Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 520 - Chương 520: Khen Cô Không Khác Gì Tiên Nữ Trên Trời

Unknown Chương 520: Khen cô không khác gì tiên nữ trên trời

Biểu văn của Vân Cô Viễn là bây giờ viết, ngọn lửa cắn nuốt biểu văn, không lâu sau một người đàn ông thoạt nhìn không lớn hơn Vân Cô Viễn mấy tuổi, diện mạo có sáu bảy phần tương tự, đeo kính xuất hiện trước chậu than.

Khi xuất hiện còn có chút tò mò nơi này thật náo nhiệt, mãi đến khi thấy thiếu niên quỳ gối trước chậu than, mới ngơ ngẩn nói một câu:

“Tiểu Viễn?”

“Cha, là con.” Vân Cô Viễn nói.

Mỗi năm đều nhận được minh tệ Vân Cô Viễn gửi tới, cha Vân biết hiện giờ Vân Cô Viễn là âm sai.

“Tiểu Viễn, sao con lại đốt mấy thứ này, bị người ta phát hiện tố cáo thì không tốt. Cha ở phía dưới sống rất tốt, không cần mấy thứ này, con chăm sóc bản thân thật tốt là được!”

“Nơi này không có những người khác, sẽ không có người phát hiện, mấy thứ này đều là con dâu tương lai của cha tự mình làm, xem như là chút tâm ý. Hiện giờ con trai cũng tìm được người mình quý trọng, hôm nay nhân cơ hội này dẫn cha lên xem một lát. Kể từ khi yêu Thanh Thanh, con mới biết vì sao trước đây cha lại như vậy. Yêu không sai, chẳng qua ánh mắt của cha không được tốt lắm, ánh mắt của con tốt hơn cha nhiều, Thanh Thanh là cô gái tốt nhất thế gian này, cô ấy…”

Vân Cô Viễn nắm lấy tay Diệc Thanh Thanh, khi nói chuyện thì nhìn cô, tràn đầy tự hào khen cô.

Khen Diệc Thanh Thanh đỏ mặt, đây là cô sao?

Khen cô không khác gì tiên nữ trên trời.

Cô hơi xấu hổ lạy mấy cái: “Cháu chào chú!”

Cha Vân không nghĩ tới con trai lạnh như băng nhà mình đã thông suốt:

“Con tìm được người mình thích, cha vui sướng thay con, chỉ cần con thích là được. Mẹ con cũng là thân bất do kỷ, con đừng trách bà ấy, gần đây bà ấy có khỏe không?”

Gương mặt Vân Cô Viễn lạnh lùng:

“Cha có thể không trách bà ta tái giá, đây là tự do của cha, nhưng con vĩnh viễn không thể tha thứ cho bà ta, là bà ta không cần đứa con trai này trước. Trải qua mười mấy năm không có nhà, con sớm đã không có mẹ, coi như bà ta đã chết với cha đi.”

Trong lòng cha Vân đau buồn, bọn họ thực sự nợ anh quá nhiều, hiện giờ âm dương cách biệt, không thể làm được gì:

“Thôi, là cha làm khó con rồi. Con chăm sóc bản thân thật tốt, sống hạnh phúc bên Thanh Thanh là được, đừng đi con đường xưa của cha!”

“Cha yên tâm đi, Thanh Thanh tốt hơn bà ta trăm ngàn lần.” Vân Cô Viễn nói xong, thì kéo Diệc Thanh Thanh đứng dậy: “Thanh Thanh, được rồi, có thể tế bái những người khác!”

Diệc Thanh Thanh nghe giọng điệu của Vân Cô Viễn, e rằng cuộc nói chuyện không vui vẻ lắm, cũng không hỏi nhiều chỉ làm bạn với anh.

Anh đã mạnh đến mức có thể tiêu hóa sức ảnh hưởng của gia đình ban đầu.

Duyên phận người thân không cưỡng cầu được, có con cái không hiếu thuận với cha mẹ, cũng có cha mẹ không yêu con cái.

Đời trước cô đã thể nghiệm được rõ, nghĩ thông sẽ tốt hơn.

Cô từng vì cha mẹ càng ngày càng tới thăm ít hơn mà thất vọng khổ sở, thậm chí nghĩ có một ngày cô chết đi, bọn họ có thở phào nhẹ nhõm một hơi hay không.

Nhưng sau này nghĩ thông, cô chú định không thể sống lâu, ít gặp một chút sẽ bớt vướng bận hơn, khi cô chết bọn họ cũng không quá đau lòng.

Tốt xấu gì trong nhà chưa từng trả thiếu phí trị liệu cho cô, cô vẫn luôn ở phòng bệnh tốt nhất trong bệnh viện, đồ cô cần cũng chưa từng thiếu.

Tuy trong nhà giàu có, phí trị liệu của mình cũng chỉ là mưa bụi, nhưng tốt xấu gì cũng cho cô trị liệu tốt nhất, cô mới có thể đang bị bệnh, cũng có cơ hội tiếp xúc nhiều tin tức thông qua internet.

Mấy thứ này đã mang tới trợ giúp rất lớn cho cô trong đời này.

Cho nên cô vẫn luôn cảm ơn cha mẹ kiếp trước, chút thiếu hụt về tình thân này, cũng được cha mẹ đời này lấp đầy.

Tuy hiện giờ sống bình thường trở lại, nhưng cô cũng từng chịu cảm giác thương tổn do gia đình mang tới, A Viễn chịu tổn thương do gia đình mang tới lớn hơn cô, không ai có thể khuyên anh tha thứ.

Cũng may anh sớm độc lập, thoát khỏi gia đình nguyên sinh, sẽ không chịu thương tổn lớn hơn nữa.

Kế tiếp số lượng tế bái tương đối khổng lồ, vì không dẫn phát tranh đoạt, cô đốt nhang trước, đốt kim nguyên bảo cho âm sai gần đó, nhờ bọn họ duy trì trật tự.

Tuy bên cạnh có một âm sai, nhưng lát nữa anh còn phải giúp mình tế bái người đã mất nữa, kiếm công đức mạnh hơn lấy điểm hiếu kính này nhiều.

Ngay sau đó lại đốt chậu than, đặc biệt đốt cho cô hồn dã quỷ xung quanh, hi vọng bọn họ đừng ảnh hưởng tới tế bái kế tiếp.

 


Bình Luận (0)
Comment