của Âu Hồng khiến Lăng Nhược Tuyết phải suy nghĩ, liệu mình có nên thử buông bỏ một số chuyện trong lòng và đối xử tốt với cậu ấy hay không, thậm chí bọn họ đã có con với nhau rồi, có thể nói cuộc hôn nhân này đã được định sẵn kết cục, chắc chắn sẽ không có sự thay đổi nào.
Cô ấy và Âu Hồng đã đến bước này, chẳng lẽ vì một vài thứ viển vông mờ mịt mà phải ly hôn sao?
Âu Hồng cũng cảm nhận được thái độ của Lăng Nhược Tuyết đối với mình đã thay đổi, biết cô ấy dần dần bắt đầu thích mình, trong lòng cậu ấy vô cùng vui mừng, tình yêu dành cho Lăng Nhược Tuyết càng trở nên mãnh liệt hơn.
Mặc dù ngay từ đầu đúng là quan hệ hợp tác, nhưng Âu Hồng không phải là người vô trách nhiệm như vậy, mặc kệ là hợp tác hay là thật, nếu đã trở thành đối tượng của cậu ấy, tất nhiên cậu ấy sẽ phải nghiêm túc.
Với những tháng ngày chung sống và thư từ qua lại, Âu Hồng bắt đầu nghiêm túc, không có ý định buông tay, dù cho Lăng Nhược Tuyết muốn giải trừ quan hệ của bọn họ, cậu ấy cũng sẽ không buông tay.
Vì thế cậu ấy bắt đầu thuận nước đẩy thuyền tiến đến kết hôn.
Cho nên giờ đây khi cảm thấy Lăng Nhược Tuyết bắt đầu để ý mình, tất nhiên cậu ấy rất vui, hận không thể ôm cô ấy lớn tiếng hoan hô, nhưng do bây giờ cô ấy đang mang thai, cậu ấy không dám làm như vậy.
Tính chất công việc của cậu ấy đặc thù, không giống người khác mỗi tuần có ngày nghỉ, mỗi tuần có thể trở về, cậu ấy chỉ có thể đợi đến ngày nghỉ mới có thể về, thế nhưng bên cạnh Lăng Nhược Tuyết đã có gia đình, có người nhà làm bạn, ở đây cũng có người thân bạn bè quen thuộc, Âu Hồng không cần quá lo lắng.
Âu Hồng bảo gia đình cậu ấy ở bên kia, có thể thỉnh thoảng tới thăm Lăng Nhược Tuyết, nhưng không được ép cô ấy giải quyết những mối quan hệ cá nhân trong nhà họ Âu.
Nếu như bọn họ làm trái ý của Âu Hồng, gây ra chuyện gì đó không hay, đến lúc đó đừng trách cậu ấy trở mặt không nhận người thân, dù sao thì cậu ấy cũng đã nói hết những yêu cầu rồi, nếu người khác không tuân thủ, vậy cũng không thể trách cậu ấy được.
Kỳ nghỉ kết thúc, Lý Trình Trình phải trở về trường học khai giảng, mà Quý Tình Tình cũng bắt đầu hành trình học tập dưới sự phụ đạo của giáo viên dạy kèm.
Người trong thôn không biết chuyện của cô ấy ở thành phố Thượng Hòa, cho nên trong thôn có một chàng trai nhỏ chưa kết hôn theo đuổi Quý Tình Tình, chỉ có điều lại bị Quý Tình Tình từ chối.
Nhưng người ta hết lần này đến lần khác tìm tới, vậy thì không phải là theo đuổi, mà gọi là dây dưa, Trình Tuyết Dương phải đi quở trách cha mẹ người ta, bà ấy cũng không thích kiểu người không nghe hiểu tiếng người này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Đã từ chối cậu ta rồi mà vẫn còn muốn dây dưa mập mờ.
Nếu như thật sự thích cô ấy, vậy cũng không nên hủy hoại thanh danh người ta bằng cách dây dưa mập mờ, mà nên dùng cách thức khác, làm bạn bè, âm thầm bảo vệ đều được mà, nhưng cách dây dưa mập mờ của cậu ta có thể khiến người khác nhìn ra mục đích của cậu ấy.
Có Trình Tuyết Dương giải quyết, ngược lại không ai dám dây dưa với Quý Tình Tình nữa, Quý Tình Tình không phải cứ học tập cả ngày, làm như vậy sẽ thấy rất mệt, mỗi ngày cô ấy sẽ dành mấy tiếng để học, thời gian còn lại thì cô ấy làm việc với Lục Sơ Hạ, Lục Lập Xuân. Nếu bây giờ tích lũy kinh nghiệm, sau này có thể làm việc một mình.
Đôi khi Quý Tình Tình sẽ về thăm lại chốn cũ trên núi, dù sao thì cô ấy có thể sống được, phải phụ thuộc vào những thứ này của thôn An Cư, ở đâu có rau dại là có thể ăn, ở đâu có quả dại là có thể hái, có thể nói toàn bộ thôn An Cư không có đứa nhỏ nào quen thuộc như cô ấy, bởi vì cô ấy dựa vào những thứ này để sống sót.
Thời gian trôi qua, trái tim bị tổn thương của Quý Tình Tình dần được chữa lành, cô ấy phát hiện vẻ đẹp của cuộc sống, không hề tự ti, buồn bực không vui giống như trước kia nữa. Chỉ là cô ấy vẫn không muốn tìm đàn ông, lúc trước cô ấy là Đoàn Tình Tình, kết hôn, lấy phải một người đàn ông tồi tệ, nhà chồng lại không tốt, bị giày vò không ít lần, nhưng thực sự đến bây giờ cô ấy vẫn cảm thấy hơi sợ hãi.
Hơn nữa trong lòng cô ấy thường xuyên xuất hiện một khuôn mặt đẹp trai rạng rỡ của Bạch Lâm Sơn năm đó, khiến những người đàn ông khác khó có thể lọt vào mắt cô ấy.
***
Lương Vũ Huyên và Lăng Nhược Tuyết hình như đều phát hiện có thai trong kỳ nghỉ hè, chỉ có điều Lương Vũ Huyên sớm hơn Lăng Nhược Tuyết một chút, cho nên ngày sinh dự tính của Lương Vũ Huyên cũng sớm hơn.
Hiện tại Lý Trình Trình không quan tâm đến chuyện bên kia, Lương Vũ Huyên không phải Lương Dư Âm, không phải bạn của cô. Hơn nữa cô đã trả lại thân phận đại tiểu thư nhà họ Quý cho Quý Tình Tình rồi, vì vậy Lương Vũ Huyên cũng không phải chị dâu của cô, Lý Trình Trình không can thiệp vào chuyện bên kia, không ngó ngàng đến.
Sau khi Lương Vũ Huyên sinh con, Trình Tuyết Dương lập tức dẫn Lục Sơ Hạ, Lục Lập Xuân và Quý Tình Tình qua thăm, Lương Vũ Huyên sinh một bé trai, không chỉ cha mẹ nhà họ Lương vui vẻ, mà ngay cả Trình Tuyết Dương và Quý Hạc Minh cũng vô cùng vui vẻ.
Không phải bọn họ trọng nam khinh nữ, mà là nếu không có một cậu con trai nào kế thừa gia nghiệp, dòng dõi nhà họ Quý đến lượt Quý Vinh sẽ bị cắt đứt. Tuy họ còn có hai cháu gái Quý Khiết và Quý Tình Tình, nhưng Quý Khiết hiện giờ đã lấy chồng rồi, sau này đứa bé sinh ra sẽ mang họ Lôi, nếu để con của Quý Khiết kế thừa nhà họ Quý, thì đúng là thật sự quá hời cho nhà họ Lôi.
Không chừng nhà họ Lôi đã có chủ ý này rồi đấy, và đương nhiên bọn họ sẽ không thể để nhà họ Lôi được như ý nguyện, cũng may Lương Vũ Huyên sinh ra một đứa con trai, bọn họ không cần lo lắng người khác quan tâm đến gia nghiệp của nhà họ Quý nữa.
Hiện tại Quý Vinh vừa có trai vừa có gái, một số người nhớ thương tất nhiên sẽ không còn tâm tư nữa, cho dù không có con trai, tốt xấu gì cũng có con gái, tuyển con rể tới cửa là được, nhưng vẫn phải cẩn thận để tránh cho bị người khác tính kế, làm gì thì làm nhưng gia nghiệp nhà họ Quý không thể giao vào tay người ngoài.
Có lẽ đứa bé thật sự là sợi dây gắn kết giữa hai vợ chồng, có đứa bé này, trạng thái giữa Quý Vinh và Lương Vũ Huyên, cũng giống như đôi vợ chồng bình thường, họ giao lưu bình thường, dần dà cũng nảy sinh tình cảm, Quý Vinh cho phép Lương Vũ Huyên làm nũng, cáu kỉnh với mình, cũng cho phép cô ấy tựa vào lòng anh ấy, nằm trong lòng anh như một con mèo.
Có vài người có tư tưởng truyền thống, Lương Vũ Huyên cũng như vậy, mặc dù dưới sự tính kế của cha mẹ, khiến Quý Vinh trở thành người đàn ông đầu tiên của cô ấy, nhưng phụ nữ đều rất dễ động tình với người đàn ông đầu tiên của mình, Lương Vũ Huyên cũng là người như thế, ban đầu cô ấy còn tưởng sẽ phải làm bạn chung phòng cả đời, nước sông không phạm nước giếng, không ngờ lại trở thành vợ chồng thật.
Trước đây Lương Dư Âm không được hưởng đãi ngộ như vậy, bởi vì khi đó Quý Vinh đã có người trong lòng, ban đầu còn muốn theo đuổi người ta, kết quả là Lương Dư Âm đã phá hỏng tất cả.
Mặc dù anh ấy không hận Lương Dư Âm, nhưng cũng không thích cô ấy, anh ấy chỉ chịu trách nhiệm với cô ấy thôi, chăm sóc cô ấy thật tốt. Vốn dĩ cứ nghĩ cả đời này sẽ trôi qua như thế, ai ngờ lại xảy ra tai nạn xe cộ, anh ấy trở thành một người tàn tật phải ngồi xe lăn, cuộc sống chịu ảnh hưởng rất lớn. Ban đầu anh ấy còn nghĩ rằng mình sẽ phải sống những năm cuối đời như vậy, nhưng thật sự không ngờ người nhà đã sắp xếp Lương Vũ Huyên cho anh ấy.
Nếu một ngày nào đó anh ấy mất, có cô ấy chăm sóc Tiểu Lý, Quý Vinh cũng yên tâm.
Vì tâm lý thoải mái, nên tìm cảm của Quý Vinh cũng khác, dần dần anh ấy cũng để ý Lương Vũ Huyên, từ đó mà thích cô ấy.
Nếu là người khác, họ nhất định sẽ vì Lương Dư Âm mà bất bình, nói Lương Dư Âm ở bên cạnh anh ấy lâu như vậy mà anh ấy không thích. Bây giờ trái lại còn thích Lương Vũ
Huyên, nhưng chuyện tình cảm chính là như vậy đó, ngay từ đầu Quý Vinh đã không thích Lương Dư Âm, bị cô ấy tính kế, chẳng qua anh ấy không trách cô ấy mà thôi!
Lẽ nào không trách cô ấy thì phải thích cô ấy sao?
Anh ấy đã cung cấp cho cô ấy một cuộc sống đầy đủ sung túc, sắp xếp dì giúp việc chăm sóc, để cô ấy chuyên tâm làm việc, không cần phải bận tâm đến cái gì hết. Là một người bị hủy hoại tình cảm, anh ấy đã rất tốt với Lương Dư Âm rồi.