Xuyên Không Sang Thế Giới Khác Cùng Em Gái

Chương 63



Một tuần học đầu tiên cuối cùng đã kết thúc.

Là phần thưởng cho học viên đã chăm chỉ rèn luyện hằng ngày, cũng như để chuẩn bị cho các sự kiện sắp tổ chức, mỗi học viên đều được nghỉ vào một ngày cuối tuần.

Đi giữa trung tâm thành phố nhộn nhịn và sang trọng, một cậu thanh niên ăn mặc tầm thường được ba cô bé dễ thương vây quanh thu hút khá nhiều sự chú ý xung quanh.

"Uồi, nhìn kìa, ba cô nàng dễ thương quá"

"Trông như diễn viên vậy. Khéo lại là tiểu thư nhà nào đấy"

"Ba nàng tiểu thư, vậy chắc người kia là hầu nam nhỉ?"

"Trông họ thân mật với anh ta hơn vậy"

"Tsk, Được đi chung cùng mấy cô gái dễ thương, chả biết là ai nhưng nhìn mà ghen tị thật"

Không nghe thấy một lời bàn tán nào, làm ngơ bầu không khí xung quanh, Kaga cùng ba cô bé vẫn tiếp tục thưởng thức ngày nghỉ của mình.

______

Thả cơ thể đánh bịch một cái lên chiếc ghế gỗ gần một chiếc máy bán đồ uống tự động, Kaga tu một hơi hết chai nước lạnh.

Seimon, Alisha vẫn chưa chịu rời các cửa hiệu quần áo nữ. Chờ hai nàng chọn xong thì còn dài, nên Kaga không còn cách nào khác đành ngồi đây.

"Kaga-san! Lấy cho em thêm một cái bánh mỳ ngọt nhân kem nữa đi"

"Tina...Chai nước anh đang cầm là thứ cuối cùng trong cái máy sau những lần nữa đi của em đấy"

Tina cong môi, "pupu" một cách chán nản rồi rời khỏi ghế, chạy vào một tiệm bánh gần đó. Con bé nhét đống đồ ăn vào đâu trong không biết, Kaga tự hỏi.

Cậu đứng dậy. Ngồi đây chờ mấy đứa quay lại thì cũng không có gì làm, Kaga nhắn tin cho mỗi cô bé về vị trí hẹn gặp rồi đi tìm chốn chơi khác giết thời gian, tiện thể mua thêm những thứ cần thiết.

Lượn lờ một tẹo dọc con phố, Kaga để ý nhiều cửa hàng bán Ma cụ, Ma khí lộ liễu hai bên đường. Cửa hàng lớn nhất, sang trọng nổi bật giữa thành phố, một nhánh chính của tập đoàn Hoàng Kim Ưng.

Khác với băng tự xưng như Hàn Thiên Điểu, tập đoàn Hoàng Kim Ưng hiếm ai không biết nằm phía sau là Hoàng Kim Ưng hội, toàn thành phố này chính là địa bàn của chúng.

Kaga tò mò, đoạn tiến vào trong cửa hàng.

_________________

Ung dung đẩy cánh cửa lớn mà đi vào, Kaga huýt sáo một tiếng khi tận mắt nhìn thấy cung cảnh bên trong.

Ma khí treo đầy tường, Ma cụ trưng bày ở mọi lối, chưa nói tới những cuốn sách Ma Thuật chất đầy các ngăn giá đều là nguyên gốc hiếm có.

Nhận thấy có khách, nữ nhân viên nở nụ cười thương nghiệp tính mời gọi thì nhận ra đó là một thanh niên ăn mặc thường dân, lập tức thả xuống ánh nhìn tầm thường rồi quay đi.

Kaga cũng không thèm để ý. Cậu tự nhiên sờ lên các Ma khí đính vàng đính ngọc, vân vê, vung vẩy tới chán rồi lại treo lại.

Các Ma cụ cũng được nhấc lên khỏi bệ kính, ngắm từ mọi góc độ rồi đặt xuống chỗ cũ.

"Xin hỏi, thứ này là gì?"

Kaga gọi nữ nhân viên vừa nãy. Cố nhếch mép lên với nụ cười thương nghiệp, song ánh mắt vẫn khinh khỉnh nhìn người, cô nhân viên đáp.

"Dạ thưa, đây là bảo vật được truyền lưu từ 5 năm trước bởi Hoàng Kim Ưng hội, dùng để đo đạc quá trình luyện tập tăng cường ma lực. Tên Ma cụ: Kim Nguyên Nhãn - Golden Eye, giá trị 130 triệu..."

Mặt mụ nhân viên hơi nghếch lên, nhìn Kaga đầy mỉa mai khi nói ra cái giá kinh khủng của Ma cụ.

"Oắt con, ngươi còn chưa kịp run à? Cái giá đó không phải cho đám thường dân đụng vào đâu"

Mụ nhân viên cười thầm, chờ đợi vẻ mặt kinh ngạc của người thanh niên.

Kaga không nói gì, cầm tung cục Ma cụ từ tay này sang tay kia như một món đồ chơi. Cậu cười.

"Đồ giả mà cũng dám bán giá như vậy sao!?"

"Đ...Đồ giả? Cậu đang nói cái gì vậy?"

"Tôi nói thứ này là đồ giả, giả từ cái tên cho tới chất lượng"

Nữ nhân viên ngạc nhiên với nhận định món bảo vật kia là giả. Điều đó là không thể nào, đã từng có ba nhà kiểm định tới kiểm tra chất lượng của nó, thậm chí còn thử đo đạc ngay tại chỗ, làm sao nó là đồ giả được.

Nữ nhân viên kia cũng lấy lại ổn định, cho rằng Kaga nghĩ số tiền lớn quá, nếu nói nó là đồ giả thì sẽ ép giá xuống được.

"Thưa quý khách, chúng tôi là một chi nhánh có tiếng của Hoàng Kim Ưng. Không thể nào bán đồ giả cho khách hàng, cậu có bằng chứng gì cơ chứ?"

"Bọc một lớp vàng mỏng bên ngoài, giữa là một lớp chì còn trung tâm là một cục đá có đính một mẩu Ma thạch bị loãng, đến cả lớp vàng còn bị pha bạc, có giảm tới 80% giá ban đầu cũng quá đáng rồi"

"Hahaha! Nhóc con, ngươi mới nhìn ngắm nó bên ngoài mà phát biểu như thể mình thấu rõ bên trong vậy. Đừng làm ảnh hưởng việc làm ăn của Hoàng Kim Ưng!"

Tới lúc này nữ nhân viên cũng chẳng giữ bình tình được nữa, máu mặt nổi đỏ rực lên khi Kaga cũng chẳng buồn để ý tới mụ nữa.

"Người đâu!"

Hô hào một tiếng, Kaga nhanh chóng bị bao vây bởi một đám người lực lưỡng, mặc đồ đen, khí tức đổ ra ầm ầm.

"Đề nghị trả lại Ma cụ, sau đó lập tức đi theo chúng ta"

"Này, có vụ gì dưới kia kìa"

"Gì thế? Ăn trộm à?"

Nhận thấy trong cửa hàng có chuyện ồn ào, những người khách phía sau cũng bắt đầu  lớn nhỏ, nhao nhao bàn tán về người thanh niên ăn mặc tầm thường dứng giữa sảnh.

"Hừ, thứ này có cho, ta cũng chỉ coi hơn rác, còn bắt ta đi theo thì miễn, ta có hẹn rồi"

Phủi tay một cách tùy tiện, Kaga đang định bước ra cửa thì lập tức bị một bên mặc đồ đen chặn lại.

"Nhóc, ngươi gây rối ở đây thì không phải cứ muốn đi là đi được đâu"

"Hử? Ta chỉ nói rằng hàng hóa của các người là đồ giả, chưa đụng chưa phá gì, đó mà là gây rối sao?"

"Ha! Nói láo Ma cụ là hàng giả để kiếm cách ăn trộm, vụ này tao gặp nhiều rồi"

"Một thằng thường nhân như mày vào đây thì còn mục đích nào khác cơ chứ?"

"Đừng nói nhiều, đi theo bọn tao. Hôm nay đích thân tao sẽ dạy mày một bài học khi động vào Hoàng Kim Ưng hội"

Đám người mặc vest đen cười nham nhở rồi nhìn nhau. Cũng lâu lắm rồi chúng không được động chân động tay, co giãn gân cốt, ai ngờ hôm nay lại gặp được cái túi cát này. Cậy đứng dưới cái bóng của một ông lớn, bọn chúng lợi dụng nhiệm vụ, đánh đập kẻ yếu chỉ để thỏa mãn bản thân. Rõ ràng lúc này bọn họ chỉ tìm cớ gây sự mà thôi.

Tên áo đen nắm chặt lên vai Kaga, tính định hết sức kéo đi để cho hắn biết sợ là gì. Nhưng mặt Kaga không đổi sắc, cơ thể cậu đứng nguyên vị, mặc cho tên đó căng cơ lên hết cỡ để kéo.

"Bỏ ra"

[OÀNHHH!]

Một âm thanh chói lên pháo nổ vang lên. Không ai kịp nhìn thấy Kaga vừa làm gì, chỉ tưởng thấy cậu vung nhẹ cánh tay trái rồi một bóng đen bay vèo từ đầu này tới đầu kia của cửa hàng, đụng tới nát vài bức tường mà nằm im bất động.

"Thằng khốn! Mày vừa làm gì?"

Thấy tình huống diễn ra bất ngờ như vậy, một tên vest đen khác cũng  nổi cáu mà phi thân tới, tay giương sẵn nắm đấm mà ngắm thẳng vào đầu Kaga.

Hai tên nữa cũng vọt lên, chia làm hai phía trái phải Kaga, đồng thời tấn công theo thế kẹp kìm, không có để cho Kaga có một lối thoát.

Bọn chúng phối hợp quá ăn ý, bỏ mạng vì đòn phối hợp tấn công này đã có không ít người. Dù sao chúng cũng không phải mấy tên tầm thường một chút nào.

Ấy vậy nhưng Kaga vẫn chỉ cười nhẹ, xuất ra cánh tay trái một lần nữa.

Tên vest đen đầu tiên lao đến ngay lập lức cảm thấy nóng ran nửa khuôn mặt. Quai hàm hắn cảm tưởng như nát vụn trước một cú vả từ nửa bàn tay Kaga, khiến mắt hắn trợn trắng con ngươi, bất tỉnh trước khi đập mặt xuống đất.

Lợi dụng di chuyển cánh tay trái, Kaga túm cổ tên áo đen bên trái rồi vung thẳng một đường qua đầu, nện thật mạnh vào tên bên phải, để cho những tiếng rắc rắc vang lên, khiến cả hai tên đều bay thẳng mà một tiếng cũng không kịp kêu.

""Ồ!""

Những người khách thét lên kinh ngạc. Bốn người to lớn bị thổi bay như không bởi một thanh niên trông thật bình thường.

"Mày...Mày là cái thứ gì vậy!?"

Đám người mặc vest còn lại nhìn đồng đội bị ném đi như cỏ dại vậy cũng sợ hãi không dám tiến lên, nhưng chúng cũng dám không lui lại. Bản thân là bảo an của Hoàng Kim Ưng hội mà bị đánh lui bởi một kẻ vô danh, chưa nói sẽ bị biến thành trò cười, mà làm ảnh hưởng tới danh tiếng của ông lớn thì hậu quả chắc chúng không dám nghĩ đến. Một ý tưởng hiện ra trong đầu một tên đó, điệu cười kì dị hiện trên khuôn mặt hắn khi chọn lấy một món Ma khí treo trên tường.

Những tên còn lại thấy vậy, hiểu ra ý hắn, cũng nhanh tay thu lấy một Ma khí gần mình nhất.

Tự ý sử dụng Ma khí mà không có lệnh từ cấp trên, bọn chúng nhận án phạt là điều chắc chắn, nhưng bây giờ còn cách nào khác? Ma lực được đổ vào trong những món vũ khí đủ hình dạng trên tay, ánh quang tỏa ra cũng ngày một rõ, bọn áo đen xem ra quyết định sẽ chém giết Kaga ngay tại chỗ này.

"Ta đã không muốn gây sự, nhưng đám ngu ngốc các người lại mong muốn điều ngược lại thì đừng trách"

"Mạnh mồm lắm! Nói cho mày biết, dù thực lực không phải cường bá thiên hạ, nhưng một khi cầm được Ma khí thì khả năng chiến đấu cũng tăng tới hàng chục lần, đơn thân cũng có thể hạ gục 5 Võ Nhân đã tu luyện tới cực điểm. Lúc này số lượng lại chênh lệch, ngươi nghĩ mình là ai mà có khả năng thắng?"

"Ranh con, ngày này năm sau là ngày giỗ của ngươi rồi!"

Đúng như những gì đám người áo đen nói, nội lực của chúng gia tăng vượt trội đáng kinh ngạc. Những cây Càn Long, Quỷ đao...cuồn cuộn lên sức mạnh, nhưng xoáy khí màu sắc riêng biệt cuốn lấy thân từng Ma khí, riêng tiếng rít của không khí xung quanh cũng đủ làm người xem hiểu, đó là những đòn tất sát.

Tất cả bọn chúng đều nhìn Kaga như người đã chết, đồng loạt cùng hô lớn rồi lao tới từ tứ phương của cậu thanh niên.

Những tiếng thét vang của những vị khách vì cảnh tượng đẫm máu của người thanh niên xấu số trong đầu họ sắp xảy ngay trước mắt. Song chưa kịp vang, một chuỗi tiếng nổ đã lấn áp tất cả.

[Đùng!! ĐOÀNG! ĐOÀNG! ĐOÀNGGGG!]

Ánh sáng từ Ma khí tất chuyển thành một màu quang trắng lại thường. Đám người mặc vest đen còn chưa ra một đòn, mắt đã trắng dã, mồm mép sùi bọt với phần bụng bị lõm xoắn vào như vừa có vật siêu cứng nện vào.

Đống Ma khí cũng lần lượt vỡ vụn, rơi lẻng khẻng xuống xung quanh Kaga. Toàn bộ diễn ra chưa tới nửa phút.

_________________

"Eh, nhân viên"

"D...Dạ"

"Cái vòng này chất lượng khá tốt, tôi sẽ lấy nó, giá cả bao nhiêu?"

"Dạ...Nguyệt Ngọc mặt chuyền, làm từ nguyên liệu thô chưa qua kiểm định, giá trị: 361 nghìn..."

"Thanh toán"

Một tấm thẻ có biểu tượng ba móng vuốt đen được đưa ra. Tiếng kéo thẻ và âm thanh xác nhận đã thanh toàn vang lên, Kaga nhận lại tấm thẻ từ người nhân viên, thong thả đi ra, để lại cảnh tượng chiến trường hỗn độn phía sau.

___________________________________________________

Bình Luận (0)
Comment