Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 420

Lục Lập Xuân ngẩng đầu nhìn anh ta: "Chuyện Trình Trình giao cho anh, anh làm xong cả rồi à?"

Khang Cảnh Huy gật đầu: "Làm xong rồi."

"Xử lý xong chuyện giao cho anh rồi, anh không biết tìm thêm chuyện khác mà làm sao? Sau này Trình Trình đến nơi khác học đại học, không thể ngày nào cũng giao việc cho anh, anh cứ đợi mãi thế à?"

Lục Lập Xuân buồn cười nhìn anh ta.

Khang Cảnh Huy cười ngượng nghịu: "Không phải tôi đang tìm việc làm đây sao?"

Lục Lập Xuân cười, sau đó giao chuyện cân đo cho anh ta, còn cô ấy thì tới chỗ ghi chép, mỗi một mắt xích đều phải tìm hiểu rõ ràng.

Hai chị em họ ở chỗ Lý Trình Trình cũng không phải làm không công, Lý Trình Trình phát cho họ mỗi tháng một bao lì xì một trăm đồng, nếu nói là tiền lương thì những nhân viên khác sẽ thầm nghĩ thế nào đây, do đó Lý Trình Trình đưa họ lì xì là vì họ đều là người nhà chứ không phải công nhân.

Đến tháng ba, Lý Trình Trình vẫn còn đang sắp xếp người trong đội xe chuyển một đợt hàng nữa tới cho Bạch lão tam, cô muốn ngày nào họ cũng có thể ăn ngon uống đủ, cách hai tháng Lý Trình Trình lại xếp người chuyển một lần.

Phía Bạch lão tam mãi chưa liên lạc được, cũng không biết rốt cuộc bên đó xảy ra chuyện gì, có điều không có tin tức chứng tỏ cậu ta không sao cả, Lý Trình Trình không lo lắng cho cậu ta nữa.

***

Đến tháng tư, ngày dự sinh của Bạch San San trong tháng này, cụ thể là ngày nào thì chưa biết trước, hôm đó, khi cô ta đang ở trên lớp giảng bài, bụng đột nhiên đau nhói lên, cô ta đưa tay che bụng, thét một tiếng.

Học sinh trong lớp biết chồng cô ta là Chu Hữu Tường nên đều chạy đi tìm anh ta, người thì tới phòng học khác, người thì tới tòa văn phòng, cuối cùng cũng gọi được Chu Hữu Tường.

Chu Hữu Tường vội vàng bế Bạch San San lên, đưa tới bệnh viện, đặc vụ Lý Di Giai lúc trước yêu giả thành thật đã không còn ở đó nữa.

Cấp dưới của Long Quyên nhìn thấy chồng trước của cô ấy ôm theo vợ hai tới bệnh viện, trong lòng đều cực kỳ khinh bỉ nhưng cũng không tiện nói gì, dù sao thì Long Quyên vừa được điều tới đơn vị khác thì đã coi thường Chu Hữu Tường, hai đứa con trai cũng không cho Chu Hữu Tường nuôi, người đàn ông như Chu Hữu Tường cũng khá đáng thương, có Bạch San San cưới anh ta đã là tốt lắm rồi.

Hai người đều trải qua một vài chuyện nên cũng coi như xứng đôi.

Bạch San San là người ích kỷ, vụ lợi nhưng cực kỳ tiếc mạng, mặc dù có đồ ăn ngon nhưng vì tính mạng của mình, cô ta không ăn uống linh tinh mà nghe theo lời bác sĩ, mỗi lần chỉ ăn một chút chút, lại thêm lúc mang thai cô ta vẫn không ngừng làm việc, cũng coi như rèn luyện sức khỏe nên không quá đau đớn mấy đã có thể sinh đứa bé ra rồi, là con trai, trong lòng Bạch San San vô cùng đắc ý, Lý Trình Trình sinh con trai, cô ta cũng sinh con trai, Lý Trình Trình cũng chẳng có gì ghê gớm cả.

Bạch San San sinh con xong, không màng tới sự ngăn cản của Chu Hữu Tường, khăng khăng dùng điện thoại trong bệnh viện gọi về cho anh hai, nói cho cậu ta tin tức tốt này, còn muốn để cậu ta mang chút đồ bổ đến thăm cô ta.

Cô ta sinh con rồi, chắc chắn các anh trai bên nhà mẹ phải tới thăm chứ, anh ba không ở đây, đương nhiên chuyện này rơi xuống đầu anh hai rồi.

Còn về anh cả, không cần liên lạc cô ta cũng biết, chắc chắn anh cả sẽ không để ý đến cô ta.

 

 

Bạch San San gọi điện tới chỗ chi bộ thôn, bởi vì cô ta muốn toàn bộ người trong thôn biết cô ta sinh con trai rồi, cũng muốn để những người không thích họ, coi thường họ trợn mắt lên mà nhìn, nhà họ Bạch của bọn họ thực sự phất lên rồi.

Lý Trình Trình và Hoàng Tú Lan đang trò chuyện với nhau, nhìn thấy Bạch lão nhị cúi đầu u ám quay về, họ tò mò hỏi: "Chú hai, ai gọi điện thoại cho em thế? Người ta bảo gì em à?"

"Là Bạch San San gọi, hôm nay nó sinh con rồi, là con trai." Bạch lão nhị nói.

Lý Trình Trình hơi ngạc nhiên: "Em gái thân yêu của em sinh con rồi, còn là con trai nữa, người làm bác như em nên vui mừng mới đúng chứ, sao lại cúi đầu ủ rũ thế kia?"

Chỉ dựa vào sự cưng chiều của ba người anh trai với Bạch San San, nghe thấy tin tức tốt này, họ phải nhảy cẫng lên mới đúng chứ!

Vân Mộng Hạ Vũ

"Chị dâu, chị đừng trêu em nữa." Bạch lão nhị ngại ngùng, trước đây cậu ta không biết Bạch San San là loại người gì, bây giờ đích thân bị tổn thương, đích thân trải nghiệm qua, đương nhiên cậu ta không thể giống như trước đây!"Bạch San San bảo em mang quà sang thăm nó."

Trước đó Bạch Vân Sơn đưa Bạch San San qua đó, đương nhiên cậu ta biết cô ta ở đâu, chỉ là cậu ta không muốn đi, bây giờ Hoàng Tú Lan cũng lớn bụng rồi, cậu ta không yên tâm.

"Đại Sơn đã cắt đứt quan hệ với Bạch San San, anh ấy có thể không đi nhưng em đi hay không thì tùy em." Lý Trình Trình ngưỡng mộ nói: "Bạch San San tốt số thật đấy, có đến ba anh trai cưng chiều cô ta, không giống chị, trong nhà có nhiều anh trai thế nhưng không ai đối xử tốt với chị, không bị bỏ đói suýt c.h.ế.t thì cũng bị đánh suýt chết..."

Mặc dù hơi mỉa mai nhưng bất kể là "Lý Trình Trình" hay Lý Trình Trình đều cực kỳ ngưỡng mộ,"Lý Trình Trình" kia từ bé đã được chứng kiến Bạch San San được ba anh trai cưng chiều, có thể đi học, chẳng cần làm gì, mà cô thì phải làm như trâu bò.

Ba mẹ Lý Trình Trình trọng nam khinh nữ, mọi thứ trong nhà đều không có phần của cô mà là của em trai cô, thậm chí tiền lương của cô cũng phải giao cho mẹ, đãi ngộ của Bạch San San bất kể là ở thời này hay tương lai đều cực kỳ tốt.

Nếu như cô ta là cô bé ngoan ngoãn, nghe lời không giày vò người khác, cô ta thực sự sẽ hạnh phúc cả đời, nhưng cuộc sống hiện tại của Bạch San San cũng đã vượt xa tám mươi phần trăm con gái thời này rồi.

Bạch lão nhị cúi đầu hổ thẹn: "Em xin lỗi, chị dâu, nếu biết trước chị sẽ trở thành chị dâu của em, chắc chắn em sẽ bảo vệ chị, chăm sóc chị từ bé, tuyệt đối không để cuộc sống của chị như thế."

Lý Trình Trình cảm thấy khá ngại, cô xua tay: "Chẳng sao cả, mọi chuyện qua cả rồi, có điều nếu em thực sự tới chỗ Bạch San San, em nhất định phải cẩn thận đấy, đừng có tiếp xúc với bất kỳ đồng chí nữ nào kẻo Bạch San San lại nói bóng nói gió làm ảnh hưởng tới tâm trạng của Tú Lan, bây giờ tâm trạng với sức khỏe của Tú Lan là quan trọng nhất."

Bạch lão nhị vội quay đầu qua nói với Hoàng Tú Lan: "Tú Lan, em đừng nghe người khác nói bậy nói bạ, kể cả lời của Bạch San San, em cũng đừng nghe, nếu như nó gọi điện thoại tới tìm em, em đừng nhận, kiếp này anh không có ý định đổi vợ, anh chỉ cần một người vợ như em là đủ rồi."

Hoàng Tú Lan ngại ngùng đánh vào vai Bạch Vân Sơn: "Đang ở bên ngoài, sao lời gì anh cũng tuôn ra được hết vậy? Không biết xấu hổ à?"

"Anh có gì nói nấy!" Bạch lão nhị vô tội nói.

"Thôi được rồi, chuyện của các em tự các em thương lượng, chị không can thiệp, dù sao bản thân em cũng có tiền, em tới chỗ Bạch San San thì đừng có nhắc tới chuyện của chị và Đại Sơn, một câu cũng không được nhắc." Lý Trình Trình "hung dữ" trừng mắt nhìn Bạch lão nhị rồi quay người về nhà mình.

Hôm nay là chủ nhật, không cần đi học, cô ở nhà nghỉ ngơi, đang muốn trò chuyện cùng Hoàng Tú Lan thì không ngờ tới lại có chuyện như này, Lý Trình Trình thực sự bái phục Bạch San San, hôm nay vừa sinh con xong đã nóng ruột muốn gọi điện thoại cho Bạch lão nhị, do chồng cô ta phải đi làm, không có ai chăm sóc cô ta nên mới gọi anh hai qua đó hả?

Chồng cô ta là người, chồng người khác không phải người sao?

 
Bình Luận (0)
Comment