Trong đôi mắt to của Đại Phúc tràn ngập vô tội, yếu ớt kêu lên một tiếng: “Meo…”
Nó chỉ là một con mèo nhỏ không thể khống chế móng vuốt mà thôi, không có chút liên quan nào tới Husky gì đó.
Diệc Thanh Thanh không muốn nó chạy tới chạy lui, không cẩn thận làm hỏng bản đồ Hải Thị, cho nên cô ôm chặt nó trong lòng, không cho nó chạy linh tinh.
Cô vừa nhìn bản đồ, vừa ghi lại những địa điểm đánh dấu cảm thấy có hứng thú lên giấy.
Cả buổi chiều, đều bận rộn về chuyện này.
Bản đồ Hải Thị còn rộng hơn bản đồ Đế Đô một chút, nhưng nội thành không rộng lắm, phần lớn là khu vực vùng ngoại thành, địa điểm đánh dấu cũng tương đối phân tán.
Diệc Thanh Thanh chọn một đống địa điểm đánh dấu có hứng thú xong, nhưng trong đó có nhiều là kiến trúc hay khu xưởng, cho dù cô tò mò cũng không thể đi vào đánh dấu.
Ví dụ như đống nhà Tây nào đó, có địa điểm đánh dấu ở tầng hầm ngầm, nhưng rõ ràng Diệc Thanh Thanh không thấy được cửa vào tầng hầm ngầm ở mô hình nhà Tây kia.
Còn có một số nơi liên quan tới quân sự, như vậy cho dù ở cửa có địa điểm đánh dấu, không đi vào vẫn có thể đánh dấu.
Nhưng đều ở vùng ngoại ô, tùy tiện tới gần Diệc Thanh Thanh sẽ bị coi là đặc vụ, cho nên từ bỏ.
Địa điểm như khu sân bay, nơi này là trọng địa nghiên cứu phát minh máy bay của quốc gia, loại nơi này đừng nói là đánh dấu, Diệc Thanh Thanh không dám tới gần.
Khi ở Đế Đô, những viện nghiên cứu gì đó kia, tuy cũng có địa điểm đánh dấu nhưng cô đều không đến đánh dấu.
Sau khi từ bỏ mấy nơi này, dư lại không còn nhiều.
Đầu tiên là ba trạm phế phẩm của Hải Thị, trạm phế phẩm là nơi lần nào cô cũng tất phải đi.
Sau đó là địa điểm đánh dấu Bách Nhạc Môn hiện giờ đã không thấy địa chỉ ban đầu, chỉ cần 3 điểm đánh dấu, nhưng tên của địa điểm đánh dấu như sấm bên tai.
Diệc Thanh Thanh đơn thuần là tò mò nơi này có thể đánh dấu ra thứ gì, cho nên quyết định thỏa mãn lòng tò mò của mình trước.
Sau đó còn có địa điểm đánh dấu tòa bưu chính của Hải Thị, chỉ cần 1 điểm đánh dấu là có thể đánh dấu, nơi này không giống với những bưu cục trước đây.
Sở dĩ Diệc Thanh Thanh muốn đánh dấu nơi này, chủ yếu là vì đời sau cô từng xem video ngắn giới thiệu nơi này, sau này biến thành viện bảo tàng bưu chính ở Hải Thị.
Cô nhớ rõ tòa bưu chính của Hải Thị có lịch sử lâu đời, tem đầu tiên của Trung Quốc được phát hành ở nơi này, không biết cô còn có thể đánh dấu ra tem trân quý ở nơi này hay không.
Có người nào đến niên đại này lại không mua hai loại tem đỏ núi sông đất nước và khỉ vàng năm Canh Thân?
Nhưng mà thời gian cô tới không đúng lắm, đến bưu cục hỏi, tem đỏ núi sông cả ước phát hành năm 68, phiếu khỉ vàng năm Canh Thân, tính toán thời gian có lẽ là năm 80 ra, hiện giờ mới năm 78.
Không mua được, đi đánh dấu thử xem cũng không tệ lắm.
Lúc trước khi cô ở Đế Đô, cũng từng thử đến bưu cục đánh dấu, nhưng đánh dấu ra tem chỉ là tem phát hành trước mắt, không có lời lắm nên cô không đánh dấu nữa.
Hiện giờ nhìn thấy tòa bưu chính Hải Thị, cô lại nổi lên tâm tư.
Ngoài ra còn có một địa điểm đánh dấu tiệm may cổ cần 5 điểm đánh dấu.
Địa điểm này vừa nhìn là biết có khả năng là kỹ năng may, hơn nữa trình độ giáo viên rất cao, đạt tới cấp 5.
Tuy tri thức may bà Hoa dạy cô làm quần áo và giày đã đủ dùng, nhưng chỉ thắng ở tiện, đẹp thì không nói tới.
Tuy Diệc Thanh Thanh không thích cái đẹp như Lý Mộng Tuyết, nhưng có cô gái nào không muốn trang điểm bản thân thật xinh đẹp, mặc quần áo đẹp?
Sau này xã hội sẽ càng ngày càng thoáng, mọi người cũng sẽ càng ngày càng theo đuổi cái đẹp, đồ làm đẹp bên ngoài như quần áo, trang điểm, kiểu tóc càng như vậy.
Tốt xấu gì cô cũng đến từ đời sau, quần áo đặc biệt được hoan nghênh ở cửa hàng bách hóa hiện giờ Diệc Thanh Thanh đều không nhìn nổi, chỉ có mấy cái không tệ lắm.
Tăng kỹ năng may lên một chút, làm quần áo đẹp cho mình cũng không tệ, cho nên đánh dấu này cũng nằm trong lựa chọn của cô.
Cuối cùng còn có một điểm đánh dấu là địa điểm đánh dấu miếu Thành Hoàng, cần 2 điểm đánh dấu.
Tuy tên là địa điểm đánh dấu miếu Thành Hoàng, nhưng miếu Thành Hoàng chân chính đã sớm không còn, hiện giờ chỉ là phố xá bình thường mà thôi.
Suy xét đến địa điểm đánh dấu miếu thổ địa lúc trước, có nhiều điểm tương tự cho nên cô chuẩn bị đi xem.