Mãi đến khi bọn họ mua được nhà ở hẻm La Cổ, sau khi nghỉ tiến vào ở, Thanh Thanh mới có càng nhiều thời gian ở bên cạnh anh.
Khi Thanh Thanh ở bên cạnh anh, tuy cũng không cổ linh tinh quái, vui tươi đùa giỡn giống với các chị em của cô, nhưng mà cũng rất vui vẻ.
Nơi này giống như vùng trời đất của hai bọn họ.
Nhưng mà nếu chị em của Thanh Thanh đều tới hẻm La Cổ…
Vân Cô Viễn dường như đã thấy được hình ảnh tương lai Thanh Thanh đùa giỡn với đám chị em, mà anh chỉ có thể ở bên cạnh nhìn với vẻ trông mong.
Cuối cùng anh an ủi bản thân, nhân sinh còn dài, sau này anh sẽ kết hôn với Thanh Thanh, trở thành người một nhà, tạo thành gia đình hạnh phúc, có sinh mệnh kéo dài, sau đó cùng nhau sống đến bạc đầu, sống thọ và chết tại nhà.
Quan trọng nhất chính là duyên phận của bọn họ còn luôn kéo dài đến địa phủ, Thanh Thanh có thể mở Âm Dương Các ở địa phủ, anh thì làm âm sai ở địa phủ, thời gian ở chung sẽ nhiều hơn đám chị em của cô, hiện giờ cho bọn họ chút thời gian cũng không có gì.
Diệc Thanh Thanh hoàn toàn không biết đồng chí Vân đang lén lút ghen quan hệ giữa cô và mấy chị em quá tốt, tràn ngập hứng thú tìm kiếm bất động sản ở Đế Đô một lần.
Cô còn phát hiện có một số nhà có ý định bán ra, nhưng mà còn chưa hạ quyết tâm, hay là chưa kịp đến cục quản lý nhà ở bán nhà.
Chẳng qua hiện giờ tiền tiết kiệm của cô chỉ có hơn một vạn hai, vì hoàn thành lý tưởng phủi tay làm chưởng quầy sau này, cô vẫn nên tiết kiệm chút tiền mới tốt.
Xem bất động sản ở Đế Đô xong, Diệc Thanh Thanh còn suy nghĩ khi về ăn tết năm nay, lại đến Hải Thị một chuyến, nhìn xem cục quản lý nhà ở ở Hải Thị có thứ giống như vậy hay không.
Nếu trên sổ tay bất động sản này đặc biệt đánh dấu là “khu Đế Đô”, như vậy còn có “khu Hải Thị”, “khu Nam Bình” cũng không kỳ lạ.
Sáng sớm hôm sau Diệc Thanh Thanh và Vân Cô Viễn cùng đi mua khóa, chạy cả sáng thay mới hết khóa của mấy căn nhà, cuối cùng mới đến căn nhà nhỏ ở đường Học Phủ.
Đi trên đường, Diệc Thanh Thanh còn đặc biệt xuống xe ở trạm gần ngân hàng.
[Đánh dấu ở địa điểm đánh dấu ngân hàng nhân dân thuộc Đế Đô, nhận được 550 tệ.]
Thực sự đã lâu không tới ngân hàng xén lông cừu, lần này vận may không tệ, lại phá con số kỷ lục cô đánh dấu được ở ngân hàng.
Nếu muốn hoàn thành tư tưởng tương lai phủi tay làm chưởng quầy, đám chị em kiếm tiền giúp cô, tài chính bước đầu một vạn hai vẫn hơi ít, còn phải đánh dấu tích cóp thêm, năm nay vẫn nên thường xuyên lui tới ngân hàng đi.
Nhà ở đường Học Phủ có kích cỡ không khác tứ hợp viện của Lý Mộng Tuyết, nhưng mà chỉ là nhà ngói gạch xanh, cộng thêm lúc trước vẫn luôn có người ở, chủ mới của căn nhà vừa dọn đi.
Tuy đồ nội thất bên trong đều dọn sạch, nhưng mà quét dọn tu sửa sẽ dễ dàng hơn nhiều, kiếm ít đồ nội thất là có thể trực tiếp vào ở.
Ngoại trừ phòng bếp, phòng tắm, nhà vệ sinh ra, còn có một nhà chính, một phòng ngủ chính, hai phòng ngủ phụ.
Nhà này chỉ xem như là nhà bình thường ở niên đại này, thậm chí còn hơi cũ nát, hơn nữa diện tích mỗi gian đều không lớn.
Chân chính hấp dẫn Diệc Thanh Thanh mua nơi này là trong sân có một cây hòe một người đều ôm không hết, khiến cô giống như đang ở căn nhà phias au cửa hàng tang lễ của cô Bạch.
Đến lúc đó hoa hòe đầy trên cây, chắc chắn cũng đẹp như trong sân nhà cô Bạch.
Dưới tàng cây còn có một cái giếng, nhưng mà lát đá xanh, không sử dụng, bên cạnh có bồn rửa tay xây bằng xi măng, thông nước máy, dùng nước đều là nước ở nơi này.
Nhưng mà cô đặc biệt hỏi chủ nhà cũ, thực ra giếng nước này còn có nước, nhưng mà giếng tương đối sâu, múc nước không tiện bằng nước máy, sau khi thông nước mắt thì dần dần không dùng tới.
Lúc này kiểm tra nhà ở xong, xác định với A Viễn làm những đồ đạc gì mang tới, Diệc Thanh Thanh lập tức đi tới bên cạnh giếng, chà xát tay chuẩn bị mở phiến đá xanh chặn trên miệng giếng ra.
Tuy phiến đá xanh rất nặng nhưng không làm khó được Diệc Thanh Thanh uống thuốc tăng lực nhiều năm, cô đang muốn thử xem sức mạnh của mình mạnh cỡ nào!
“Đợi đã!” Bỗng nhiên Vân Cô Viễn gọi cô lại, giọng nói hơi vội vàng, Diệc Thanh Thanh hoảng sợ.