Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 62



"Mauto-sama, thằng Kou trở về rồi ạ"

Đang tĩnh tâm điều hòa nội năng lượng tại khu tập dành riêng cho học viên đã thức tỉnh, Mauto đột nhiên bị làm phiền bởi kẻ hầu của hắn.

"Cho vào"

Nghe theo lệnh Mauto, Kou nhanh chóng đi vào. Đôi mắt nhắm nghiền, Mauto không hề hay biết vẻ kinh sợ trên mặt tên đàn em.

"Mauto-sama...em đã chuyển lời tới Ouyori. Anh ta đã đồng ý ngay lập tức..."

"Hừ, ta biết mà. Cậy cái vẻ ngoài bóng bẩy của hắn, lại mang danh kẻ đứng đầu bang hội Hàn Thiên Điểu, không quá khó đoán là hắn có xích mích với thằng vô năng Kaga chỉ vì con nhỏ Seimon...Rồi sao?"

"Ouyori đã khiêu chiến Không Vân Cầu với tên đó, ngay giờ vừa rồi thôi ạ"

"Không Vân Cầu? Haha! Tên này muốn cậy sức đè người sao? Dù ma lực chưa bộc lộ thì hắn vẫn là một Đấu Sĩ, trước đây từng đấu ngang ngửa Kaito, so với một người vô năng thì một cầu của hắn khác nào giết người? Thôi vậy, đỡ bẩn tay ta"

Mauto điềm nhiên nói như đó là sự thật tất nhiên, nghe vậy, tên Kou cũng ấp úng nói không ra lời.

"D-Dạ thưa..."

"Gì nữa?"

"Ouyori đã thức tỉnh rồi ạ, cả khả năng dùng ma thuật lẫn siêu năng"

"Hả? Đánh nhau với một kẻ vô năng mà bộc phá nhiều như vậy ư?"

Mauto bấy giờ mới mở mắt ra kinh ngạc. Hắn nhảy xuống từ tọa đá trên không, hỏi về tình trạng hiện tại của Ouyori, khiến tên Kou quỳ đầu xuống đất, run rẩy trả lời.

"Ouyori, nhận một đòn vào viện luôn rồi!..."

"CÁI GÌ??"

___________________

Kaga dạo bước vào lớp, Seimon từ tốn theo sát phía sau.

Vừa đặt chân qua cửa, hai người đã cảm thấy một bầu không khí lạ bủa vây quanh mình. Những ánh mắt đổ dồn về Kaga, thương cảm, lo lắng, khinh sợ, nhưng khi cậu nhìn tới thì lại che đi ngay lập tức.

Điều khó chịu Kaga nhất là nhiều đứa con gái còn nhìn cậu đi cùng Seimon, khóc thút thít như đang xem cảnh chia ly trong những bộ phim Hàn Quốc.

Việc Kaga độc đòn hạ gục tài tử Ouyori, những người có mặt tại sân vận động ai cũng biết. Ngạc nhiên đôi phần, họ cảm thấy tiếc cho cậu thanh niên...

Ouyori là một Đấu Sỹ dồi dào tiềm năng, không phải tự nhiên mà hắn trở thành chủ cái bang Hàn Thiên Điểu. So với một Ma Pháp Sư, hắn không hề yếu. Nghe lũ đàn em của hắn nói Kaga ăn gian mà thắng, cũng kinh ngạc vì cậu có thể qua mắt được Ouyori.

Nhưng Ouyori cuối cùng đã thức tỉnh. Hắn vào phút cuối đã tiến thăng thành Ma Đấu Sư - Mystic Warrior, bộc pháp năng lực vượt trội. Có lẽ vì vừa bộc phát, lại đang ê ẩm bởi đòn trước của Kaga nên mới thua thảm như vậy.

Kaga giờ đã đắc tội với hắn. Đợi sau khi Ouyori trở lại, ma lực đã hoàn toàn kiểm soát, không nói, đám học viên cũng đã tự đoán trước cái kết của Kaga.

"Cậu Kaga"

Đang định ngồi vào chỗ, Kaga bất ngờ bị một cô gái gọi lại. Mái tóc đen và bộ đồ hầu nữ làm cậu nhau mày. Khuôn mặt đó chắc cậu đã gặp ở đâu rồi.

"Xin lỗi, tới tiết học mới của tôi rồi, hiện tại tôi không có hứng đi đâu cả"

"Việc này không có liên quan tới hứng của cậu hay không, đây là lời gọi của Hiệu Trưởng, tôi chỉ thay Yuo-sama tới truyền đạt cho cậu thôi. Mong cậu hãy nhanh chóng nhất có thể, tránh gây phiền hà tới tiểu thư"

Kaga ngờ ngợ nhận ra cô hầu gái. Còn ai ngoài Lý Thiên, hầu cận số một của Yuo nữa. Cậu thở dài.

"Thôi được rồi. Dù sao tôi cũng không học được thêm gì trong tiết, được Hiệu Trưởng cho gọi thì tôi phải đi vậy"

Kaga nhìn về phía Seimon, cô bé gật đầu đồng ý ở lại lớp.

Bình thường Hiệu Trưởng muốn gặp ai thì đơn giản chỉ việc liên lạc qua hệ thống âm loa của học viện, nhưng hôm nay lại nhờ người khác mời tới. Có thể hiểu là cô ta đang bí mật muốn gặp riêng Kaga.

Vừa mở cửa phòng Hiệu Trưởng, một luồng khí lạnh đã thổi bùng ra từ ánh mắt của Riku. Với người bình thường thì chắc chắn họ sẽ chết đứng vì lạnh và sợ hãi cùng một lúc, nhưng Kaga vẫn thường nhiên bước vào.

"Cần gì?"

Cộc lốc, Kaga nhìn Riku rồi hỏi.

"Thế ngươi có định giải thích hay không?"

Riku đẩy ghế, bước tới trước mặt Kaga, trừng trừng con mắt đầy nghi vấn.

"Giải thích? Giải thích cái gì chứ?"

"Người thừa biết ta đang hỏi ngươi cái gì!"

"Cô không nói thì sao tôi biết cô hỏi gì mà giải thích?"

Cảm thấy như đang bị chọc giận, Riku tỏa ra tức khí rùng mình. Kiềm chế bản thân không hóa băng Kaga tại chỗ, cô hít sâu một hơi rồi từ tốn nói.

"Ta nghe Yuo kể, cũng như báo cáo của giáo viên rồi. Giờ ta cũng chẳng cần biết ngươi làm thế nào mà hạ gục tiểu tử Ouyori đó, nhưng ngươi đang tự kéo rắc rối về phía mình đấy"

"Tự kéo ư? Không phải chúng mới là kẻ gây sự trước cơ mà"

"Ta biết, một tên tiêu nhân như hắn thì đây không còn là chuyện lạ. Nhưng ngươi thừa biết rồi, Trái Đất đã thay đổi, dị biến đã xả ra và xã hội cũng không đơn giản như xưa nữa. Pháp luật là pháp luật, nhưng kẻ mạnh luôn có quyền hơn kẻ yếu. Không nói là người, chứ cảnh sát thành phố này cũng không dám động vào một cọng tóc Ouyori"

"Ấy vậy mà ngươi đánh hắn tới mức nhập viện. Lúc quay lại, khó mà hắn để yên cho ngươi"

Kaga nghe vậy cũng chẳng phản ứng. Cậu cúi xuống nhúp một hộp Chocolate Pocky dành cho khách.

"Vậy cô gọi tôi tới đây chỉ để phổ biến vậy thôi à?"

"Hử, ta chỉ muốn nói cho có đầu có đuôi, biết hay không mặc xác ngươi. Thứ ta muốn thông báo riêng cho ngươi là, nếu cần thiết ta sẽ cho ngươi nghỉ ở nhà vài hôm. Tránh được mặt Ouyori lúc nào thì hay lúc đó"

Riku nói vậy, cô chắc đó là lựa chọn tốt nhất bây giờ, thế nhưng Kaga thẳng thừng từ chối.

"Không cần thiết và tôi dù tôi có ở nhà thì lí do gì hắn không mò đến nhà tôi? Mà nếu tôi không có mặt ở lớp thì chắc chắn hắn sẽ tìm cách gây khó dễ cho Seimon"

"Nhưng—"

"Bắt tôi trốn một kẻ như vậy sẽ làm Seimon khó xử lắm. Vậy nên, nếu hắn muốn...

TỰ TAY TÔI SẼ NGHIỀN NÁT HẮN!"

Riku lo lắng muốn thuyết phục lại Kaga, để hắn dính vào giặc hội Ouyori một phần vì cô không quan tâm tới hắn, giờ nếu có chuyện gì xảy ra với hắn thì cô không biết ăn nói với Sensei của mình ra sao. Ấy vậy mà cô chưa kịp cất lời, một áp lực kỳ lạ tỏa ra làm cô phải ngưng lại trong giây lát.

Ánh mắt Kaga, cảm giác như nó bừng sáng lên theo mỗi từ cậu ta nói.

Thận trọng nhìn thanh niên tóc vàng trước mặt. Lần đầu tiên cô nhìn vào một người mà cô coi thường, tưởng mình đã biết tất cả về kẻ này, nhưng ngay lúc này cô không thể nhìn thấu hắn.

Trầm ngâm đôi chút, Riku không nhận ra cậu thanh niên đã biến mất từ lúc nào.

___________________

Bình Luận (0)
Comment