Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 732 - Chương 732: Tôi Có Một Phương Thuốc

Unknown Chương 732: Tôi có một phương thuốc

Đám Diệc Thanh Thanh đã thấy nhiều không trách, Lý Mộng Tuyết mở họp chuyên theo phong cách kể chuyện ma.

Tiền Đa Đa vẫn có chút không thích ứng, cô ấy là người đứng đắn, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng này, nhưng vẫn nỗ lực hòa nhập vào đại gia đình công ty này.

“Đầu tiên nhiệt liệt hoan nghênh đồng chí Tiền Đa Đa cửa hàng trưởng của cửa hàng chính chúng ta, vỗ tay!”

“Bốp bốp bốp!”

“Cảm ơn mọi người.” Tiền Đa Đa đứng dậy khom lưng cúi chào.

Lý Mộng Tuyết gật đầu: “Nhìn xem, ngày đầu tiên tới đã phối hợp tốt như vậy, trời sinh nên là người của công ty chúng ta!”

Tiền Đa Đa: “???”

Lý Mộng Tuyết tiếp tục nói:

“Kế tiếp tôi sẽ nói về kế hoạch phát triển công ty cho các vị cổ đông và nhân viên, tôi chia thành kế hoạch 3 năm, kế hoạch 5 năm và kế hoạch 10 năm…”

Tóm lại lại là một buổi tối thần kỳ còn ngu ngốc, khiến Tiền Đa Đa cả đời khó quên, từ nay về sau quãng đời còn lại nhớ tới còn có thể không nhịn được cười.

Tuy hình thức cuộc họp “độc đáo”, nhưng nội dung vẫn rất đứng đắn, Tiền Đa Đa có hiểu biết sâu hơn đối với dã tâm của mấy bọn họ, còn không nhịn được dâng lên tin tưởng đối với công ty.

Khi người khác còn chưa chú ý tới hướng gió của chính sách trên báo chí, mấy bọn họ đã định ra mục tiêu phát triển trong 10 năm tới, hơn nữa không phải không đáng tin cậy, đều là kiên định có căn cứ, chuyện này thực sự rất khó có được.

Bọn họ đã từng thông qua tin tức trên báo phỏng đoán tin tức khôi phục thi đại học, sau đó quả nhiên khôi phục thi đại học.

Lại sau đó dựa vào tình hình bên chợ đen phỏng đoán chuyện lén giao dịch thả lỏng, hiện giờ quả nhiên đã có hướng gió, có thể thấy bọn họ đều là người có dự kiến.

Có ánh mắt như vậy, cộng thêm sản phẩm của bọn họ có lực cạnh tranh, còn có đủ tài chính, không thành công thì đúng là không nói lí lẽ!

Tiền Đa Đa đã ăn xong bánh nướng lớn bà chủ Lý vẽ ra:

“Sau này công ty chính là nhà chị, chị sẽ nỗ lực làm việc, kiếm thật nhiều tiền, trở thành phú bà, đàn ông là cái thá gì? Tiền mới thơm chứ!”

Cô ấy thực sự không thoải mái cuộc sống đại học để lại cho cô ấy ngoại trừ vết nhơ trên hồ sơ, còn có sợ hãi đối với tình cảm!

Lần này vui vẻ như thế, cô ấy cũng nói mọi chuyện lúc trước.

Tiền Lai Lai đoán không sai, cô ấy thực sự bị đổ oan.

“Sau khi chị thi đỗ đại học, tranh cử vị trí lớp trưởng, bởi vậy lui tới tương đối nhiều với cố vấn học tập của lớp học.

Cố vấn học tập này còn trẻ, 27 tuổi, là học trưởng hơn bọn chị mấy khóa, lúc ấy nằm trong danh sách công nông binh đề cử học đại học, sau khi tốt nghiệp làm cố vấn học tập.

Người trông hào hoa phong nhã, bên trong lại là cầm thú!

Rõ ràng là anh ta trong tối ngoài sáng bày tỏ có hào cảm đối với chị, không ngừng quấy rầy chị, chị từ chối rất rõ ràng vẫn không dừng tay. Sau này chị không thể nhịn được nữa, chủ động tìm anh ta xin từ chức lớp trưởng, kết quả anh ta thẹn quá hóa giận, động tay động chân với chị. Trong lúc giãy giụa chị lớn tiếng gọi người, có người nghe thấy chạy tới, chị mới tránh được một kiếp.

Lại không nghĩ rằng, ngày hôm sau lập tức truyền ra lời đồn chị quyến rũ cố vấn học tập, chị nhổ vào! Đồ chó như anh ta, chị quyến rũ anh ta làm gì? Ngoại trừ gương mặt kia, những chỗ khác đều ghê tởm muốn chết!

Đáng tiếc cho dù chị giải thích thế nào cũng không có ai nghe, vậy mà người nọ thấy được hành động xấu xa của cố vấn học tập lúc trước cũng ra mặt làm chứng chị quyến rũ, tên chó cố vấn học tập kia còn không biết xấu hổ khuyên chị quay đầu là bờ, nói gì mà anh ta đã có người yêu, bảo chị chăm chỉ học tập, thực sự là khiến người ta ghê tởm muốn chết.

Quan hệ của tên chó kia đủ mạnh, chuyện này không lâu sau làm ầm lê, chị trực tiếp bị cưỡng chế thôi học, báo cảnh sát cũng không có tác dụng, trái lại gây ra một đống phiền phức cho mình. Vẫn là cơ duyên xảo hợp nghe người ta nói chuyện bên Hương Giang, chị mới quyết tâm rời khỏi nơi ghê tởm kia.

Từ bỏ việc học tiếp!”

Hiện giờ Tiền Đa Đa nói tới chuyện này còn cảm thấy tức giận.

“Cái gì? Người nọ còn bắt nạt chị ư?” Tiền Lai Lai đập bàn: “Sao chị không nói sớm?”

 


Bình Luận (0)
Comment