Diệc Thanh Thanh liên tục gật đầu: “Lai Lai nói đúng, cô ấy thực sự bị bắt nạt, đã sớm kích thích mở họp chuẩn bị đánh lộn, đâu có khả năng ở đây khóc lóc kể lể?”
“Tôi thực sự bị bắt nạt, bị cô bắt nạt!” Lý Mộng Tuyết hung dữ nói.
Cô ấy bị Diệc Thanh Thanh hố rất sâu thì không nói, xong việc phát hiện mình bị lừa gạt, muốn báo thù, còn bị đè nặng bắt nạt lại, cô ấy quá thảm mà!
Hiện giờ không phải là một chọi một, chỉ cần kéo Lai Lai và Linh Linh qua, đó chính là ba chọi một, cô ấy không tin không làm gì được mình đồng chí Tiểu Kim Hoa!
“Nếu là như vậy, tôi không bắt nạt cô thì có lỗi quá.” Diệc Thanh Thanh chà xát tay.
Lý Mộng Tuyết nhanh chóng trốn phía sau Tiền Lai Lai và Vương Linh Linh: “Các cô xem, cô ấy lại tới nữa!”
“Mộng Tuyết, chỉ cần Thanh Thanh muốn, hai chúng tôi cũng không ngăn được Thanh Thanh.” Tiền Lai Lai nói câu thật lòng, sau đó kéo Vương Linh Linh trốn chiến tranh.
Lý Mộng Tuyết: “!!!”
Diệc Thanh Thanh ôm lấy Lý Mộng Tuyết vào trong lòng: “Đồng chí Đại Kim Hoa, cô muốn tôi bắt nạt cô thế nào?”
“A, a, đừng mà, đừng mà, không còn sớm nữa chúng ta nhanh đi thôi, Linh Linh và Lai Lai chắc chắn đều đói bụng.” Lý Mộng Tuyết một giây là nhát gan.
Giá trị võ lực của Tiểu Kim Hoa, cô ấy không thể trêu vào!
Trên đường đi, bốn đóa Kim Hoa gần một tháng không gặp nói tới tình hình gần đây.
Vương Linh Linh và Tạ Thế Diễn đính hôn xong, quan hệ giữa hai nhà càng thân thiết hơn, ăn tết năm nay hai nhà bọn họ bắt đầu đi lại.
Năm trước Tạ Thế Diễn đến nhà Vương Linh Linh, mùng 2 đầu năm lại đến, Vương Linh Linh cũng đến Tạ gia thăm hỏi, đều rất quen thuộc lẫn nhau.
Tiến độ của Tiền Lai Lai và Trần Chí Hòa không nhanh như vậy, nhưng tốt xấu gì cũng là lần đầu gặp phụ huynh, ấn tượng giữa hai bên đều không tệ, trước mắt cũng không có cản trở gì trong vấn đề gia đình.
“Đều là tin tức tốt! Tôi cũng có tin tức tốt muốn chia sẻ với mọi người, cuối cùng tôi cũng mua được tứ hợp viện to mà mình tha thiết mơ ước, các cô đoán xem?” Lý Mộng Tuyết nói với vẻ thần bí.
“Hẻm La Cổ?” Tiền Lai Lai nói.
“!!!” Vẻ mặt Lý Mộng Tuyết khiếp sợ, sao lại không dựa theo sắp xếp thông thường thế này: “Sao cô biết?”
“Nếu không phải nơi chúng tôi biết cô đã không bảo chúng tôi đoán, nơi chúng tôi biết có tứ hợp viện lớn, chỉ có hẻm La Cổ chỗ Thanh Thanh ở. Vừa vặn cũng chỉ có nơi đó mới khiến cô đáng giá úp úp mở mở, cho nên tôi đoán một chút, không nghĩ tới đoán đúng.” Vẻ mặt Tiền Lai Lai không đổi nói.
Lý Mộng Tuyết có loại cảm giác chỉ số thông minh của mình bị ấn trên đất cọ xát, không có chút cảm giác thành tựu nào, đám chị em của cô ấy càng ngày càng không đáng yêu.
“Thực sự là hẻm La Cổ ư? Mộng Tuyết cô và Thanh Thanh làm hàng xóm à!” Vương Linh Linh kinh ngạc nói.
“Linh Linh, vẫn là cô đáng yêu! Ha ha, đúng vậy, nhà tôi ở số 13 hẻm La Cổ.” Cuối cùng Lý Mộng Tuyết cũng có chút vui sướng chia sẻ và khoe ra.
“Chúc mừng chúc mừng!” Vương Linh Linh vô cùng cổ động.
“Ha ha…” Lý Mộng Tuyết thoải mái: “Nhưng mà nhà ở hơi rộng, hiện giờ ở không quá tiện, chỉ có thể để đó trước, có lẽ phải hai năm sau mới có thể dọn vào.”
“Bao nhiêu tiền?” Vương Linh Linh cũng siêu cấp muốn ở cùng một phố với đám chị em tốt.
Lý Mộng Tuyết cảm thấy ngực đau như bị xuyên một mũi tên: “Nói tới chuyện này tôi lại đau lòng, một vạn rưỡi! Mua đắt hơn Thanh Thanh 5000!”
“Quá đắt! Bán tôi đi đều không mua nổi!” Vương Linh Linh khóc không ra nước mắt: “Thôi, tôi không thể nghĩ tới nhà ở ở hẻm La Cổ được, hi vọng tôi có thể tìm được căn thích hợp là được.”
“Đừng nản chí mà, có tôi ở đây, đảm bảo các cô có thể mua nổi, sau này bốn đóa Kim Hoa chúng ta sẽ là đại phú bà!” Lý Mộng Tuyết hào hùng vạn trượng nói.
Tiền Lai Lai: “Phú bà là gì?”
“Chính là nữ đồng chí rất có tiền!” Lý Mộng Tuyết ngựa quen đường cũ giải thích.
“Ha ha, Mộng Tuyết cô đừng để ý nữa, chúng tôi không mua nổi cũng không sao, có bao nhiêu tiền thì mau bấy nhiêu thôi…” Vương Linh Linh muốn nói khiến Lý Mộng Tuyết không cảm thấy áy náy nữa, mới nói như thế.
Đừng nói là trên vạn tệ, trên 1000 tệ bọn họ đều khó lấy ra, còn phải tích cóp rất lâu.