Nghe thấy tiếng xe máy ở sau nhà, Lý Trình Trình hiếu kỳ đi ra xem tình hình, nhìn thấy Bạch Đại Sơn đi về nhanh như thế, Lý Trình Trình vô cùng kinh ngạc.
Đưa Lý Hiểu Đồng đến chỗ hẹn không thể về nhanh như vậy được!
"Vợ ơi." Bạch Đại Sơn chống chân xe máy cởi mũ bảo hiểm xuống rồi đặt lên trên xe, sau đó đến chỗ Lý Trình Trình ôm cô vào lòng; "Ghê tởm quá, ghê tởm thật đấy, anh lớn bằng ngần này rồi chưa từng gặp chuyện nào ghê tởm đến thế..."
Lý Trình Trình không hiểu gì cả: "Cái gì ghê tởm cơ?"
"Lý Hiểu Đồng, con bé..." Bạch Đại Sơn kể lại những lời Lý Hiểu Đồng nói cho Lý Trình Trình nghe, còn những lời như cô già rồi xấu xí, Bạch Đại Sơn không nhắc lại bởi vì Lý Trình Trình mới hơn ba mươi, đang ở độ tuổi trẻ trung xinh đẹp. Lý Hiểu Đồng nói thế cũng chỉ là muốn hạ thấp Lý Trình Trình mà thôi.
Nếu như là người khác có lẽ sẽ thực sự động lòng với Lý Hiểu Đồng, nhưng anh là Bạch Đại Sơn, Đại Sơn là một hình tượng kiên cố hùng vĩ, trung thành một lòng.
"Cái gì?" Nghe Bạch Đại Sơn kể lại, Lý Trình Trình vừa kinh hãi, vừa thất vọng không thôi. Nếu như biết trước Lý Hiểu Đồng là người như thế, năm đó cô nên đưa cô ta về nhà họ Hà, để cô ta sống dưới sự chăm sóc của ông bà nội .
Nuôi cô ta bao nhiêu năm cho cô ta cuộc sống tốt như thế vậy mà cô ta lại muốn hủy hoại hôn nhân của bọn họ.
Vì bảo vệ Lý Hiểu Đồng, cô còn nhắc nhở Lý Hiểu Đồng giữ khoảng cách với Quý Bằng, đừng để Điền Khả Khả nhìn ra, bây giờ cô cảm thấy Lý Hiểu Đồng còn kinh tởm hơn cả Điền Khả Khả.
"Đại Sơn, em biết rồi, sau này em sẽ không đối xử với con bé như trước nữa, em cũng sẽ không đối xử với bất kỳ người ngoài nào như thế nữa, sẽ không dễ dàng tin tưởng bất cứ ai." Cô đặt Lý Hiểu Đồng trong lòng, Lý Hiểu Đồng lại muốn phá hoại hôn nhân của cô, đúng là đáng khinh.
Nhớ tới Quý Bằng còn đang đợi Lý Hiểu Đồng, Lý Trình Trình vội tới thư phòng gọi điện thoại cho Quý Bằng, kể lại chuyện vừa rồi cho cậu ấy nghe, hơn nữa còn bảo Quý Bằng quay lại đón Lý Hiểu Đồng kẻo cô ta xảy ra chuyện ngoài ý muốn rồi đấy tất cả lên đầu bọn họ.
Quý Bằng cúp điện thoại, hồn bay phách lạc đứng ở đó. Cậu ấy không ngờ Lý Hiểu Đồng lại muốn phá hoại cuộc hôn nhân của chị gái và anh rể, cậu ấy nhìn nhầm cô ta rồi.
Đợi khi tài xế quay đầu xe đi tìm Lý Hiểu Đồng thì thấy cô ta đang xách hành lý đi về phía cục cảnh sát, Quý Bằng vội bảo tài xế dừng xe, cậu ấy hớt hải cầm hành lý trong tay Lý Hiểu Đồng: "Hiểu Đồng, anh đợi em mãi, em muốn làm gì thế? Em bị mất đồ nên muốn đi báo cảnh sát sao?"
Lý Hiểu Đồng hơi né tránh: "Không ạ, em mệt rồi, muốn vào xin cốc nước."
Cô ta muốn báo án để bọn họ bắt Bạch Đại Sơn lại, vì để cứu Bạch Đại Sơn, chắc chắn Lý Trình Trình sẽ đồng ý ly hôn. Nhưng Quý Bằng xuất hiện, kế hoạch của cô ta không thể thực hiện.
Quý Bằng thầm cười lạnh, cậu ấy để hành lý của cô ta lên xe, sau đó đẩy cả cô ta lên, không tỏ tình thành công lại muốn hãm hại Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình, xem ra những thứ như gen di truyền vô cùng đáng sợ, bọn họ luôn cảm thấy Hà Kiến Nghiệp là một người ưu tú nhưng lại xem nhẹ ông bà nội của Lý Hiểu Đồng.
Người ta thường bảo tre xấu thì măng tốt, có lẽ Hà Kiến Nghiệp là cây măng tốt duy nhất của nhà họ Hà. Vậy thì chắc chắn Lý Hiểu Đồng giống ông bà nội cô ta, thế nên sự xấu xa của cô ta cũng có thể hiểu được.
Quý Bằng thấy mừng vì bản thân chưa tỏ tình với Lý Hiểu Đồng, nếu không cậu ấy mà có một người bạn gái thế này, có lẽ cậu ấy sẽ có suy nghĩ muốn c.h.ế.t quách đi cho xong.
Cậu ấy còn thất vọng như vậy huống chi là Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn? Công ơn nuôi dưỡng gần mười lăm năm có khác gì ba mẹ ruột đâu? Thế mà Lý Hiểu Đồng lại nói bản thân thích Bạch Đại Sơn.
Gì chứ?
Cô ta muốn so sánh với Lý Trình Trình xem ai có sức hút hơn á?
Dựa vào cô ta cũng xứng sao?
Lý Hiểu Đồng thấy Quý Bằng lạnh mặt, nhắm mắt, cô ta hơi hoảng, nhưng cô ta không nói gì cả chỉ im lặng ở đó.
"Đại Sơn, không cần nghĩ nhiều, có những người xấu từ gốc rễ, không liên quan gì tới chúng ta, anh không cần phải tự trách. Dù sao thì những chuyện cần làm, chúng ta đều làm cả rồi." Thấy vẻ mặt của Bạch Đại Sơn không tốt lắm nên Lý Trình Trình khuyên bảo.
Bây giờ Lý Hiểu Đồng tên là Hà Điền Điền rồi, ba cô ta đi làm cả ngày về, cô ta chẳng thấy thương mà ngược lại còn cãi vã, bị ba cô ta đuổi ra ngoài cửa. Điều này chứng tỏ ba cô ta chẳng ra gì, mà cô ta cũng chẳng ra gì, người nhà này xấu xa từ gốc rễ, không phải chuyện người ngoài như họ có thể sửa lại được.
Cây giống không tốt, không thể trồng được hoa màu tốt.
Mà lúc đầu Lý Hiểu Đồng gọi Lý Trình Trình là mẹ chứng tỏ cô ta còn ít tuổi mà đã mưu mẹo rồi, cô ta biết Lý Trình Trình là người tốt, vì thế mới quấn lấy Lý Trình Trình, muốn Lý Trình Trình nhận nuôi cô ta. Cô ta biết ông bà nội mình không tốt, quay lại rồi cũng sẽ không có cuộc sống an lành, không thể không nói đứa bé này từ nhỏ đã biết xem xét thế thời.
Nhưng mà thôi vậy, dù sao thì cũng chuyển hộ khẩu ra ngoài rồi, sau này tốt nghiệp, muốn chuyển về thì Lý Trình Trình cũng sẽ không đồng ý.
Bởi vì sợ Bạch Thiều Hoa và Bạch Thiều Quang lại coi Lý Hiểu Đồng như người thân trong nhà, cũng sợ hai đứa bé quá tin tưởng Lý Hiểu Đồng rồi bị Lý Hiểu Đồng tính kế. Vì thế Lý Trình Trình kể lại chuyện này cho hai đứa bé nghe để chúng biết lòng người hiểm ác, sau này sẽ không dễ dàng tin tưởng người ngoài.
Dù sao thì cũng sắp học cấp hai rồi, không phải là người không biết gì cả. Khi biết Lý Hiểu Đồng làm ra những chuyện như thế, lại còn muốn làm mẹ kế của bọn chúng, hai đứa bé đều vô cùng tức giận. Nếu như có thể quay lại quá khứ, bọn chúng chắc chắn sẽ không đối xử tốt với Lý Hiểu Đồng như thế nữa.
"Chúng ta không chủ động làm người khác tổn thương nhưng cũng không cho người khác có cơ hội làm chúng ta bị tổn thương, hiểu chưa hả?" Lý Trình Trình dặn dò.
Con của cô có tài giỏi hay không không quan trọng. Dù sao thì cô cũng có tiền, cô đã chuẩn bị bất động sản cho chúng xong xuôi cả rồi. Nhưng cô tuyệt đối không cho phép con cái mình có tam quan không ngay thẳng, làm ra chuyện khiến người khác bị tổn thương.
Biết được những chuyện Lý Hiểu Đồng làm, chút hảo cảm của Quý Bằng đã biến mất sạch, cậu ấy không đưa Lý Hiểu Đồng về nhà họ Quý nữa, sau khi đưa cô ta đến trường, cậu ấy còn sắp xếp hai người canh chừng cô ta, không thể để Lý Hiểu Đồng làm ra chuyện tổn thương Lý Trình Trình.
Mặc dù kỳ nghỉ hè với nghỉ đông năm nào cậu ấy cũng quay về thôn An Cư, nhưng cậu ấy biết Lý Trình Trình có ngày hôm nay không hề dễ dàng, cậu ấy không cho phép người khác phá hoại nó.
Sau khi về nhà, Quý Bằng kể lại mọi chuyện cho người trong nhà biết, mọi người đều không dám tin, cũng không ngờ tới trên đời này lại có loại người như thế, thật sự là không màng tới lễ nghĩa liêm sỉ gì cả.
Trình Tuyết Dương ở thôn An Cư, không cần Quý Bằng kể nữa bởi vì cậu ấy biết kiểu gì mấy người Lý Trình Trình cũng sẽ nói cho bà nghe, kẻo bà không biết Lý Hiểu Đồng là loại người thế nào, bị cô ta lừa gạt, mọi người đều biết bản chất của cô ta ra sao đương nhiên sẽ có phòng bị cô ta.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lý Trình Trình biết trường học của Lý Hiểu Đồng ở đâu, cũng biết cô ta được nhận vào chuyên ngành nào, bởi vì cô từng nhìn thấy thông báo trúng tuyển của Lý Hiểu Đồng. Vì thế Lý Trình Trình thu dọn toàn bộ đồ trong phòng của Lý Hiểu Đồng lại rồi gửi đến trường của Lý Hiểu Đồng học.