Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 430

Vì để kích thích anh ta, cô ta còn nói hết sự thật cho anh ta biết, bảo cô ta tìm anh ta cũng chỉ vì tiền lương của anh ta, cô ta cần tiền lương của anh ta để nuôi con, trên thế gian này chỉ có vợ cũ của anh ta yêu thương anh ta thành tâm thành ý, nhưng cô ấy lại bị anh ta bỏ rơi.

Sau đó quả phụ kia bán nhà chồng trước để lại, mang theo tiền nhà của người đàn ông, tiền nhà của mình và hai đứa con chạy mất, chồng trước của Giản Duyệt chỉ có thể nhìn người ngoài ở nhà của anh ta và cô ta, đến chỗ để ở anh ta cũng không còn nữa.

Anh ta muốn đi tìm Giản Duyệt, muốn tái hợp lại với cô ấy nhưng anh ta không thể vào thôn An Cư, chỉ cần anh ta đến gần nơi này là sẽ có một đám người cầm liềm, rìu, xẻng, chỉ cần anh ta tới gần họ sẽ ra tay với anh ta, anh ta đến mấy lần xong thì không dám tới nữa.

Lưu lạc bên ngoài mấy ngày, cuối cùng anh ta cũng đầu hàng, quay về nhà cha mẹ, chen chúc với cha mẹ, sau khi anh ta có lương, trong mắt không còn vợ và con, cũng không có cha mẹ, người nhà, vì thế ngày nào anh ta cũng bị cha mẹ chế nhạo, móc mỉa, nhưng anh ta không có chỗ ở, chỉ có thể im lặng chịu đựng tất cả.

Có lẽ sự hối hận trước đó là giả nhưng bây giờ anh ta thực sự hối hận rồi.

Lúc này anh ta mới cảm thấy lúc có vợ con và gia đình ấm cúng hạnh phúc nhường nào, anh ta nghĩ mãi không hiểu tại sao bản thân lại bị một người mà mặt nào cũng thua xa Giản Duyệt mê hoặc, cảm thấy Giản Duyệt không có chỗ nào bằng người ta.

Sỡ dĩ Lý Trình Trình biết chuyện này cũng là vì cô luôn cho người theo dõi anh ta, cô hỏi Giản Duyệt có muốn quay lại với anh ta không, Giản Duyệt nói kể cả anh ta có trở nên tốt hơn, có quỳ xuống nhận lỗi, cô ấy cũng sẽ không quay lại.

Nếu như tái giá, tại sao cô ấy không chọn một người tốt hơn để lấy? Tại sao phải quay lại với đồ tồi? Lẽ nào cô ấy chịu khổ chưa đủ hay sao?

Lý Trình Trình thấy cô ấy thực sự nghĩ thông rồi mới yên tâm.

Từ hành động của người đàn ông kia có thể nhìn ra được, trong mắt anh ta, Giản Duyệt không bằng quả phụ lớn tuổi kia, điều này chứng tỏ trước giờ anh ta không coi Giản Duyệt ra gì, hoặc là trước giờ anh ta đều xem thường Giản Duyệt.

Có thể anh ta sẽ quay đầu vì cuộc sống nhưng trong lòng anh ta thực sự không yêu Giản Duyệt, bởi vì trong lòng anh ta, Giản Duyệt là người phụ nữ kém cỏi, không đáng để anh ta yêu.

Tìm một người điều kiện mặt nào cũng kém hơn Giản Duyệt rất nhiều, chẳng phải đã nói rõ đến người như thế Giản Duyệt cũng chẳng so được sao?

Bây giờ thì hay rồi, anh ta không có lương, không có thu nhập, chỉ có công việc đồng áng làm không hết chờ đợi anh ta, anh ta không thể kiêu ngạo, không thể xem thường người khác được nữa.

Mà bây giờ vợ các nhân viên cấp dưới của Lý Trình Trình cũng không cần lo lắng cho cuộc sống nữa, bởi vì mỗi tháng họ có thể cầm lương của đám đàn ông, chỉ cần bỏ ra hai phần ba nuôi con, nếu như chồng họ phạm lỗi, họ có thể thay đám đàn ông làm việc, tự mình kiếm tiền.

Cực kỳ đảm bảo cho lợi ích của phụ nữ và nhân viên nữ.

Thấy chồng trước của Giản Duyệt có kết cục như thế, những người có việc làm không dám kiêu ngạo, không dám coi thường người khác, càng không dám xem thường vợ mình, không dám vừa về nhà là chỉ tay năm ngón với vợ.

Nơi khác Lý Trình Trình không quản lý được, cũng không có tư cách quản nhưng cấp dưới của mình, cô vẫn phải quản lý, không muốn thì cứ từ chức, cô cũng chẳng ép buộc ai.

Trình Tuyết Dương thấy cách này của Lý Trình Trình khá hay, sau đó các sản nghiệp thuộc nhà họ Trình, nhà họ Quý cũng mô phỏng theo cách làm của Lý Trình Trình, gia tộc lớn như họ đều làm thế, những gia tộc khác nhìn chằm chằm họ đương nhiên cũng học theo, nếu như mọi người đều đảm bảo lợi ích của phụ nữ thì xã hội sẽ ngày càng tốt đẹp.

 

 

Mẹ của Hoàng Dĩ Đồng vẫn luôn giúp cô ta tìm đối tượng xuất sắc để kết hôn, Hoàng Dĩ Đồng không cân nhắc những người đã kết hôn, đã có con vì cô ta không muốn nuôi con người khác, hơn nữa nhà họ Hoàng có tiền, con của cô ta cũng chẳng cần người khác nuôi, tự cô ta nuôi được.

Mà người chưa kết hôn thì không thèm xét người đã ly hôn còn mang theo con cái như cô ta, nếu như cưới vợ cũng phải tiêu từng ấy tiền, hà cớ gì họ phải chọn Hoàng Dĩ Đồng mang theo con cái.

Vân Mộng Hạ Vũ

Vì thế Hoàng Dĩ Đồng vẫn chưa tìm được đối tượng kết hôn phù hợp, mẹ Hoàng Dĩ Đồng không tìm được người làm mối vì người làm mối không đáng tin, tự bà ta tới các thôn, từ từ nghe ngóng, bà ta có tiền, mua tí hạt dưa đến nhà người ta, cùng nhau cắn là chuyện gì cũng biết hết.

Hôm đó mẹ Hoàng vui vẻ về nhà gọi: "Dĩ Đồng..."

Hoàng Dĩ Đồng dắt tay Hoàng Mộng Đào sắp hai tuổi từ trong phòng đi ra, nhìn thấy mẹ mình kích động, cô ta kinh ngạc: "Mẹ, sao mẹ lại kích động thế? Có chuyện tốt gì sao?"

"Đương nhiên rồi." Mẹ Hoàng kích động vỗ tay, để Hoàng Mộng Đào ngồi trên sofa ăn đồ ăn, bà ta kéo Hoàng Dĩ Đồng vào phòng: "Mẹ tìm cho con đối tượng rất tốt."

Hoàng Dĩ Đồng không dám tin, cô ta nhướn mày: "Thật không?"

"Đúng, người ta là quân nhân giải ngũ, mẹ nói với anh ta về tình hình của con, người ta không để ý con ly hôn rồi mang theo con nhỏ, tướng mạo cũng khá đẹp trai, vì thế mẹ bảo anh ta tối nay đến nhà chúng ta gặp con, nếu như được thì hai đứa kết hôn." Mẹ Hoàng hưng phấn nói.

Đã hỏi thăm mấy tháng rồi, người thanh niên này là người bà ta hài lòng nhất.

Hoàng Dĩ Đồng hơi nghi ngờ: "Mẹ, điều kiện nhà người ta tốt như thế, sao có thể ưng con được? Hay là lừa đảo?"

"Không phải đâu, mẹ xem hết giấy tờ của anh ta rồi, đúng là quân nhân giải ngũ, đã giải ngũ được hai năm, anh ta hơi khập khiễng, khó tìm đối tượng trong thôn còn con người cũng khá ưu tú." Mẹ Hoàng nói: "Con mau rửa mặt trải chuốt chút đi, tối nay lên tinh thần, tranh thủ để có thể xem mắt thành công."

"Được rồi, vậy thì gặp mặt thử xem!" Nếu đã hẹn rồi, tối nay người ta cũng sẽ tới đây, lúc này từ chối cũng không kịp nữa, vậy thì gặp mặt thôi, nếu như không ưng thì từ chối là được, dù sao cô ta cũng không để mình chịu ấm ức.

Hoàng Dĩ Đồng có tiền, trong nhà có quần áo đẹp, trang sức cũng nhiều, cô ta xuống bếp đun nước nóng, sau khi tắm rửa thơm tho, cô ta mặc váy đẹp, đợi không còn nóng nữa mới ngồi xuống chau chuốt bản thân.

Cô ta không biết trang điểm, chỉ chải đầu đơn giản thôi, nếu cô ta không ưng người ta, cô ta cũng chẳng hy vọng người ta vì cô ta trang điểm quá đẹp rồi ưng ý cô ta, sau đó quấn lấy cô ta.

Cô ta không hy vọng tìm được người đàn ông tài giỏi, nhưng cũng không được kéo chân sau của cô ta, không được hoàn toàn ỷ lại vào cô ta, không được chỉ biết tiêu tiền của cô ta, còn mình thì không kiếm ra tiền.

Ăn cơm tối xong, mẹ Hoàng đuổi những người khác đến nhà Hoàng Dĩ Đồng, đợi Tôn Kiến Hưng tới, thì xem mắt ở trong nhà tổ cũ, quan trọng là tạm thời bà ta không muốn Tôn Kiến Hưng biết Hoàng Dĩ Đồng ở đâu.

Nếu như Hoàng Dĩ Đồng không ưng người ta, kết quả người ta lại đến quấn lấy Hoàng Dĩ Đồng, vậy chẳng phải làm hại tới thanh danh của Hoàng Dĩ Đồng sao?

Sau khi trời tối, mẹ Hoàng nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài thì ra mở cửa, quả nhiên nhìn thấy Tôn Kiến Hưng, bà ta chào hỏi: "Đồng chí Tôn, vất vả cho cậu quá, mau vào nhà đi."

 
Bình Luận (0)
Comment