Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 434

Nhìn thấy Lý Trình Trình còn sinh đứa con thứ hai, hai chị em Lục Lập Xuân và Lục Sơ Hạ rất hâm mộ. Tuy nhiên, cả hai đến bây giờ còn chưa có người yêu, mà Lục Sơ Hạ còn nhớ lại những gì đã xảy ra ở kiếp trước nên bây giờ càng khó bị thu hút bởi đàn ông. Vì cô ấy cảm thấy đàn ông trở nên giàu có đều sẽ thay đổi.

Nhớ đến việc Tôn Tĩnh Bình đã đối xử tốt với cô như thế nào khi anh ta muốn nhờ cô giúp đỡ, nhưng khi anh ta thực sự thành công với sự giúp đỡ của cô thì anh ta đã đối xử với cô như thế nào chứ?

Anh ta đơn giản phớt lờ sự tồn tại của cô và tìm kiếm phụ nữ ở bên ngoài, thậm chí không quan tâm đến đứa con.

Trong toàn bộ nhà họ Quý và nhà họ Trình, hiện chỉ có Quý Vinh và Lý Trình Trình là có con. Hai cháu gái của anh trai thứ hai Trình Tuyết Chí cũng đã kết hôn, nhưng cả hai đều chưa có con.

Hai gia tộc lớn mà đến nay chỉ có ba đứa cháu nhỏ.

Đây không được coi là con cháu thịnh vượng.

Trình Tuyết Dương không cho người khác đến thăm Lý Trình Trình, dù sao thân phận thật sự của Lý Trình Trình vẫn chưa được công khai. Chỉ có một số ít người trong gia đình họ biết chuyện, chờ sau này công khai rồi lại nói.

Nhưng anh em của Trình Tuyết Dương vẫn phái người tới thăm Lý Trình Trình và Bạch Thiều Hoa, còn chuẩn bị rất nhiều lễ vật đắt tiền. Mấy người lớn tuổi đương nhiên biết thân phận thật sự của Lý Trình Trình, chỉ có bậc con cháu bên dưới vẫn chưa biết mà thôi!

Mọi người đều gửi cho Lý Trình Trình rất nhiều quà và đồ bổ dưỡng, khiến Lý Trình Trình cảm thấy xấu hổ. Dù sao vào dịp Tết Nguyên Đán cô ấy đã không đến thành phố Thượng Hòa vì đang mang thai, và sau tết cô cũng chưa đến thành phố Thượng Hòa thăm mọi người.

***

Tháng bảy, trường học của Bạch San San cũng nghỉ lễ, lúc này con của Bạch San San cũng đã ba tháng, gần trăm ngày tuổi, nhưng Bạch San San không có ý định đưa đứa nhỏ về. Lần này sẽ không tổ chức tiệc rượu nên có cho đứa trẻ về cô ta cũng không nhận được tiền mừng nên chỉ về một mình thôi.

Cô ta nhờ Ôn Hoằng Dương hộ tống mình về, bảo vệ cô ta trên đường đi, Ôn Hoằng Dương đành phải gọi điện cho Lý Trình Trình xin phép nghỉ. Lý Trình Trình biết Bạch San San sẽ quay lại, càng biết cô ta nhất định sẽ làm hại mọi người nên đã thông báo cho Bạch lão nhị và Hoàng Tú Lan.

Hoàng Tú Lan hiện đang mang thai vào thời kỳ cuối và sẽ sinh con vào tháng chín. Nếu Bạch San San đến gây chuyện thì ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra!

Vì vậy Bạch lão nhị khóa cửa nhà, cùng Hoàng Tú Lan về sống ở nhà cha mẹ ruột của Hoàng Tú Lan, hoàn toàn tránh mặt Bạch San San. Anh không tin Bạch San San có thể đến nhà Hoàng Tú Lan gây phiền toái cho bọn họ, nếu cô ta thật sự dám đi thì nhà họ Hoàng nhất định sẽ đánh cô ta ra ngoài.

Khi Bạch San San và Ôn Hoằng Dương cùng nhau đến ga xe lửa để mua vé, Bạch San San nói: "Anh Ôn, anh đã ra ngoài lâu rồi còn chưa về thăm nhà. Em thực sự cảm thấy đau lòng cho anh. Nếu không em đi cùng anh về nhà anh để anh gặp bố mẹ và người thân, sau đó chúng ta lại bắt xe từ nhà anh về nhà em cũng được!"

Ôn Hoằng Dương quả thật đã lâu không về nhà, từ lần trước cứu Bạch San San đến giờ cũng đã gần hai năm. Nghe Bạch San San nói xong, anh nghĩ lại đúng là phải về thăm nhà nên đồng ý với đề nghị của Bạch San San.

Nhà của Ôn Hoằng Dương cũng cách trấn Nam Nguyệt khá xa, bởi vì vốn dĩ họ đến từ khắp nơi trên đất nước, nhưng gần hơn quê hương của Bạch San San một chút. Bạch San San sẽ cùng Ôn Hoằng Dương về thăm nhà một chuyến, sau đó lại từ đó về quê cũng không rắc rối gì.

Sau mấy ngày ngồi tàu xe vất vả, họ đã đến quê hương của Ôn Hoằng Dương, sau khi ra khỏi ga xe lửa, Ôn Hoằng Dương thuê một chiếc xe bò chở họ về. Anh vẫn còn nhớ lúc trước bảo vệ Bạch San San, Bạch San San cũng đi theo Lập Nhiên đoạn đường xa như vậy, đi rất vất vả.

Lý Trình Trình siêng năng tập thể dục, cũng không hoàn toàn bỏ bê công việc, thể lực tốt nên rất nhanh đã sinh con xong. Khi biết đó là con gái, Lý Trình Trình cảm thấy rất mỹ mãn, bây giờ có cả con trai và con gái, cuộc sống của cô đã trọn vẹn.

 

 

Ngày thứ ba sau khi sinh con gái, Lý Trình Trình được xuất viện về nhà dưỡng sức.

Trước đây cô đặt tên con trai là Bạch Thiều Quang, bây giờ đặt tên con gái là Bạch Thiều Hoa.

Thiều Quang và Thiều Hoa đều là những cái tên rất hay, hàm chứa những lời chúc tốt đẹp nhất của cô dành cho chúng.

Bây giờ chỉ là giữa tháng bảy, ở cữ xong sẽ là cuối tháng tám nên sẽ không trì hoãn việc học đại học chút nào.

"Trình Trình, con gái của cháu rất biết yêu mẹ đấy, biết mẹ sắp thi đại học là rất quan trọng nên con bé sẽ đợi đến khi kết thúc kỳ thi đại học rồi mới đi ra. Trước khi báo danh thì cũng ở cữ xong rồi, không làm chậm trễ việc gì cả." Trình Tuyết Dương đưa tay chạm vào bàn tay nhỏ bé của Bạch Thiều Hoa nói thêm: "Trình Trình, cháu định sắp xếp như thế nào với đứa nhỏ này? Để con bé ở trong nhà à?"

"Cháu dự định đợi có thông báo nhập học sẽ mua một căn nhà gần trường, sau đó sẽ mang theo một bảo mẫu để cùng cháu chăm sóc đứa bé. Nếu bảo mẫu cũ không muốn đi thì cháu có thể đến đó rồi thuê một bảo mẫu khác là được." Bạch Thiều Quang sắp được hai tuổi rồi nên có thể để Bạch Đại Sơn chăm sóc ở nhà. Còn Bạch Thiều Hoa mới chào đời, khi Lý Trình Trình đi học, cô bé cũng chỉ mới một tháng tuổi. Cho dù có thể giao cho Bạch Đại Sơn chăm sóc nhưng cô cũng không nỡ.

Chắc chắn sẽ mang đi cùng mình!

Trình Tuyết Dương gật đầu: "Như vậy cũng được."

Trình Tuyết Dương nói cho Quý Hạc Minh biết Lý Trình Trình sinh con gái, Quý Hạc Minh hưng phấn muốn lập tức đi đến đây nhưng Trình Tuyết Dương không cho ông đến. Bà bảo ông tập trung kiếm tiền, phải kiếm thêm càng nhiều tiền cho bọn trẻ.

Quý Hạc Minh đành phải từ bỏ suy nghĩ, chờ đợi Tết Nguyên Đán, bởi vì trong dịp Tết Nguyên Đán ông sẽ có thể nhìn thấy chắt gái và cháu gái của mình.

Người lớn tuổi đều hy vọng gia đình mình sẽ thịnh vượng, nhìn thấy gia đình ngày càng có nhiều con cái, Quý Hạc Minh cũng rất vui mừng.

Sau khi mọi người đến phòng Lý Trình Trình thăm đứa nhỏ xong thì đi ra ngoài, không làm phiền Lý Trình Trình và đứa trẻ đang nghỉ ngơi. Bạch Đại Sơn đưa tay chạm vào khuôn mặt non nớt mềm mại của Bạch Thiều Hoa, trên mặt hiện lên một nụ cười, nhìn như kẻ ngốc vậy.

"Có con gái, anh có vui không?" Lý Trình Trình mỉm cười hỏi.

Bạch Đại Sơn gật đầu: "Anh rất vui."

"Vậy lúc có con trai, anh không vui à?" Lý Trình Trình nhướng mày khiêu khích.

"Sao lại thế được?" Bạch Đại Sơn lập tức lắc đầu: "Anh đều rất vui, hiện tại chúng ta có một đứa con trai và một đứa con gái rồi, về sau sẽ không sinh thêm con nữa." Anh không đành lòng để cho cô vất vả hết lần này đến lần khác.

"Anh muốn sinh em còn không muốn sinh đâu. Sinh con rất hại thân thể, sinh nhiều thì cơ thể sẽ càng yếu hơn. Hơn nữa có nhiều con cũng chẳng ích gì. Sau này đừng giống như cửu tử đoạt đích (chín người con tranh giành ngôi vua) , như vậy sẽ không tốt." Lý Trình Trình bĩu môi, sinh hai đứa con là giới hạn của cô, sau này cô không có khả năng sẽ sinh thêm con nữa. Dù giàu đến mấy cũng không sinh. Cứ tận hưởng cuộc sống có phải tốt hơn không?

"Vợ à, em nghỉ ngơi thật tốt nhé. Mọi chuyện đều có chúng ta lo liệu, em không cần lo lắng." Bạch Đại Sơn sờ tóc Lý Trình Trình nói.

Vân Mộng Hạ Vũ

Lý Trình Trình chỉ là một người bình thường, vừa mới sinh ra một đứa bé, sức khỏe chắc chắn không còn tốt như trước, đương nhiên cần nghỉ ngơi thật tốt. Sau đó Lý Trình Trình nhàn nhã bước vào giai đoạn ở cữ. Đứa bé có người chăm sóc, mọi việc cũng có người làm, điều quan trọng nhất đối với cô bây giờ là chăm sóc cơ thể thật tốt.

 
Bình Luận (0)
Comment