Mà bản thân cô đơn thuần là che giấu nguồn gốc lượng lớn tiền của cô mà thôi.
Xem ra mẹ già cô không thể tiếp nhận chuyện nhà ở là hai người cùng nhau mua!
E rằng lý do này không thể dùng.
Nói là tự cô mua, cô cũng không tìm ra được lý do hợp lý giải thích chuyện tiền tài.
Người nhà không giống với bạn, sẽ biết điểm dừng, nếu biết e rằng nhất định sẽ dò hỏi cô tới cùng, sợ tiền của cô có lai lịch bất chính.
Haizz!
Rối rắm quá!
Hiện giờ chỉ có hai lựa chọn, chuyện nghỉ hè sang năm đón cha mẹ đến Đế Đô chơi từ bỏ, đợi nghỉ đông sang năm lại nói.
Đến lúc đó hộ cá thể hợp pháp đã xuất hiện hơn nửa năm, đến lúc đó lấy cớ còn không phải hạ bút thành văn?
Hay là nói cho cha mẹ, nhà ở kia là Vân Cô Viễn mua, xét thấy thân thế của anh cha mẹ cô cũng không thể thực sự đi kiểm tra, nguồn gốc tiền của của anh nói cũng có thể tương đối linh hoạt.
Nhưng mà dựa theo cách nói này, chỉ sợ chuyện cô ở đó càng thêm nghiêm trọng.
Đến lúc đó có khả năng Triệu Hương Lan phu nhân không chỉ véo tai cô hai cái mà thôi, vẫn nên thôi thì hơn!
Diệc Thanh Thanh lập tức quyết định, ngày mai dành thời gian nói với A Viễn một tiếng, chuyện đón cha mẹ đến Đế Đô chơi phải hoãn lại, đợi năm sau lại nói.
“Con đừng bằng mặt không bằng lòng như lúc trước con ở nông thôn tìm đối tượng! Tuy mẹ thương con gái, nhưng nếu con không để ý tới an nguy của bản thân, mẹ vẫn không tha cho con!” Triệu Hương Lan lại nhấn mạnh lần nữa: “Không phải là mẹ không tin tưởng Tiểu Vân, chẳng qua chúng ta đừng nên khảo nghiệm lòng người, đừng mạo hiểm, vẫn là câu nói đó, lúc nào con cũng phải bảo vệ bản thân thật tốt.”
Bà ấy không muốn chiều ra đứa con trai thứ hai!
Haizz, làm mẹ đúng là phải nhọc lòng nhiều thứ!
“Con biết rồi ạ, mẹ yên tâm đi, chuyện mua nhà cũng không đến mức gấp như vậy, hai năm này cũng không thay đổi nhiều, có thể theo kịp. Cứ tích cóp tiền trước đã, đến lúc đó mua nhà càng tốt hơn cũng không tệ.” Diệc Thanh Thanh vội vàng trấn an mẹ già của cô.
“Được rồi, chuyện mua nhà mẹ sẽ nói chuyện với cha con, con không cần sầu, cứ chăm chỉ học tập đi. Nhà chúng ta vất vả lắm mới có một Văn Khúc Tinh, hiện giờ không cần con nhọc lòng chuyện tiền tài.
Tiểu Vâ không có người nhà, sau này hai đứa kết hôn chắc chắn là ở nhà chúng ta nhiều hơn, sau này con cũng không tính là gả ra ngoài, mẹ và cha con sẽ không để hai đứa chịu thiệt.
Đối với con và anh trai con, mẹ và cha con đều có ý nghĩ giống nhau, bồi dưỡng các con trưởng thành, tìm được công việc, có thể nuôi sống bản thân, lại nhọc lòng chuyện lớn trong đời cho các con, chi viện một chút. Đợi những chuyện này đều giải quyết xong, nhiệm vụ nuôi nấng của mẹ và cha con coi như hoàn thành.
Sau này không phải là cha mẹ nuôi nấng chăm sóc các con, nên đến lượt hai vợ chồng già này hưởng phúc của con trai con gái.
Hiện giờ nhiệm vụ của anh trai con cha mẹ đã hoàn thành, chỉ còn mỗi con.
Công việc của anh trai con là cha con bỏ một phần sức, trong nhà cũng bỏ tiền, còn có hôn nhân đại sự của anh trai con, trong nhà cũng bỏ không ít tiền.
Nhưng mà công việc của con, đối tượng của con, trong nhà đều không giúp con được gì, đa số đều tự dựa vào con, trong nhà chỉ có thể chi viện chút tiền tài.
Hơn nữa Lưu Mỹ Lệ xúi giục con, khiến con xuống nông thôn chịu khổ, anh trai con vẫn luôn áy náy.
Cho nên trước khi con kết hôn, tiền mẹ và cha con tích cóp được đều là của con, những chuyện này đợi con nắm được trái tim của đối tượng xong, mẹ và cha con sẽ bàn bạc với anh trai chị dâu con.
Nếu con và Tiểu Vân kết hôn, mẹ và cha con sẽ lấy tiền ra cho hai đứa, ủng hộ các con thành gia. Nhưng mà sau này con giống với anh trai con, phải cùng gánh vác nhiệm vụ dưỡng lão cho mẹ và cha con, từ nay về sau tài sản của hai bọn mẹ, hai con chia đều.
Nếu con kết hôn có gia đình riêng, mẹ và cha con già rồi sẽ về anh trai con nuôi, nhưng cũng chỉ là trước khi con tốt nghiệp có công việc tiền cha mẹ tích cóp thuộc về con, con tốt nghiệp có công việc xong, mẹ và cha con lại tích cóp ít hồi môn cho con, sau này tài sản dư lại để cho anh trai con.
Chuyện này anh trai và chị dâu con đều đồng ý, đến bây giờ mẹ và cha con đã có 529 tệ, con muốn mua nhà thì số tiền này đều đưa cho con. Lại đợi thêm mấy năm nữa, trước khi con tốt nghiệp có lẽ đã kiếm được đủ 1000 tệ, số tiền này có lẽ đủ mua một căn nhà ở Đế Đô?”