Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 706 - Chương 706: Bạn Trai Hiền Thê 2

Unknown Chương 706: Bạn trai hiền thê 2

Quần áo mẫu chỉ là bắt đầu, sau này bọn họ còn phải biến nguyên liệu mua về thành quần áo.

Vương Linh Linh và Lý Mộng Tuyết vốn không biết làm quần áo, nhưng mà có thể giúp cắt vải dệt.

Mấy người phân công nhau làm việc, Diệc Thanh Thanh phụ trách vẽ ra hình dáng cắt trên vải dệt, Vương Linh Linh và Lý Mộng Tuyết phụ trách cắt, Tiền Lai Lai phụ trách dùng máy may khâu lại.

Diệc Thanh Thanh vẽ rất nhanh, vẽ xong cả đống còn có thể giúp Tiền Lai Lai cùng may.

Mấy người hình thành dây chuyền sản xuất nhỏ, tốc độ làm quần áo không nhanh nhưng cũng tính không chậm, mỗi ngày có thể làm ba bốn chiếc.

Làm như vậy hai ngày, Diệc Thanh Thanh lại cảm thấy quá chậm, nhìn thấy mấy đồng chí nam mỗi ngày ở bên cạnh, muốn giúp đỡ nhưng không biết giúp kiểu gì, chỉ có thể thỉnh thoảng đổi chỗ cho Vương Linh Linh và Lý Mộng Tuyết cắt vải dệt, Diệc Thanh Thanh lại nghĩ ra được một biện pháp.

Cô tìm mấy tờ giấy cứng, cắt thành hình muốn cắt may ra.

“Có thứ này tôi có thể phụ trách may! Mộng Tuyết, cô tới vẽ ra hình dạng khuôn này, Linh Linh, cô dẫn theo đồng chí Tạ và đồng chí Trần phụ trách cắt may, tôi gia nhập tổ may của Lai Lai.”

“Đồng chí Vân thì sao?” Trần Chí Hòa hỏi.

Anh ta và Tạ Thế Diễn rất vui lòng giúp đỡ, mỗi ngày ở bên cạnh nhìn quá nhàm chán.

“Tôi dạy anh ấy làm quen với máy may, sau đó gia nhập tổ may, vừa vặn ba chúng tôi mỗi người một máy may.” Diệc Thanh Thanh nói.

Những người khác suýt nữa cho rằng mình nghe nhầm.

“Đồng chí Vân có thể được không?” Tạ Thế Diễn và Trần Chí Hòa nhìn đồng chí Vân với vẻ không dám tin.

Vân Cô Viễn: “…”

Đây là lần đầu tiên anh bị người ta nghi ngờ có được hay không.

“Lúc trước anh ấy có kinh nghiệm may vá, làm quen với máy may xong có lẽ có thể sử dụng.” Diệc Thanh Thanh nói.

Cô cũng không có biện pháp, nếu không dựa vào tốc độ của bọn họ, thời gian nghỉ hè căn bản không làm được nhiều quần áo.

Chuyện này là ngày hôm qua sau khi trở về, khi cô làm bìa cứng Vân Cô Viễn chủ động nói ra.

Nghĩ tới năng lực học tập của đồng chí Vân và năng lực may vá, còn có chăn lông thỏ cho đến nay vẫn rất rắn chắc, không bị sứt chỉ, Diệc Thanh Thanh cảm thấy có thể thử một lần.

Sau đó những người khác thấy Diệc Thanh Thanh dẫn theo Vân Cô Viễn chuyển máy may tới một phòng, trong đó có hai máy may còn dán sát nhau.

Diệc Thanh Thanh cẩn thận biểu thị cho Vân Cô Viễn xem lưu trình may vá kiểu dáng hôm nay của bọn họ xong, thì đưa cho anh một bộ vải dệt, để anh tự làm.

Đồng chí nam ít khi nói cười ngồi ở đó dẫm máy may, đồng chí nữ ở bên cạnh nói cười, thỉnh thoảng gật đầu khen ngợi.

Những người khác đều nhìn đến choáng váng.

“Không biết vì sao, tôi thấy được chút mùi vị đàn ông phụ giúp việc gia đình từ trên người đồng chí Vân, đúng là hiền huệ!” Lý Mộng Tuyết không nhịn được nói thầm với chị em tốt bên cạnh.

Vương Linh Linh điên cuồng gật đầu: “Đúng thế đúng thê, từ này dùng thực sự quá đúng, người đàn ông phụ gia đình!”

“Đáng sợ chính là, Thanh Thanh không phải khen linh tinh, anh ấy thực sự đều làm đúng, bước đi không sai chút nào, tay cũng ổn.” Tiền Lai Lai chưa từng gặp người nào có thể nhìn một lần là làm được quần áo.

“Anh ấy như vậy, có vẻ hai chúng ta đúng là phế vật.” Tạ Thế Diễn nhìn kéo trong tay, bỗng nhiên cảm thấy không thơm.

“Anh ấy không phải là lần đầu tiên như vậy, chúng ta cũng không phải ngày đầu tiên như vậy.” Trần Chí Hòa nói với hàm ý sâu xa: “Hạ thấp tâm thái một chút, sớm quen thôi.”

Tạ Thế Diễn: “…”

“Thanh Thanh, đây thực sự là lần đầu tiên đồng chí Vân học làm quần áo sao?” Tiền Lai Lai không nhịn được hỏi.

“Anh ấy vốn biết làm quần áo, khi xuống nông thôn phần lớn quần áo của anh ấy đều là anh ấy làm, còn làm chăn lông thú cho tôi nữa. Sau này tới Đế Đô mới mua mặc, còn có rất nhiều là tôi làm cho anh ấy, cho nên học máy may cũng nhanh.” Diệc Thanh Thanh nói.

“Máy may và dùng tay khâu khác nhau rất nhiều mà, tôi thấy chủ yếu là đồng chí Vân thông minh!” Trần Chí Hòa nói.

Học tri thức thâm ảo phức tạp như khoa y, hàng năm đều có thể thi đạt điểm tuyệt đối có thể là người thường sao?

Đầu óc của Vân Cô Viễn không thể dùng lẽ thường để xem.

 


Bình Luận (0)
Comment