Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 618 - Chương 618: Đáng Tiếc Chỉ Có Thể Nghĩ Mà Thôi!

Unknown Chương 618: Đáng tiếc chỉ có thể nghĩ mà thôi!

Không nằm ngoài dự đoán của cô, cô lại đánh dấu được “phần quà tu sửa sân trước nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc”.

Ngay sau đó cô cũng thấy được địa điểm đánh dấu tương ứng ở tầng một, tầng hai còn có gác mái.

Đánh dấu lại đạt được “phần quà tu sửa tầng một của nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc”, “phần quà tu sửa tầng hai của nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc”, “phần quà tu sửa tầng ba của nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc”.

Vừa rồi cô lại thấy sân sau phía xa có địa điểm đánh dấu tỏa ra ánh huỳnh quang, có lẽ là đánh dấu tương tự.

Đợi cô đi đánh dấu, nếu không có gì bất ngờ xảy ra cô có thể nhận được toàn bộ phần quà tu sửa nhà gạch đỏ.

Có được một căn biệt uyển gạch đỏ thời dân quốc theo phong cách vườn hoa kiểu Tây và đình viện kiểu Trung không có chút trở ngại nào, như vậy cô còn có gì do dự?

Cô mới mở mấy phần quà ra nhìn thoáng qua, phần quà tu sửa đường núi không chỉ có thể sửa chữa đường sỏi đá, còn có thể khôi phục hàng cây lúc trước.

Phần quà tu sửa sân trước bao gồm vườn hoa đình hóng gió kiểu Âu ở sân trước, còn có mặt cỏ, tường sân, đóa hoa ngọn cỏ.

Phần quà tu sửa tầng một, tầng hai không chỉ bao gồm tường ngoài, cửa sổ, ngay cả vật trang trí trong phòng đều nằm trong phạm vi tu sửa, đồ nội thất thì càng khỏi nói.

Thậm chí là thảm, rèm, vỏ chăn, rèm lụa, lót sô pha đều đủ, những thứ có thể tu sửa đều nằm trong phần quà tu sửa này!

Phần quà tu sửa gác mái bao gồm tu sửa nóc nhà, cùng với điện nước phía trên, phòng để đồ.

Không chỉ như vậy, gay cả đường bộ điện nước đều bao hàm trong đó.

Hơn nữa mấy phần quà tu sửa này có vật phẩm đặc biệt riêng, Diệc Thanh Thanh nhìn thôi trong lòng nóng bỏng.

Chỉ cần cô muốn, nhà gạch đỏ sẽ lập tức khôi phục dáng vẻ tốt nhất lúc ban đầu.

Diệc Thanh Thanh đều hận sao tứ hợp viện nhà mình không có đánh dấu như thế?

Nếu có, lúc trước cô và A Viễn đã không cần tốn nhiều thời gian trang trí như vậy!

Còn có di chỉ Viên Minh Viên, bên thập hốt viên Thục Xuân Viên, nếu cũng có địa điểm đánh dấu như vậy, cô có thể trực tiếp sửa chữa kiến trúc cổ!

Đáng tiếc chỉ có thể nghĩ mà thôi!

Chuyện này nhắc nhở cô, nhà gạch đỏ này chưa chắc là ngoại lệ, nếu sau này có địa điểm đánh dấu trên kiến trúc ở trạng thái bỏ hoang, cô cũng có thể thử xem, nói không chừng nhặt được căn nhà to!

“Cô chắc chắn muốn mua sao?” Viên An Xuân xác nhận lần nữa.

Diệc Thanh Thanh quả quyết gật đầu: “Mua! Khi nào có thể sang tên?”

“Sảng khoái!” Từ lúc lên núi, đây là lần đầu tiên Uông Tĩnh Ích lộ ra tươi cười.

Nhà gạch đỏ suy bại đến như vậy, cuối cùng có thể trợ cấp chút lực khiến Uông gia bọn họ hưng thịnh lần nữa cũng rất tốt.

“Chúng ta đều ở hèm La Cổ, hay là sáng mai cô tới tìm tôi, tôi dẫn cô đi xem hai căn nhà nhỏ sát đường ở phố Kim Mã? Nếu được thì cùng đến cục quản lý nhà ở tìm đồng chí Viên sang tên, cũng không làm phiền đồng chí Viên ngày mai lại đến một chuyến.” Uông Tĩnh Ích nói.

“Được!” Diệc Thanh Thanh gật đầu.

“Vậy chúng ta xuống núi nhé?” Viên An Xuân nói.

“Đợi một lát, không phải nói sân sau có nguồn suối sao? Tôi muốn đi xem lượng nước thế nào, nhìn cho rõ sau này phải tu sửa thế nào mới có kế hoạch, tránh cho phải đi thêm một chuyến!” Diệc Thanh Thanh nói.

Nhìn từ cửa sổ tầng hai xuống dưới, có núi giả bị cỏ dại che giấu, không nhìn thấy được rõ ràng lắm.

Đương nhiên đây chỉ là lý do, nguyên nhân chân chính là địa điểm đánh dấu ánh huỳnh quang bên cạnh nguồn suối, cô muốn lần này lấy hết được phần quà tu sửa.

Những người khác lại đi cùng cô đến sân sau một chuyến, Diệc Thanh Thanh nhìn đơn giản một lát.

Lượng nước ở nguồn suối kia còn không tệ, lấp đầy toàn bộ đầm nước nhỏ, còn có một dòng suối nhỏ xuyên qua rừng trúc ở sân sau, chảy về phía ngoài sân.

[Đánh dấu ở địa điểm đánh dấu sân sau nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc, nhận được một phần quà tu sửa sân sau nhà gạch đỏ ở núi Phong Lộc.]

Lấy được toàn bộ phần quà, Diệc Thanh Thanh mới yên tâm.

Vì đề phòng không kịp chuyến xe, mấy người ăn bánh đậu đỏ uống mấy ngụm nước xong, thì ngựa không dừng vó xuống núi.

Đường xuống núi dễ đi hơn nhiều, cộng thêm tâm trạng của mọi người đều rất sung sướng, khi đi đến vùng ngoại ô Đế Đô còn về sớm hơn dự tính nửa tiếng.

 


Bình Luận (0)
Comment