Đến nhà họ Văn, bố mẹ của Văn Nhàn Nhã, anh trai chị dâu, cháu trai cháu gái cũng đều có mặt ở đó, Văn Nhàn Nhã giới thiệu với mọi người: "Bố mẹ, anh trai, chị dâu, đây là Trương Hoằng Tân."
Trường Hoằng Tân vội vàng cười cười chào hỏi: "Xin chào mọi người, cháu là Trương Hoằng Tân, cháu là bạn của Văn Nhàn Nhã."
Vân Mộng Hạ Vũ
Văn Nhàn Nhã không nói là đang yêu đương, anh ta cũng không dám tự xưng là người yêu của Văn Nhàn Nhã.
"Cậu chính là Trương Hoằng Tân à, chào mừng cậu đến làm khách nhà chúng tôi." Mẹ Văn đứng lên đi đến, lấy đồ trong tay của Trường Hoằng Tân đi: "Cơm trưa đã làm xong rồi, chỉ còn đợi mọi người đến nhập tiệc thôi, mau đến đó ngồi đi!"
"Cảm ơn thím." Trương Hoằng Tân nhìn Văn Nhàn Nhã một cái, sau đó đi đến chỗ còn trống rồi ngồi xuống.
Tuy hiện nay người trong nhà đều theo Lý Trình Trình bán hàng kiếm tiền, đã có không ít gia sản rồi, nhưng mà thời đại của bố mẹ vẫn còn hơi cổ hủ, vẫn là cảm thấy con gái có người lấy thì vẫn tốt hơn, vậy nên mẹ Văn nhìn thấy Văn Nhàn Nhã đem bạn mới về nhà, thấy vui mừng vô cùng.
Nếu như con gái không gả đi được thì bọn họ cũng chả vẻ vang gì.
"Trương Hoằng Tân, Nhàn Nhã nhà chúng tôi đang tìm người ở rể, cậu biết điều đó đúng không?" Sau khi mẹ Văn ngồi xuống, đầu tiên là mời mọi người ăn cơm, sau là đi thẳng vào vấn đề.
Trương Hoằng Tân nhìn Văn Nhàn Nhã một cái rồi nói: "Cháu tự nguyện ở rể ạ."
"Muốn ở rể thì cũng phải có điều kiện, chứ không phải muốn làm là làm đâu." Mẹ Văn đem một số sách văn mà Văn Nhàn Nhã đưa cho bà đem ra, tặng cho Trương Hoằng Tân: "Nếu như cậu có thể đáp ứng được những điều kiện này, nhà chúng tôi cũng có thể cho cậu một cơ hội."
Trương Hoằng Tân nhận lấy, nhìn nội dung của từng điều kiện một, có chút tê tê da đầu: "Thím ơi, điều kiện của nhà cháu không tốt, cháu cũng chưa từng đọc sách gì, cháu xem không hiểu những chỗ này, mọi người nói với cháu là được rồi ạ."
"Được, vậy tôi sẽ trực tiếp nói điều kiện của nhà họ Văn chúng tôi." Mẹ Văn giống như một ông chủ vậy, điều chỉnh lại giọng nói, sau đó lên tiếng: "Đầu tiên, đoạn tuyệt quan hệ với gia đình ruột thịt, đem cho tôi giấy tờ đoạn tuyệt quan hệ đã được ký tên và đóng dấu qua đây."
"Thứ hai, đứa trẻ được sinh ra sẽ mang họ Văn nhà chúng tôi, ở rể chính là như vậy, chắc hẳn là trong lòng cậu cũng đã rõ."
"Ba, sau này nhà họ Văn chúng tôi sẽ lo cho cuộc sống của cậu, vậy thì cậu phải nghe lời, giặt đồ nấu cơm chăm sóc tốt cho Văn Yến Vũ, chơi cùng Văn Yến Vũ, chăm lo cho Văn Yến Vũ giống như con ruột của mình, nhưng hễ cứ khiến cho Văn Yến Vũ chịu dù chỉ một chút ấm ức thì đừng trách chúng tôi không khách sáo, ngoài ra mỗi tháng sẽ cho cậu mười đồng tiền tiêu vặt, cậu không được làm phiền công việc của Văn Nhàn Nhã."
"Bốn, một lòng một dạ đối đãi với gia đình, trung thành và tận tụy, nhưng hễ thấy cậu liếc mắt đưa tình với người phụ nữ khác, không cần biết mấy người có hay không có quan hệ mờ ám, nhà họ Văn chúng tôi đều sẽ đánh gãy chân của cậu, vậy nên hi vọng cậu có thể an phận thủ thường, đừng có hại người hại mình."
Mẹ Văn nói xong, để giấy tờ xuống: "Chỉ có vài nội dung như vậy thôi, cậu có thể làm được không?"
Trương Hoằng Tân gật gật đầu: "Cháu có thể làm được."
Vốn dĩ anh ta đã lười, bảo anh ta ra đồng cày cấy thì chắc chắn anh ta không đồng ý, vậy nên chỉ cần không bắt anh ta ra đồng cày cấy là được rồi.
Mẹ Văn mãn nguyện gật gật đầu: "Được, vậy bao giờ thì cậu đem giấy đoạn tuyệt quan hệ sang đây thì lúc đó sẽ làm rể ở nhà họ Văn chúng tôi, mấy đứa đều là kết hôn lần hai, thì không cần đăng ký kết hôn nữa, trực tiếp chụp một bức ảnh, làm bàn tiệc rượu là được rồi."
Khi mà Trương Hoằng Tân về nhà, nói muốn đoạn tuyệt quan hệ với Trịnh Thục Cầm thì lập tức làm cho Trịnh Thục Cầm tức phát khóc, bà khiến cho con trai ly hôn với Ngưu Tiểu Phương, là hy vọng con trai có thể tìm được một người phụ nữ có điều kiện tốt, sinh cháu đích tôn, sau đó cùng bà trải qua một cuộc sống êm đẹp!
Không ngờ bây giờ lại muốn từ bỏ bà ta, nếu sớm biết như thế thì đã không xúi giục bọn họ ly hôn rồi, có Ngưu Tiểu Phương trong nhà, thì ít nhất bà ta vẫn có người hầu hạ, việc trong nhà vẫn sẽ có người làm, bà ta cũng không phải mệt mỏi thế này.
Việc đoạn tuyệt quan hệ này khiến cho Trương Hoằng Tân trở thành ở rể nhà người khác, sau này người con trai này sẽ không có một mối quan hệ nào với bà ta nữa rồi, kể cả sinh được đích tôn thì cũng là sinh cho nhà người ta thôi, sẽ không có bất cứ quan hệ gì với nhà họ Trương bọn họ.
Nhưng mà Trương Hoằng Tân vì được sống ở trong nhà lầu, vì được lái xe máy, vì để né tránh việc xuống đồng làm việc, càng vì là tương lai mỗi tháng có mười đồng tiền, vậy nên khăng khăng đòi đoạn tuyệt quan hệ, Trịnh Thục Cầm và bạn đời tức đến mức sắp hộc m.á.u rồi, nhưng mà sợ con trai ghi hận bọn họ, thật sự là không quan tâm gì nữa, cuối cùng bọn họ vẫn kí tên chấp thuận.
Cứ như thế, Trương Hoằng Tân đem theo giấy đoạn tuyệt quan hệ, vài bộ quần áo rách của mình, gia nhập vào nhà họ Văn, vốn là vẫn nghĩ sẽ có cuộc sống êm đẹp, nhưng không ngờ là thứ chào đón anh lại là việc nhà vô tận.
Hơn nữa Văn Nhàn Nhã chỉ bảo anh ta làm việc nhà với trông trẻ con, còn những việc khác thì đều không cho anh ta động tay vào, tiền và sự nghiệp của nhà càng sẽ không cho anh ta hưởng cùng.
Vợ chồng thím hai, chỉ là trêu đùa thôi, Trương Hoằng Tân lại cắt đứt quan hệ với gia đình thật, nếu như có chuyện gì thì chỉ có thể tự mình giải quyết thôi.
Chớp mắt đã đến tháng sáu, bởi vì nguyên do là bố mẹ kiếp trước của Lý Trình Trình chỉ yêu thương em trai mà không hề để ý đến sự tồn tại của cô, nên họ cũng không chính thức tổ chức sinh nhật cho cô, khiến Lý Trình Trình cũng không thể nhớ được chuyện mình còn có ngày sinh nhật.
Quà sinh nhật mà Bạch Đại Sơn tặng cho Lý Trình Trình không phải là một chiếc đài bình thường mà là một chiếc máy ghi âm có thể phát băng, thứ này phải cỡ ba bốn trăm đồng, người bình thường phải mất một năm tiền công mới có thể mua được.
Hơn nữa còn chuẩn bị cả một hòm băng đĩa, có băng đĩa nhạc, còn có cả đĩa băng kể chuyện.
Những thứ này đều là nhập khẩu, giá cả chắc hẳn là rất đắt! Không ngờ Bạch Đại Sơn lại không tiếc tiền mà mua cho cô những thứ này, những thứ này nếu tính toán dựa trên giá cả của kiếp sau, cũng phải khoảng vài vạn.
Nào có được mấy người đàn ông không tiếc mà mua cho vợ mình những món quà đắt như thế?
Lý Trình Trình mở một hộp băng đĩa nhạc, để máy ghi âm vào trong, sau khi bật công tắc, một bài hát cũ từng là kinh điển ở kiếp trước nhanh chóng vang lên.
Lý Trình Trình nhắm mắt một cách thỏa mãn, cuối cùng ngoài việc đọc sách cuối cùng cô cũng đã có hoạt động yêu thích thứ hai rồi.
"Đại Sơn, cảm ơn anh."
Lúc mới đầu cô để mười đồng tiền sinh hoạt phí vào trong ngăn kéo, sau đó để một trăm đồng, bây giờ lại đổi thành một vạn đồng, chỉ cần tiền bên trong ít đi rồi thì cô lại bổ sung thêm vào, tiền ở trong đó luôn được duy trì ở mức một nghìn đồng, như vậy cho dù Bạch Đại Sơn mua cái gì thì cũng được.
Lý Hiểu Đồng đang học ở trong trường, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn thì đang ở nhà nghe nhạc, vừa nghe vừa thảo luận xem tối nay nên làm món gì ăn ngon ngon, dù sao hôm nay cũng là sinh nhật của Lý Trình Trình, kết quả là chưa thảo luận ra được là nên làm món gì thì bên ngoài liền truyền đến tiếng gõ cửa.
Lý Trình Trình vội vàng tắt máy ghi âm, cô không muốn để quá nhiều người biết, sau đó mọi người sẽ đều chạy vào trong chỗ cô, không phải là cô ích kỷ, mà là cô không thích có quá nhiều người đến nhà cô, hơn nữa cô cũng không thích cảnh nhộn nhịp.
Bạch Đại Sơn đi ra mở cửa, nhìn thấy Bạch Vân và Bạch Lâm Sơn hai người bọn họ đang đứng ở ngoài cửa, có chút phấn kích,"Lão Tam, sao mà em đã về rồi?"
Cả mặt của Bạch Lâm Sơn lộ ra vẻ phờ phạc mệt mỏi, nhưng có thể nhìn ra rất rõ là vừa mới trở về.
"Khoảng thời gian này em phải