Xuyên Không Về Thập Niên 80, Gả Cho Người Chồng Thô Lỗ

Chương 461

Vì lợi ích, các cô ấy không hề có một chút lễ nghĩa liêm sỉ gì. Thậm chí cảm thấy Quý Vinh không cưới bọn họ cũng được, chỉ cần cho bọn họ làm bạn gái, chu cấp tiền mỗi tháng là được.

Đây cũng là nguyên nhân mẹ của Lương Vũ Huyên, vội vã tính kế Lương Vũ Huyên và Quý Vinh, bà ta không thể để Quý Vinh và Quý Tuyên Lý rơi vào tay người khác.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đương nhiên Trình Tuyết Dương rất vui mừng khi biết tin Lương Vũ Huyên mang thai, trong lòng thế hệ cũ cảm thấy việc tái hôn là chuyện bình thường, dù sao cả đời dài đằng đẵng như vậy, người cũng không còn nữa, một mình đi con đường sau này sẽ rất cô đơn!

Trình Tuyết Dương gọi điện thoại cho Quý Vinh, bảo anh ấy chăm sóc Lương Vũ Huyên thật tốt, đừng gây ra những hối tiếc như trước đây nữa, đâu ra mà nhiều tình yêu đến như vậy, cho dù có tình yêu hay không, cuộc sống này vẫn phải tiếp tục!

Thật ra thì ở thời đại này, rất nhiều người trước khi kết hôn thậm chí còn chưa từng gặp nhau, rất nhiều người vì lời mai mối của cha mẹ, vậy lấy đâu ra yêu thích và tình yêu chứ?

Chẳng qua bởi vì các phương diện đều phù hợp nên mới tiến tới với nhau được mà thôi!

Có rất ít người thực sự vì tình cảm mà đến với nhau, nhưng cũng không thể nói là không có, bởi vì bà ấy và Quý Hạc Minh đến với nhau là vì tình cảm. Lúc trước chính Quý Hạc Minh đã theo đuổi bà ấy trước. Vào thời đại đó, có được tình yêu là một điều rất khó, đương nhiên, đây là do bọn họ đã tiếp nhận một nền giáo dục mới.

Trình Tuyết Dương cũng không yên tâm đối với người mà Quý Vinh tìm, bà ấy càng sợ dì giúp việc bên cạnh Quý Vinh bị người ta mua chuộc, cho nên lại tìm vài người nữa, thay thế người bên kia của Quý Vinh.

Quý Vinh ngồi xe lăn, mà Lương Vũ Huyên cũng đang mang thai. Nếu người khác phản bội bọn họ, xuống tay với bọn họ, đó là chuyện dễ như trở bàn tay, cho nên Trình Tuyết Dương không thể không cẩn thận hơn.

Có lẽ là vì ngày nghĩ sao đêm mơ vậy, cho nên tối hôm đó Bạch Đại Sơn đã nằm mơ, anh mơ thấy bản thân trở về buổi tối lúc trước khi cứu Lý Trình Trình.

Anh đứng ở bờ sông, nhìn bờ sông vắng vẻ không một bóng người, không có cái gì hết. Anh không biết tại sao mình đứng ở bờ sông, thế nhưng trong lòng có một giọng nói đang gọi anh.

Sau đó anh lại đến sơn động lúc trước, cũng chẳng có người nào, sau đó anh còn đến căn nhà cũ dưới chân núi của anh, nơi đó cũng không hề có ai.

Sau đó anh lại đến những nơi mình và Lý Trình Trình đã từng đến, đi qua những nơi anh từng đi, nhưng vẫn không thấy bóng dáng của Lý Trình Trình đâu, anh đi khắp nơi mà không biết mình đang tìm cái gì, như một kẻ điên vậy.

Sau đó, anh chợt giật mình tỉnh giấc sau cơn ác mộng, thấy Lý Trình Trình đang nằm bên cạnh anh, anh lập tức ôm Lý Trình Trình vào lòng, hôn cô say đắm, cái cảm giác không thể tìm thấy tình yêu đích thực này, thật sự làm cho anh sắp ngạt thở.

Lý Trình Trình mơ màng hé mắt ra, thấy là Bạch Đại Sơn, lại yên tâm ngủ tiếp, có điều cô còn dặn dò anh chú ý hơn, bởi vì cô đã có hai đứa rồi, không muốn sinh thêm đứa thứ ba đâu.

Cho đến khi gà trống gáy, Lý Trình Trình vẫn cảm giác mình như một chiếc thuyền nhỏ chìm nổi trên mặt biển, cô nghi ngờ mở mắt ra, nhìn Bạch Đại Sơn nói: "Ngày hôm nay lâu vậy anh?"

"Vợ, em không thích hả?" Bạch Đại Sơn cúi người đến bên tai Lý Trình Trình rồi cắn lỗ tai cô.

Hai má Lý Trình Trình không khỏi phiếm hồng, đẩy bả vai anh một cái: "Anh đúng là cái gì cũng dám nói ra đấy!"

 

 

Vốn dĩ bây giờ đang là mùa hè, mới vận động một trận, cơ thể giống như được vớt từ trong nước ra, tất cả đều là mồ hôi nóng hổi, hai cơ thể ôm lấy nhau tựa như hai cái lò lửa lớn.

Bạch Đại Sơn đi xách một thùng nước trở về, hai người lau qua một phen, rồi nằm xuống nghỉ ngơi.

Thật sự Lý Trình Trình rất mệt, nằm xuống chưa tới một giây đã hoàn toàn ngủ thiếp đi. Buổi sáng ngày hôm sau cũng ngủ thẳng đến khuya mới dậy, may thay là mọi người không hỏi gì hết, chứ nếu không cô cảm thấy rất xấu hổ.

Làm sao cô có thể nghĩ được, hơn nửa đêm Bạch Đại Sơn lại lôi kéo cô làm chuyện như vậy đây!

Hàng xóm trước đây của gia đình Lý Trình Trình, chính là Hoàng Dĩ Đồng và một chàng trai thô lỗ đã xuất ngũ. Sau khi tìm hiểu một thời gian dài, Hoàng Dĩ Đồng đã kết hôn với Tôn Kiến Hưng, có một người đàn ông với cơ thể khỏe mạnh còn biết võ ở bên cạnh, sau này Hoàng Dĩ Đồng sẽ không sợ người nhà Chu Phi Dực tới cướp Hoàng Mộng Đào nữa.

Hồi trước khi cô ta sinh con, Chu Phi Dực đến xem rồi bỏ mặc, chạy đi tìm cô gái khác, bởi vậy có thể thấy được, người nhà họ Chu không thích Hoàng Mộng Đào, bọn họ muốn cướp, chỉ đơn giản là muốn dùng đứa bé gây khó dễ cho cô ta, dùng đứa bé để vòi tiền cô ta. Bây giờ cô ta đã gả cho Tôn Kiến Hưng rồi, âm mưu của họ sẽ không thể thực hiện được nữa.

Bởi vì đến cả nhà của Tôn Kiến Hưng ở đâu bọn họ còn chẳng biết, hơn nữa anh ta là một người rất giỏi, cho dù đám người Chu Phi Dực có tới, cũng không phải là đối thủ của Tôn Kiến Hưng.

Em trai của Hoàng Dĩ Đồng cũng cưới vợ, chỉ còn lại em gái Hoàng Dĩ Đồng là Hoàng Dĩ Hân, Hoàng Dĩ Hân vẫn không muốn đi xem mắt, thật ra thì mãi cho đến thập niên 90, phương thức mọi người quen biết người khác phái đều chủ yếu là dựa vào xem mắt.

Hoàng Dĩ Hân không đi học, đương nhiên cô bé sẽ đi phải xem mắt để tìm đối tượng, nhưng Hoàng Dĩ Hân luôn không đồng ý.

Lý Trình Trình không quan tâm chuyện của gia đình nhà họ Hoàng bên cạnh, nhưng Hoàng Dĩ Hân chạy tới hỏi thăm chuyện của Bạch Lão Tam, Lý Trình Trình mới biết được người Hoàng Dĩ Hân nhớ thương là Bạch Lão Tam.

Dù sao thì mấy năm trước, Bạch Lão Tam là người có tương lai xán lạn nhất thôn An Cư, bây giờ không biết cậu ta đã leo lên vị trí nào rồi. Nếu như cậu ta trở về, có khi vẫn là người trẻ tuổi có triển vọng nhất ở thôn An Cư.

Nhưng mãi mà không thể đợi được Bạch Lão Tam, Hoàng Dĩ Hân cũng sợ sẽ lãng phí thời gian của mình, cô bé không giống Hoàng Dĩ Đồng, không có ý định tìm đối tượng, nhưng cuối cùng vẫn kết hôn thông qua cách thức xem mắt.

Chỉ có điều hiện giờ trong nhà khá giả hơn, điều kiện tốt hơn, nếu Hoàng Dĩ Hân lập gia đình, người ta cũng không dám coi thường cô bé, không dám không tôn trọng cô bé, chuyện này vẫn luôn như vậy, có tiền mới có quyền lên tiếng.

Sau khi Lăng Nhược Tuyết và Âu Hồng kết hôn, Âu Hồng cũng chỉ nghỉ ngơi một thời gian dài, sau đó thỉnh thoảng khi có kỳ nghỉ ngắn, cậu ấy sẽ trở về một chút. Dù sao hiện tại cậu ấy đã kết hôn, hôn nhân và gia đình vẫn cần phải bồi đắp thật tốt mới được.

Kể từ khi giữ gìn bồi đắp hôn nhân cho đến bây giờ, cuối cùng Lăng Nhược Tuyết cũng có tin vui trong kỳ nghỉ hè này, Lý Trình Trình đã tặng cô ấy rất nhiều quà.

Dù sao tuổi của Âu Hồng cũng đã lớn, người trong nhà rất sốt ruột chuyện hôn nhân đại sự của cậu ấy, bây giờ lại biết tin Lăng Nhược Tuyết mang thai, bọn họ rất muốn Lăng Nhược Tuyết qua đó dưỡng thai, nhưng Âu Hồng từ chối, cậu ấy không ở nhà, một mình Lăng Nhược Tuyết ở cùng với người xa lạ, cô ấy sẽ thấy lúng túng mất tự nhiên!

Thôn An Cư có nhà của cô ấy, sự nghiệp của cô ấy, chắc chắn ở lại địa bàn của cô ấy mới an tâm, cậu ấy không có cách nào đi cùng cô ấy, vậy chẳng lẽ không thể cho cô ấy một môi trường thoải mái hơn sao?

Cậu ấy không muốn một mình Lăng Nhược Tuyết đối mặt với những mối quan hệ phức tạp ngoài kia, cô ấy chỉ cần chăm sóc tốt cho bản thân, làm việc thật tốt là được rồi.

Sự quan tâm săn sóc

 
Bình Luận (0)
Comment