Có khả năng hoàn cảnh thí nghiệm của cô đều ưu việt hơn bạn học thậm chí là thầy cô hiểu, có lượng lớn cơ hội thử lỗi.
Bạn học khác tiến vào viện nghiên cứu, có khả năng phải chậm rãi đi theo tiền bối học làm thí nghiệm, đánh ra cơ sở phương diện này, Diệc Thanh Thanh đã sớm tự mình hoàn thành phần học tập này.
Cô muốn mau chóng từ trợ thủ thăng cấp thành nhân viên nghiên cứu có thể tự mình gánh vác hạng mục nghiên cứu.
Nhân đêm cuối cùng này, cô còn phải ôn tập làm thí nghiệm, chuẩn bị cho ngày đầu tiên đi làm có khởi đầu tốt đẹp!
…
Ngày hôm sau.
Diệc Thanh Thanh mặc quần áo mới, đi giày vải mềm, đi vào trong cửa viện nghiên cứu dưới ánh mắt của Vân Cô Viễn.
Trên mặt cô là nụ cười tự tin, đưa ra giấy chứng nhận cho bảo vệ ở cửa: “Chào đồng chí, tôi là trợ thủ đại học Đế Đô phân tới đây, đây là chứng nhận của tôi.”
“Được rồi, đi vào đi!” Bảo vệ ở cửa cẩn thận kiểm tra xong, mở cửa ra.
Vào đại viện của viện nghiên cứu, Diệc Thanh Thanh quay đầu vẫy tay với đồng chí Vân ở bên ngoài.
Lúc này Vân Cô Viễn mới đạp xe rời đi.
Diệc Thanh Thanh quay đầu lại bước thật nhanh, đi đến bên ngoài tòa viện nghiên cứu.
[Có tiêu phí 4 điểm đánh dấu đánh dấu sở nghiên cứu thuốc ở Đế Đô hay không?]
[Đánh dấu ở viện nghiên cứu dược vật Đế Đô, đổi mới chương trình học kỹ năng điều chế thuốc.]
Diệc Thanh Thanh liếc mắt nhìn giao diện của hệ thống, giáo viên của chương trình học kỹ năng điều chế thuốc biến thành ngưng tụ thể tri thức điều chế thuốc của tất cả nhân viên nghiên cứu trong viện nghiên cứu, trình độ hạn mức cao nhất của giáo viên từ cấp 4-20% biến thành cấp 4-99%.
Tuy vẫn là cấp 4, nhưng mà có lẽ có nội dung mới đổi mới.
Cô nhếch miệng cười, đi theo chỉ dẫn ở cửa tòa nhà, đi tới chỗ người mới nhập chức.
Khi đi vào Diệc Thanh Thanh thấy được mấy người quen, đều là người lớp cô.
Chuyện này không nằm ngoài dự liệu của cô.
Đã sớm biết được chuyện này, giáo viên chuyên ngành của cô phần lớn đều là kiêm chức, nghề chính là nhân viên nghiên cứu của viện nghiên cứu, kém nhất cũng là cấp cao.
Có thể nói chuyên ngành công nghệ điều chế thuốc và điều chế thuốc trung y ở đại học Đế Đô là hậu hoa viên dự trữ nhân tài của viện nghiên cứu dược vật, đều là hậu bối người trong sở tự mình dạy dỗ ra.
Giống như sở trưởng dẫn dắt Diệc Thanh Thanh, chính là giáo sư Hàn tiết thí nghiệm của bọn họ.
Ngày đầu tiên đi làm, mọi người đều vô cùng kích động, còn chưa tới giờ làm người đã đầy đủ.
Còn chưa tới thời gian, chỗ tiếp đãi đã đầy người mới là bọn họ.
Mấy năm nay Diệc Thanh Thanh ở trường học không phải ở không, ngoại trừ học kỳ đầu tiên, bởi vì không có cạnh tranh chức vụ trong lớp, lui tới với bạn học không nhiều lắm ra.
Từ sau khi cô thi đứng đầu đạt điểm tuyệt đối, sau đó lại học cùng lúc hai chuyên ngành, lớp điều chế thuốc cho dù là bạn học điều chế thuốc trung y hay là bạn học công nghệ điều chế thuốc đều quen thuộc cô hơn.
Bởi vì gần như mỗi người đều từng tới hỏi Diệc Thanh Thanh vấn đề, đối với việc cô vẫn luôn đứng đầu khi học đại học thật sự bội phục từ tận đáy lòng.
Trong lén lút có khả năng không lui tới nhiều lắm, nhưng vẫn tính là bạn chơi cùng trong phương diện chuyên ngành.
Cũng không phải chỉ có mình Diệc Thanh Thanh muốn có biểu hiện tốt ở trong sở, 78 sinh viên, mỗi người đều là nhân tài, gần như mỗi người tốt nghiệp xong đều không quên tiếp tục học tập.
Lúc này đều đang giao lưu thu hoạch học được trong mấy tháng qua, Diệc Thanh Thanh tới, mấy người cũng thỉnh giáo vấn đề trong học tập.
Gần tới giờ mới có người tới đây, người tới rất lạ mặt, là người vừa nhìn là biết nghiêm khắc, nghiêm mặt không có chút ý cười.
Ông ấy vừa tới, đám tay mơ mới vào đời đều không nhịn được nín thở, luôn cảm thấy không cẩn thận sẽ bị mắng một trận.
Trần Giang Minh đảo qua mỗi người ở đây, trên mặt không có ý cười, trong lòng lại âm thầm gật đầu, đều là hi vọng trong tương lai!
“Bây giờ bắt đầu điểm danh, đọc đến tên ai, đi tới nhận thẻ công tác.”
“Diệc Thanh Thanh!”
“Có!”
Trần Giang Minh đọc tên xong, còn chưa ngẩng đầu đã nghe thấy tiếng trả lời thanh thúy vang dội.
Giao thẻ công tác cho cô, đây là cô gái khiến cháu trai kiêu ngạo của ông ấy cúi đầu, biết khiêm tốn sao?
Nhìn đúng là có tinh thần!
Trong đầu tràn ngập suy nghĩ, nhưng không nói câu nào, chỉ hơi gật đầu.
Diệc Thanh Thanh nhận thẻ công tác sau đó trở về chỗ đám đồng bọn.