Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 475 - Chương 475: A Viễn, Anh Đúng Là Thiên Tài

Unknown Chương 475: A Viễn, anh đúng là thiên tài

Phía dưới cùng còn có một chiếc túi xách mới, cho con dùng đựng sách đi học, bên trong có 200 tệ và một ít phiếu. Khi nào con tiêu hết thì nói với trong nhà, hiện giờ trong nhà chúng ta có bốn người kiếm được tiền, ủng hộ con đi học không có vấn đề gì. 100 tệ trong này là anh trai chị dâu con cố chấp muốn giúp đỡ, con chỉ cần lo học tập thật tốt, đừng nhọc lòng vì chuyện tiền bạc.

Cuối cùng thực sự muốn hiếu kính cha mẹ, thì đừng gửi tiền gửi đồ về, thư viết dài một chút, nói nhiều về cuộc sống đại học, còn có chuyện mới mẻ ở Đế Đô, để cho cha mẹ, còn có anh trai chị dâu con, Tiểu Tuệ Tư tư mở mang thêm kiến thức. Nếu con viết quá ít thì đọc không đã nghiền, đọc một lát là hết ngay!

Sau này phải viết đầy bốn tờ giấy hãy gửi về, biết chưa?”

Nửa đoạn sau, mẹ già thích thúc giục cô viết thư dài gửi về quay trở lại.

Lần trước gửi thư về nhà, trên thực tế cô không gửi quá nhiều, tổng cộng chỉ có 50 tệ.

Chính vì hiện giờ mấy thứ như thịt không thể gửi về nữa, cho nên cô mới muốn gửi ít tiền về nhà.

Lần đầu tiên nên không dám gửi quá nhiều, không nghĩ tới mẹ cô không chỉ trả lại 50 tệ, còn thêm 200 tệ, ngay cả anh trai chị dâu cô đều bỏ 100 tệ.

Sau khi xuống nông thôn, cô nói mình có thể kiếm được thịt, chia lương thực cũng đủ, cộng thêm khi xuống nông thôn có mang theo không ít tiền, trong nhà mới không gửi tiền cho cô, phần lớn là gửi đồ ăn và vải dệt.

Tiền lương của cha mẹ cô, khi xuống nông thôn cô đã đào rỗng một lần, lần này e rằng lại lấy tiền tích cóp trong nhà mấy năm nay cho cô.

Trong lòng cô ê ẩm, lại cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

Cô thực sự không cần trong nhà lại gửi tiền cho cô, cô còn mấy vạn tệ đặt trong không gian chưa tiêu đâu!

Tiền quá nhiều, gần đây cô ngay cả ngân hàng đều không đi đánh dấu!

Nhưng mà số tiền này cô không thể nghĩ ra được biện pháp nói cho người trong nhà, không có biện pháp lấy ra, cô lại gửi, mẹ cô nhất định sẽ đánh cô sưng mặt, ăn tết chắc chắn sẽ đánh cô một trận.

Chỉ có thể đợi cô tốt nghiệp có việc làm, ở trong mắt người nhà là có nguồn thu nhập, mới có thể quang minh chính đại gửi tiền về cho nhà mình.

Haizz, rất muốn biết nữ chính xuyên qua làm thế nào chế tạo bàn tay vàng thành tài phú trắng trợn táo bạo lấy ra cho người khác, còn cô thì ngay cả chỗ cha mẹ đều không thể nói rõ được.

Vân Cô Viễn đọc thư đến đây, cũng phát hiện có chỗ không đúng lắm.

Rõ ràng là Thanh Thanh không giống với biểu hiện lúc trước khi cô ở nông thôn, mọi thứ đều từ nhà gửi tới.

Nếu trong nhà cô thực sự điều kiện tốt tới mức không cần suy xét tới tiền, cô chắc chắn sẽ không nghĩ cách gửi tiền về nhà.

Có lẽ Thanh Thanh có con đường kiếm tiền của mình.

Anh không tò mò phương pháp kiếm tiền của cô, chỉ cảm thấy Thanh Thanh rất hiểu chuyện, rõ ràng là được trong nhà sủng ái, lại luôn suy nghĩ vì người nhà, đặc biệt nỗ lực.

Cho dù là bất cứ người nào yêu quý cô, đều có thể cảm nhận được ấm áp mà cô đáp lại.

Diệc Thanh Thanh cũng không biết, mình lại để lộ một chút, nhưng mà nhìn bốn tờ giấy trắng thì cô phát sầu:

“Em lấy vải dệt về trước, làm xong quần áo lại đưa cho anh. Bây giờ mẹ em bắt viết thư gửi về còn trầm trọng hơn, vốn chỉ có hai tờ giấy, bây giờ lại thành bốn, anh nghĩ biện pháp giúp em đi!”

“Hay là em vẽ thêm gì đó gửi về? Có thể khiến cha mẹ vợ nhìn thấy rõ ràng hơn, còn ít đi được mấy chữ.” Vân Cô Viễn kiến nghị.

“A Viễn, anh đúng là thiên tài!” Diệc Thanh Thanh lập tức nghĩ ra được biện pháp.

Cô quyết định vẽ mấy bức tranh minh họa nhỏ lên trên giấy, coi như là giải thích văn tự, vẽ thêm mấy bức tranh minh họa, bốn tờ giấy này cô đều sợ không đủ cho cô vẽ.

Nghĩ một lát chuyện muốn viết, cô nhanh chóng vẽ mấy khung ảnh trên giấy, trên mỗi trang có hai cái, sau đó dùng bút máy phác họa đơn giản cảnh tượng muốn vẽ, lại đi kèm với văn tự giải thích và nội dung.

Vẽ mấy bức tranh ký họa miêu tả không phải là dễ như trở bàn tay với cô ư.

Cô hoàn mỹ thực hiện được yêu cầu của mẹ già, viết đầy bốn lá thư, còn có văn tự, vô cùng phong phú.

Có lẽ mẹ già cô nhìn thấy thư xong, không khen cô vẽ kỹ thì thôi, chắc chắn cũng không phê bình cô.

 


Bình Luận (0)
Comment