“Thịt băm xào bí đao cũng không tệ lắm, ăn với cơm!” Lại gắp một miếng.
“Bí đao hầm miến cũng ngon, em để lại một ít để sáng mai ăn.” Lại gắp một đũa.
“Còn có canh bí đao này nữa, quả thực tuyệt nhất, có chút nóng, em múc một bát cho anh để nguội đã.” Diệc Thanh Thanh lại múc một bát canh cho anh.
Dưới nhiệt tình phục vụ gắp đồ ăn cho Diệc Thanh Thanh, bí đao trong bát Vân Cô Viễn sắp xếp thành núi.
Anh nhìn bí đao trong bát mình, vừa tức giận vừa buồn cười, nhưng vẫn ngoan ngoãn ăn hết, đợi lát nữa lại xử lý cô.
Diệc Thanh Thanh vô cùng vui vẻ gắp đồ ăn cho đồng chí Vân, tự thấy mình siêu cấp tri kỷ, lén giải quyết phiền não thay anh, sợ anh nhịn hỏng cơ thể.
Một bữa cơm này ăn xong, cô cảm thấy ổn.
Nhưng mà không lâu sau, cô lập tức biết cô sai rồi!
Buổi tối trước khi tách ra, đồng chí Vân bước từng bước tới gần cô, cô lùi về sau từng bước, sau đó không biết làm sao lại bị ấn lên tường.
Nụ hôn chúc ngủ ngon ngày hôm nay…
Là nụ hôn dồn đối phương vào chân tường!!!
Lưng dựa vào từng, cơ thể cao lớn của đồng chí Vân chặn trước mặt cô, cô không có chỗ để trốn.
Toàn bộ quá trình, trong đầu Diệc Thanh Thanh đều là các thầy cô đều lừa người, bí đao không có tác dụng!!!
Nếu không sao còn có thể kịch liệt hơn ngày hôm qua?
Vân Cô Viễn vẫn là nắm chắc giới hạn, lần lượt rèn luyện khiến lực nhẫn nại của anh càng lúc càng tốt, thời gian hôn cũng càng dài.
Diệc Thanh Thanh suýt nữa nghẹn chết trong nụ hôn dài lâu của anh.
Đồng chí Vân vất vả lắm mới tìm về chút lương tâm, rời khỏi môi cô, Diệc Thanh Thanh lập tức liên tục thở hổn hển mấy hơi.
“Ngày mai còn ăn bí đao không?” Vân Cô Viễn giam cầm cô vào trong lòng hỏi cô.
Diệc Thanh Thanh chưa kịp phản ứng: “Cái gì?”
“Ừm…”
Miệng cô lại bị chặn lấy.
Mấy phút sau, Diệc Thanh Thanh lại thở dốc lần nữa, nói đều không nói lưu loát, trong mắt tràn ngập lên án:
“Anh anh anh!”
“Ngày mai còn ăn bí đao không?” Vân Cô Viễn lại hỏi.
Lần này Diệc Thanh Thanh không dám nói nữa, cảm giác nguy hiểm khiến cô nhanh chóng động não, chẳng lẽ đồng chí Vân không thích ăn bí đao, cho nên lúc này trừng phạt cô?
Chắc chắn là như thế!
Nếu không có người nào hôn xong còn hỏi ngày mai còn ăn bí đao không?
“Không ăn không ăn!” Diệc Thanh Thanh nói chắc như đinh đóng cột.
Nói xong còn có chút ấm ức:
“Anh không thích ăn bí đao thì nói sớm một chút là được! Buổi tối khi em nấu bí đao anh không nói một tiếng, lúc này lại bắt nạt em, không ăn bí đao em có thể pha trà hoa cúc cho anh mà! Anh xem anh chính là cố ý… Ừm!”
Diệc Thanh Thanh thực sự bị hôn ngốc, trong đôi mắt tràn ngập nghi ngờ.
Mấy phút sau, Vân Cô Viễn tiếp tục hỏi: “Còn muốn anh uống trà hoa cúc ư?”
Diệc Thanh Thanh: “???”
Hôm nay anh phạm phải tật xấu gì hay không?
Linh hồn tổng tài bá đạo thức tỉnh rồi ư?
Đợi đã, bí đao, trà hoa cúc!!!
Xong đời, không phải là anh đã biết mọi chuyện rồi chứ!
Cô nhanh chóng nghĩ tới giữa trưa nghỉ ngơi nói chuyện với đám chị em, hai phòng ngủ cách nhau gần, không phải là anh nghe được gì rồi chứ!
Vân Cô Viễn: “Hửm?”
Diệc Thanh Thanh liên tục lắc đầu: “Không cần, không cần, không cần dùng bí đao và hoa cúc nữa!”
Dây dưa chưa xong à?
Hôm nay phân lượng nụ hôn chúc ngủ ngon siêu nhiều!
Cô muốn khiếu nại!
Hửm?
Hình như lần này rất dịu dàng!
Chân mềm…
Cuối cùng Vân Cô Viễn hôn nhẹ lên trán cô một cái:
“Sau này đừng nghĩ mấy chuyện linh tinh nữa, nếu thật lòng thương anh, sau khi tốt nghiệp thì gả cho anh sớm một chút, những thứ khác đều không có tác dụng, chỉ có em…”
Diệc Thanh Thanh cảm thấy khí huyết của mình dâng lên, cả người đều sắp bùng nổ!
Anh anh anh thực sự biết!
Còn có những lời này là có ý gì!
Cái gì mà những thứ khác đều không có tác dụng, chỉ có em?
Hai chân Diệc Thanh Thanh nhũn ra trở về phòng, cô pha một bình trà hoa cúc, đồng chí Vân không cần tiêu hóa nhưng cô cần!
Ngày mai, ngày mai cô nhất định phải hỏi rõ ràng có phải bạn trai ngây thơ của cô bị đánh tráo hay không!
Chỉ ba bốn ngày ngắn ngủi, nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước đều thẹn thùng tiến hóa như bây giờ.
Lúc này vừa ôm vừa hôn, còn đè trên tường hôn, kỹ thuật lần sau tốt hơn lần trước, quan trọng nhất là còn học được bắt nạt cô!
Tên trứng thối xấu xa này ở đâu ra thế?
Cô hoài niệm đồng chí Tiểu Vân nắm tay đều có thể thẹn thùng!