Sau đó cô cất tiếng hát: "Hát dân ca, ai, bên này hát bên này hò, dân ca như dòng sông mùa xuân, ai, dù biển có nguy hiểm, có nhiều khúc quanh..."
Ca khúc Lý Trình Trình hát là ca khúc chủ đề một bộ phim điện ảnh mấy năm tước, mọi người đều từng nghe qua, mà giọng nói Lý Trình Trình rất hay, hát cũng rất dễ nghe, khiến mọi người đều nhớ lại bộ phim năm đó, có cảm giác như bước vào cảnh giới kỳ lạ.
Sắc mặt Doãn Hiểu Oánh rất khó coi, vốn dĩ muốn khiến Lý Trình Trình khó xử, nhưng không ngờ lại khiến cô ta ở trong phòng học này đen mặt hơn, bởi vì Lý Trình Trình thường quyên tặng vật tư cho trường, thanh danh và danh tiếng rất tốt, chuyện này khiến Doãn Hiểu Oánh rất khó chịu, cảm thấy thanh danh và danh tiếng của Lý Trình Trình đều là dùng tiền mà có, nhưng bản thân cô ta thì không nỡ bỏ tiền quyên tặng vật tư cho trường.
Nam sinh trong lớp nghe đến ngây người, nếu không phải Lý Trình Trình đã kết hôn rồi, có lẽ rất nhiều người đều sẽ theo đuổi cô.
Sau khi Tết Nguyên Đán kết thúc, Lý Trình Trình đi học ở "trường cấp ba An Cư" trong thôn, tuy thầy Lâm Hải từng giúp cô một lần, cô cũng rất muốn khiến thầy Lâm Hải vẻ vang, nhưng giữa bà nội mình và Lâm Hải, Lý Trình Trình vẫn lựa chọn bà nội mình.
Cô muốn lấy danh tiếng cho "trường cấp ba An Cư", chỉ cần cô đậu đại học thì sau này "trường cấp ba An Cư" không cần lo lắng vấn đề chiêu sinh nữa, ai cũng muốn đi học ở trường đào tạo được sinh viên đại học.
Trình Tuyết Dương cũng xây một loạt phòng mặt tiền ở đối diện trường, bà ấy giao cho Lý Trình Trình, Lý Trình Trình là cháu gái ruột của bà ấy, bà ấy không tặng cho Lý Trình Trình thì còn cho ai đây? Mọi người muốn thuê phòng mặt tiền, thì thuê từ Lý Trình Trình là được, như vậy Lý Trình Trình cho thuê tiền theo tháng hay theo quý thì tùy.
Nhà họ Trình và nhà họ Quý bọn họ đều bạc đãi Lý Trình Trình, bây giờ bọn họ chỉ muốn bồi thường Lý Trình Trình cho tốt.
Thiên kim giả Quý Tình kia, trước kia khi còn ở nhà họ Quý, đã hưởng thụ nhiều đãi ngộ của cô chủ nhiều như vậy, bây giờ bọn họ không thể nhận Lý Trình Trình về được, bồi thường cho Lý Trình Trình chẳng phải nên làm hay sao?
Lý Trình Trình cũng không nghĩ Trình Tuyết Dương lại đăng ký cả dãy phòng mặt tiền dưới tên cô, người trong thôn muốn làm ăn cũng nhiều, phòng mặt tiền cho ai thuê không cho ai thuê, cũng sẽ không khiến mọi người đều hài lòng được, vì vậy Lý Trình Trình dứt khoát không cho thuê nữa, cô quyết định dùng hết mọi phòng, một mặt tiền tuyển hai nhân viên, như vậy cũng tạo ra nhiều việc làm hơn.
Cấp dưới Trình Tuyết Dương vẫn còn ở đây, vì vậy chuyện tu sửa cũng không cần lo lắng, Lý Trình Trình chỉ cần vẽ ra bản thiết kế mình muốn là được, chuyện còn lại đều giao cho cấp dưới Trình Tuyết Dương xử lý.
Hôm nay là cuối tuần, trường học được nghỉ, Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn dẫn Bạch Thiều Quang chơi trong sân, ánh mặt trời chiếu lên người, rất ấm áp, rất dịu dàng.
Lúc này, bỗng có tiếng gõ cửa vang lên.
Lục Lập Xuân vội chạy qua mở cửa, nhìn thấy một người đàn ông xa lạ đứng ngoài cửa, bỗng chốc có chút kinh ngạc.
Mà Khang Cảnh Huy đứng ngoài cửa, thấy Lục Lập Xuân vừa xinh đẹp lại vừa nghiêm túc, lập tức ngây người tại chỗ, tuy trước kia từng giúp Bạch lão tam bảo vệ em gái anh ta là Bạch San San, nhưng đây là lần đầu tiên Khang Cảnh Huy nhìn thấy cô gái xinh đẹp như vậy, bỗng chốc nhìn đến sững người.
Nhưng nghĩ đến có thể cô ấy là chị dâu của Bạch lão tam, vậy chính là chị dâu của anh ta, vì vậy anh ta phải kiềm chế tâm tư mìn.
"Đồng chí này, anh tìm ai so?" Thấy nam đồng chí ngây người nhìn mình, Lục Xuân có chút ngượng ngùng.
Khang Cảnh Huy định thần lại, hỏi: "Xin hỏi đây là nhà anh cả chị dâu cả của Bạch Lâm Sơn sao?"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Đúng vậy, anh vào đi!" Lục Lập Xuân gật đầu, sau đó đi qua bên cạnh nhường đường, gọi vào trong: "Trình Trình, Đại Sơn, có người tìm hai người."
Khang Cảnh Huy đi vào trong sân, nhìn thấy Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn, biết Lục Lập Xuân không phải là chị dâu của Bạch Lâm Sơn, lập tức an tâm, nếu Lục Lập Xuân là chị dâu của Bạch Lâm Sơn, đó là chị dâu của anh ta, dù thế nào thì anh ta cũng không thể thích được.
Nhưng rất may mắn là không phải.
"Đồng chí, anh tìm chúng tôi?" Bạch Đại Sơn nghi hoặc hỏi, bọn họ hoàn toàn không biết anh ta, sao anh ta lại biết bọn họ?"
"Anh cả chị dâu, chào mọi người, tôi từng là đồng nghiệp của Bạch Lâm Sơn, là Bạch Lâm Sơn bảo tôi đến tìm hai người." Khang Cảnh Huy cầm theo túi hành lý đi đến trước mặt Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình, lấy ra một bức thư, đưa cho Lý Trình Trình: "Chị dâu, đây là Bạch Lâm Sơn bảo tôi đưa cho chị dâu."
"Chào anh, chào anh." Lý Trình Trình cười nói, sau đó đưa tay nhận lấy bức thư, rồi quay người đi mở bức thư ra.
Bức thư này là do Bạch Lâm Sơn tự tay viết, nói Khang Cảnh Huy là người rất đáng tin, đương nhiên, có thuê dùng hay không vẫn phải xem bọn họ, nếu bọn họ không cần Khang Cảnh Huy cũng có thể bảo Khang Cảnh Huy quay về.
Nhưng nếu người ta đường xá xa xôi đến đây, Lý Trình Trình chắc chắn sẽ không để bọn họ đến vô ích, dù sao cũng phải giúp bọn họ kiếm ít tiền rồi quay về.
Đọc thư xong, Lý Trình Trình quay người lại, mỉm cười nhìn Khang Cảnh Huy: "Đồng chí Khang, anh đến vừa đúng lúc, chỗ chúng ta hiện tại đang thiếu người đây, nhưng chúng tôi cũng không thể vì anh do Bạch Lâm Sơn giới thiệu đến mà chúng tôi mà tuyển dụng anh ngay được, chỗ chúng tôi khá nhiều việc, vì vậy có hai tháng thử việc, học việc, đương nhiên, thời gian thử việc cũng có lương, chắc chắn sẽ không để anh làm không công."
Khang Cảnh Huy gật đầu: "Đều nghe theo chị dâu sắp xếp."
Lúc trước Bạch Lâm Sơn đã nói rõ ràng với Khang Cảnh Huy, chị dâu nhà bọn họ giỏi nhất là kiếm tiền, nghe theo chị dâu chắc chắn sẽ không sai.
"Được, vậy anh đến ở chỗ Bạch lão tam trước, từ ngày mai sẽ bắt đầu, tôi sẽ nói cho anh biết vài chuyện cần làm." Lý Trình Trình nhìn Bạch Đại Sơn: "Đại Sơn, anh đưa đồng chí Khang đến nhà sát bên sắp xếp đi!"
Khang Cảnh Huy là đồng nghiệp của Bạch Lâm Sơn, Bạch Lâm Sơn chắc chắn hiểu rõ anh ta, nếu đã giới thiệu cho Lý Trình Trình chứng tỏ người này đã qua ải, tiếp theo phải xem năng lực học tập và làm việc của anh ta thôi, nếu thật sự rất mạnh thì sau này Lý Trình Trình sẽ ủy quyền cho anh ta, như vậy cô và Bạch Đại Sơn sẽ có thời gian làm chuyện của mình.
Lúc Bạch Đại Sơn đưa Khang Cảnh Huy rời đi, Khang Cảnh Huy còn quay đầu lại nhìn Lục Lập Xuân, cũng may cô ấy không phải chị dâu của Bạch Lâm Sơn, nếu không anh ta không có một cơ hội nào rồi, nhưng mà hiện tại không rõ cô ấy có đối tượng hay chưa, cũng không rõ cô ấy muốn tìm đối tượng thế nào, anh ta có khả năng hay không vẫn là một ẩn số.
"Đồng chí Khang, sau này anh cứ ở phòng này đi!" Bạch Đại Sơn đưa Khang Cảnh Huy đến phòng trên lầu hai: "Anh dọn dẹp trước, đợi lát qua bên cạnh ăn cơm tối."
"Cảm ơn anh cả." Khanh Cảnh Huy kích động không thôi, không ngờ anh cả chị dâu của Bạch Lâm Sơn lại tốt bụng như vậy, sắp xếp hết chuyện cho anh ta, anh ta quyết định rồi, sau này phải đi theo làm việc với anh cả chị dâu, cho đến khi anh cả chị dâu không cho anh ta làm nữa mới thôi.
Buổi chiều, Lý Trình Trình bảo dì giúp việc buổi tối nấu thêm mấy món.
Đến tối, Khang Cảnh Huy từ nhà sát bên đi qua, nhìn thấy một bàn đồ ăn phong phú, kích động nhưng hơi ngượng ngùng: "Anh cả chị dâu tốn kém rồi."