Xuyên Đến Thập Niên 70 Mang Theo Hệ Thống Đánh Dấu Phát Tài (Dịch Full)

Chương 75 - Chương 75: Đánh Dấu Ở Bãi Sông Nhỏ

Unknown Chương 75: Đánh dấu ở bãi sông nhỏ

Đang là ngày mùa hè, buổi tối hóng gió ở nơi này cũng là chuyện rất vui vẻ.

Nghĩ như thế cô lại muốn đặt làm ghế bập bênh ở chỗ lão thợ mộc, không biết ông ấy có làm hay không.

Ngoài ra đất phần trăm có thể bắt đầu trồng cây, mỗi luống đất trồng ít cây gì đó, cô đều nhớ rõ cách trồng ghi trong sách.

Tuy nơi này không rộng lắm, nhưng trồng ít rau cho mình ăn đã đủ.

Hôm nay tâm trạng tốt, cô lại bận rộn cuốc đất một lần, chia luống ra, còn để lại một mảnh đất trống ở sau cửa dùng để sau này hóng gió.

Còn bạn rộn chuẩn bị trồng rau, tưới nước một lần.

Bận rộn đến khi trời tối lại, cô mới về phòng.

Ăn cơm xong, rửa mặt xong, cô châm ngọn nến viết viết vẽ vẽ trên bàn.

Chương trình dạy học kỹ năng trù nghệ đã đổi mới, cô lại có thêm một môn cần học, thời gian phải sắp xếp lại mới được.

Tốc độ dòng chảy thời gian trong hình thức kỹ năng dạy học gấp hai hiện thực, trong tình huống đảm bảo đủ giấc ngủ, mỗi ngày cô tan làm có khoảng 3 tiếng dùng để học tập.

Cô nhìn thoáng qua giao diện hệ thống của mình.

[Ký chủ: Diệc Thanh Thanh.]

[Điểm đánh dấu: 5.]

[Kỹ năng: Trù nghệ cấp 2-12%, thi đại học cấp 2-10%, gieo trồng cấp 1-62%, săn thú cấp 1-2%, chế tạo đồ gỗ cấp 1-0%.]

Hiện giờ cô có tổng cộng năm kỹ năng, trừ kỹ năng chế tạo đồ gỗ ra, cô học bốn kỹ năng còn lại là trù nghệ, thi đại học, gieo trồng và săn thú.

Cô định hạng mục trù nghệ và gieo trồng làm trọng điểm học tập trong một tháng kế tiếp, quyết định mỗi ngày 1 tiếng hiện thực, 2 tiếng hình thức kỹ năng dạy học để học hai môn này, thi đại học và săn thú mỗi ngày đan xen sử dụng 1 tiếng cuối kia.

Trù nghệ thì không nói, nhanh chóng tăng lên bản thân cô cũng có thể hưởng thụ sớm một chút.

Gieo trồng thì vì kế tiếp cô phải bắt đầu chăm sóc đất phần trăm, dùng nhiều thời gian cho chuyện này, đến lúc đó thu hoạch cũng có thể tốt hơn chút.

Săn thú là hứng thú của cô, thứ Lý tiên sinh dạy không chỉ dùng để đi săn, thực ra cũng có thể dùng để phòng thân, cho nên cũng không thể chậm trễ.

Mà kỹ năng thi đại học, chủ yếu chính là vì hơn ba năm sau thi đại học, cô còn có thể lợi dụng khi làm việc hồi ức ôn tập, cách một ngày học bài mới, có lẽ có thể nắm giữ càng củng cố hơn.

Thầy Loan giáo viên chủ nhiệm chương trình học này nói với cô, kỹ năng thi đại học là kỹ năng giới hạn đặc biệt, chỉ có tác dụng trước khi thi đại học, trong lúc thi đại học các khóa trình sẽ bị khóa, sau khi trúng tuyển thì biến mất.

Thường ngày ông ấy cổ vũ cô nỗ lực học tập nói là:

“Đến lúc đó thi được thành tích tốt, trước khi vào trường đại học tốt, hệ thống sẽ có khen thưởng vô cùng phong phú, chăm chỉ nỗ lực tránh cho tương lai hối hận.”

Cái gọi là khen thưởng phong phú giống như củ cà rốt treo trước con lừa, khiến Diệc Thanh Thanh không ngừng hướng tới.

Cho nên chương trình học tạm sắp xếp ít một chút, nhưng cô sẽ không chậm trễ.

Quy hoạch thời gian học tốt hơn xong, Diệc Thanh Thanh lại tính toán hai ngày nghỉ dư lại sẽ làm gì, sau đó mới lên giường bắt đầu phần học hôm nay.

Ngày hôm sau Diệc Thanh Thanh vẫn đúng giờ là tỉnh.

Cả đêm hôm qua, kỹ năng thi đại học và kỹ năng gieo trồng tăng 1%, tiến độ của kỹ năng trù nghệ tăng 5%.

Đầu bếp già lợi hại đúng là khác biệt, giảng dễ hiểu, còn dạy cẩn thận, sửa giúp cô không ít khuyết điểm.

Nghĩ tới tối qua học làm mì sợi thủ công với đầu bếp Ôn, cô quyết định sáng nay ăn mì sợi.

Làm xong xách ghế nhỏ tới sân sau, một mình ở sân nhỏ ăn mì sợi, miệng cảm thấy thỏa mãn, trong lòng cũng thỏa mãn.

Nhưng mà mì này làm còn kém đầu bếp Ôn một chút, nhưng đã hơn xa tay nghề của đầu bếp Chu.

Lấp đầy bụng, Diệc Thanh Thanh lại đi gánh mấy thùng nước, tưới hết sạch lu nước.

Đúng là mới sáng sớm, lại phải đi múc nước.

Hôm qua họp chợ, cho nên hôm nay đa số thanh niên trí thức đều đang ngủ nướng.

Tiền Lai Lai rời giường mở cửa ra, thì thấy Diệc Thanh Thanh gánh nước trở về, nhìn mồ hôi mỏng trên mũi cô là biết, còn cảm thấy hiếm lạ:

“Sao cô xách thùng nước cũng chảy mồ hôi như vậy?”

Diệc Thanh Thanh thở dài:

“Tôi là chạy qua chạy lại, vừa tưới ruộng rau vừa múc nước vào lu, thùng này quá nhỏ, lát nữa tôi phải đi tìm lão thợ mộc đặt làm hai cái to hơn chút.”

Tiền Lai Lai: “…”

Cô ấy không nên hỏi thì hơn!

Chỉ có thể khô khốc nói: “Vẫn nên chú ý nghỉ ngơi chút.”

 


Bình Luận (0)
Comment