“Đúng rồi, A Viễn, anh có thể nói cho em nghe về Âm Dương Các trong âm lệnh của anh được không? Là có dáng vẻ gì? Ngày hôm qua tế bái xong, em đạt được một kỹ năng đặc biệt mới, tên cũng là Âm Dương Các, không biết có liên hệ với Âm Dương Các trên âm lệnh hay không.”
“Âm Dương Các trên âm lệnh là một cửa hàng cổ kích, được xưng là hai giới âm dương không chỗ nào không có, chỉ cần trả nổi, thứ gì cũng có thể mua được. Nghe nói nó vẫn luôn di chuyển, chỉ có người có duyên mới gặp được.
Địa phủ có hợp tác với chủ của Âm Dương Các, cho nên đám âm sai mới có thể luôn thông qua âm lệnh liên hệ được với Âm Dương Các, mua sắm đồ vật.
Nhưng mà âm sai chủ yếu là dùng bổng lộc minh tệ, hồn lực hoặc âm đức mua sắm…” Vân Cô Viễn nói kỹ càng tỉ mỉ về Âm Dương Các.
Tuy Âm Dương Các mà Vân Cô Viễn nói là một tòa nhà gỗ không có cụ thể số tầng, vô cùng to lớn, còn to hơn trung tâm thương mại ở Đế Đô, khác nhau như trời với đất so với bàn đá quầy hàng Âm Dương Các của cô, nhưng mà Diệc Thanh Thanh vẫn cảm thấy Âm Dương Các mà anh nói có nhiều điểm tương tự với kỹ năng Âm Dương Các của mình.
Ví dụ như mua bán đều thu hồn lực, lại ví dụ như vẫn luôn di chuyển.
Vân Cô Viễn cũng nói: “Có khả năng kỹ năng Âm Dương Các của em chính là phiên bản đời đầu của Âm Dương Các?”
Diệc Thanh Thanh gật đầu, đúng là có khả năng này, hơn nữa khả năng này còn rất cao.
Xem ra giấc mơ tối hôm qua của cô không phải là không có đạo lý, nếu thực sự là như vậy, sau này cô trở thành phú bà đứng đầu địa phủ cũng không phải không có khả năng!
Xem ra cũng phải coi trọng kỹ năng Âm Dương Các này, kinh doanh thật tốt, nói không chừng thăng cấp tiếp, chậm rãi sẽ biến thành dáng vẻ Âm Dương Các mà A Viễn nói?
Đó là cửa hàng không chỗ nào không có ở hai giới âm dương đấy!
Ngay cả nhân dân tệ đều có thể mua!
Cho dù sau này chết, cũng không cần sầu.
Cô không cảm thấy mình suy xét vấn đề sau khi chết quá sớm, bạn trai của cô là âm sai mà, suy nghĩ cuộc sống sau khi chết sớm một chút cũng tốt, thậm chí còn có chút chờ mong.
“A Viễn, biết anh làm âm sai xong, hình như em không còn sợ tử vong nữa.” Diệc Thanh Thanh kinh ngạc với chuyển biến tâm lý của mình.
Trước đây cô rất sợ chết, đời trước không sống khỏe mạnh hình thành chấp niệm cứ được chữa khỏi như vậy.
“Tuy anh chưa từng tới âm thế, nhưng nghe âm sai chính thức khác kể, âm thế không có muôn màu muôn vẻ như dương thế, thế giới sau khi chết không có sắc thái gì, rất nặng nề, cho nên phải chăm sóc bản thân thật tốt, cố gắng sống lâu hơn một chút. Nhưng mà cũng đừng sợ hãi tử vong, cho dù là ở dương thế hay là âm thế, anh đều ở bên em.” Vân Cô Viễn nghiêm túc nói.
Diệc Thanh Thanh muốn nói lại thôi, cuối cùng chỉ gật đầu.
Cô thực sự khó mở miệng chuyện mang theo ký ức đến địa phủ rút thăm trúng thưởng đầu thai, chuyện này thực sự quá huyền huyễn.
Về âm thế, cô biết nhiều hơn âm sai người sống chưa từng đi qua âm thế như anh, âm thế hiện giờ ngay cả máy rút thăm trúng thưởng đều có.
Tuy thời tiết không tốt lắm, nhưng lại có phong cảnh khác.
Ăn bữa sáng xong, Diệc Thanh Thanh ra khỏi không gian tùy thân, chạy tới góc sân Đông Bắc muốn nhìn xem nguyên bảo mình đốt cho hẻm Âm Thủy hôm qua đổi được bao nhiêu giấy vàng.
Khi đi tới cửa thùy hoa chỗ góc sân Đông Bắc, Diệc Thanh Thanh không nhịn được híp mắt.
Cô nhìn thấy gì thế này?
Số lượng giấy vàng không khỏi quá nhiều rồi!
Gần như xếp thành một ngọn núi nhỏ.
Cô lật một lát, chất lượng thực sự không tệ, là giấy vàng tốt nhất.
Từng xấp được thu vào phòng để đồ trong không gian, xếp chồng cao tận 94 tệp.
Kim nguyên bảo mình gấp có sức mua lớn như vậy ư?
Ngày hôm qua cô chỉ đốt một sọt kim nguyên bảo, đã tương đương với 94 vạn minh tệ?
Trong khoảng thời gian ngắn cô không cần sầu giấy vàng.
Một tờ giấy này có thể cắt thành mấy tờ nhỏ, gấp được mấy kim nguyên bảo!
Một sọt kim nguyên bảo gấp ra còn không dùng tới nửa tệp giấy, tương đương cô bỏ lực gấp một chút, thì kiếm được hơn 93 vạn minh tệ.
Nhiệm vụ bắt quỷ bình thường của A Viễn, kiếm còn không nhiều bằng một sọt kim nguyên bảo của cô!
“A Viễn, nếu em có thể đốt kim nguyên bảo cho anh thì tốt, như vậy hai chúng ta đầu cơ trục lợi mấy lần là có thể làm giàu.” Diệc Thanh Thanh cảm thán.