5 điểm đánh dấu.
Nơi này đúng là từng có nhân vật trâu bò ở, hay hiện giờ là chỗ ở của một số nhân vật lớn trong các lĩnh vực.
Cô biết một chút, ví dụ như số 50 từng là nhà của Hướng Đạt tien sinh nhà sử học nổi tiếng, số 51 là Nhiêu Dục Thái tiên sinh nhà vật lý học kiêm giáo dục học từng ở, hiện giờ ở là Giang Trạch Hàm tiên sinh, nhà toán học nổi tiếng, 61 là Hầu Nhân Chi tiên sinh chuyên gia lịch sử địa lý học từng ở…
Các tiên sinh này từng sống hoặc cư trú ở đây, có một đống địa điểm đánh dấu kỹ năng cấp 5 không kỳ lạ chút nào.
Nhưng Diệc Thanh Thanh không có ý định nghiên cứu sâu các phương diện lịch sử, địa lý, vật lý, toán học, văn học, mấy thứ này học được mấy ngày thì không có tác dụng nung đúc tình cảm, dùng để giải trí, lại không có hứng thú gì nên thôi.
Cuối cùng chỉ còn dư lại “địa điểm đánh dấu Thập Hốt Viên” ở Thục Xuân Viên.