Bạch Đại Sơn đi đến cạnh giếng, vặn vòi nước, đợi nước chảy ra rồi rửa tay và rửa mặt. Năm cũ đã qua, giờ chỉ mới đầu xuân, dù có trực tiếp dùng nước lạnh rửa tay cũng sẽ không buốt.
Lý Trình Trình cũng không kể gì về chuyện Bạch Lão Tam gặp bạch San San với Bạch Đại Sơn, mà là đợi Bạch Lão Tam tự mình nói. Có điều, Lý Trình Trình cảm thấy chắc có lẽ Bạch Lão Tam cũng không muốn kể gì nhiều.
Có vẻ như hôm nay anh ấy cũng đã rất thất vọng về bạch San San rồi.
Lý Trình Trình cũng không chờ mong gì về bạch San San nên đương nhiên sẽ không thấy thất vọng.
Sau khi bạch San San gặp Bạch Lão Tam, tuy cô ta cực kỳ tức giận, nhưng lúc về cũng không có kể chuyện mình gặp được Bạch Lão Tam với ông Hạ. Ông Hạ là cha cô ta chứ không phải cha của Bạch Lão Tam.
Sau khi Bạch Lão Tam và Tang Tuyền qua lại với nhau được nửa năm, cậu ta bèn dẫn cô ấy đến thôn An Cư. Đây cũng là lần đầu tiên mọi người thấy bạn gái của Bạch Lão Tam, không ngờ lại xinh xắn như vậy, chỉ là có hơi lớn tuổi.
Tất cả mọi người cho rằng Bạch Lão Tam sẽ tìm một cô vợ trẻ tuổi xinh đẹp, vì dù sao đàn ông nào cũng có suy nghĩ ấy. Nhưng không ngờ, Bạch Lão Tam lại trái ngược với suy nghĩ của mọi người. Điều kiện của cậu ta tốt như vậy, thế mà không tìm một cô gái trẻ trung xinh đẹp, lại tìm một cô gái xấp xỉ tuổi mình.
Tuy Tang Tuyền nhỏ hơn Bạch Lão Tam tám tuổi, nhưng ở trong mắt mọi người, họ lại tự động bị phân chia thành người cùng trang lứa.
Tang Tuyền đi đến trước cổng nhà Lý Trình Trình thì hơi kinh ngạc hỏi: "Bạch Lâm Sơn, đây là nhà anh hả? Anh sống trong căn nhà đẹp đẽ như vậy luôn ư?"
"Đây là nhà của anh cả và chị dâu anh, bên kia mới là nhà anh." Bạch Lâm Sơn chỉ vào căn bên cạnh nói, lại chỉ sang bên giới thiệu: "Kia là nhà của anh hai và chị dâu."
"Nhà anh có điều kiện như vậy luôn ư?" Tang Tuyền khó có thể tin hỏi.
"Không phải đâu, là nhà anh cả và chị dâu có điều kiện thôi. Mấy căn nhà này đều do hai anh chị ấy xây, em đừng áp lực làm gì." Bạch Lâm Sơn sợ Tang Tuyền lo lắng bèn nói.
Đây cũng là lý do tại sao cậu ta chọn Tang Tuyền, suy nghĩ của cô ấy vô cùng đứng đắn. Nếu như là người khác biết mình có biệt thự lớn như vậy thì chắc chắn sẽ đeo bám anh ấy thật chặt.
Tang Tuyền nghe thấy Bạch Lâm Sơn nói vậy thì cảm thấy hơi yên tâm, Bạch Lâm Sơn mà có điều kiện quá, cô ấy đúng thật là không xứng với người ta. Tuy giờ Tang Tuyền đã bắt đầu kiếm tiền, nhưng vẫn kém Bạch Lâm Sơn xa lắc xa lơ.
Chỉ với căn biệt thự này thì trước mắt cô ấy vẫn chưa thể xây nổi.
Cửa nhà Lý Trình Trình đang mở nên khi Bạch Lâm Sơn và Tang Tuyền vừa xuất hiện ở ngoài cửa, Lý Trình Trình lập tức nhìn thấy, tất nhiên cũng thấy được Tang Tuyền. Vẻ ngoài Tang Tuyền trông khá xinh đẹp, dáng người cũng đầy đặn, không có dấu vết nào cho thấy đã từng sinh ba đứa nhỏ, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy cô ấy đã từng sinh con. Dù sao Tang Tuyền cũng đã kết hôn lâu rồi, còn sinh con thì chẳng thể nào giống như những cô gái trẻ được.
Y như chính cô vậy, có một số dấu vết dù có xóa cũng chẳng thể xóa nhòa được.
Có điều, Tang Tuyền trông vẫn rất xinh đẹp, sau này tên chồng trước của cô ấy chắc chắn sẽ hối hận. Nhưng Tang Tuyền đã "chết giả", dù chồng trước có hối hận cũng không tìm thấy người và chẳng thể đến làm phiền Tang Tuyền.
Lý Trình Trình bước tới, mỉm cười chào hỏi: "Tang Tuyền à, chào em, chào mừng em tới nhà làm khách."
"Em chào chị." Tang Tuyền cũng lễ phép chào hỏi, hơn nữa khi chào hỏi cô ấy còn không kìm được mà ngó Lý Trình Trình, xinh ghê luôn, cô ấy chưa từng gặp cô gái nào xinh đẹp như vậy.
Trông cô còn đẹp hơn cả những ngôi sao điện ảnh.
"Lão Tam, dẫn Tang Tuyền vào nhà đi." Bởi vì biết hôm nay Bạch Lâm Sơn sẽ dẫn Tang Tuyền đến nên Lý Trình Trình đã chuẩn bị trước hết, hoa quả đồ ăn vặt trà bánh đủ cả.
Sau khi đi vào biệt thự, Tang Tuyền mới biết được trong nhà Lý Trình Trình thậm chí còn có hai cô giúp việc, gia đình này thật là có điều kiện, giàu đến mức khiến người ta phải hâm mộ.
Nếu dựa vào bản thân Tang Tuyền thì chắc cả đời cũng chẳng thể trải qua được một cuộc sống tốt đẹp như vậy.
"Tang Tuyền à, ngồi đi em!" Lý Trình Trình bước tới săn sóc mời Tang Tuyền ngồi xuống. Tang Tuyền dè dặt ngồi xuống trên sofa, sợ mình sẽ làm dơ chiếc sofa sạch sẽ sang trọng này của người ta.
Mọi việc trong nhà đều có người giúp việc làm, không cần họ phải quan tâm nên sáu người ngồi nói chuyện phiếm với nhau. Giờ nghe chính Tang Tuyền kể về chuyện hồi xưa của mình, Lý Trình Trình chỉ cảm thấy vô cùng tức giận. Có điều, Lý Trình Trình biết chồng cũ của Tang Tuyền chắc chắn sẽ hối hận, vì đây là chuyện bình thường, khỏi cần phải đoán.
Gã vẫn chưa theo đuổi được gái thành thị đã trở về ly hôn, mà không biết đứa con gái kia chỉ đùa giỡn với mình. Gái thành thị lại không ngu, sao phải gả tới nông thôn, sao phải làm mẹ kế cho ba đứa trẻ cơ chứ?
Có một số người rất tự tin, luôn cho rằng ai cũng thích mình, nhưng thực ra ngoài vợ thì chẳng có ai thật sự thích gã cả. Gã cho rằng mình có thể tìm được người tốt hơn, lại chẳng ngờ thứ mình mất đi mới là người đối xử tốt nhất với mình trên đời này.
Nhưng mọi thứ đều đã qua, sau này Tang Tuyền cũng không cần phải nín nhịn uất ức như vậy trong nhà người ta nữa.
Người giúp việc nấu một bữa phong phú, mọi người ngồi xuống vui vẻ ăn cơm trưa với nhau. Lý Trình Trình cũng không hỏi Bạch Lâm Sơn tính toán thế nào, mà chỉ chờ Bạch Lâm Sơn thông báo với họ.
Còn khi nào kết hôn, đưa bao nhiêu lễ hỏi thì để cho Bạch Lâm Sơn tự mình sắp xếp, họ chỉ cần chờ ăn cưới mà thôi.
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Lâm Sơn bèn dẫn Tang Tuyền về nhà mình. Nếu muốn kết hôn thì sau này Tang Tuyền cũng sẽ ở đây, dẫn cô ấy tới xem thử cũng là chuyện bình thường.
Chẳng mấy chốc đã đến hè, Bạch Thiều Quang và Bạch Thiều Hoa cũng nghỉ hè. Sau hè năm nay, hai đứa sẽ lên cấp hai. Lúc trước, Lý Trình Trình để chúng học tiểu học cùng nhau là vì muốn hai đứa có thể giúp đỡ lẫn nhau.
Sau khi Điền Khả Khả nghỉ hè trở về thì tới nhà họ Bạch tìm Lý Trình Trình, hỏi nghỉ hè rồi Quý Bằng có tới hay Lý Hiểu Đồng có về hay không.
"Khả Khả, tuy cháu không có số điện thoại của họ nên không liên lạc được, nhưng cháu biết trường của họ, có thể viết thư cho hai đứa ấy mà!" Lý Trình Trình nhắc nhở.
Điền Khả Khả vẫn không muốn từ bỏ, nhưng chắc cả đời này cô bé cũng không có cơ hội gặp lại Quý Bằng. Có lẽ chính Quý Bằng cũng cảm thấy buồn rầu, hai cô gái mà mình gặp được lại chẳng có người nào tốt, một người thì cố chấp, người kia thì có lối suy nghĩ không bình thường.
Vân Mộng Hạ Vũ
May mà trước đây không dẫn Điền Khả Khả đi thành phố Thượng Hòa, nếu không Quý Bằng sẽ phải trốn tránh ở vùng khác như Quý Vinh mất.
Còn về Lý Hiểu Đồng, trước đây cô ta thích Bạch Lão Đại rất điên cuồng, sau đó lại lén để ý tới Quý Bằng nên chắc chắn sẽ không giúp Điền Khả Khả.
Lý Trình Trình cũng không tiện đánh giá hai cô gái này, cũng không muốn nhận xét, dù sao cũng chẳng liên quan gì đến cô.
Điền Khả Khả nghe thấy Lý Trình Trình nói vậy thì gật đầu trở về. Đúng vậy nhỉ, cô bé cứ muốn gặp Quý Bằng, nhưng lại không nghĩ tới liên hệ với cậu ta trước. Mình viết cho Quý Bằng mấy bức thư thì chẳng phải mọi người sẽ biết đến sự tồn tại của mình ư?
Quý Bằng từ chối mình là vì không hiểu mình, mình phải viết thật nhiều thư để cậu ta hiểu rõ hơn về tính cách của mình. Đợi đến khi Quý Bằng biết được những điều tốt đẹp của mình, đương nhiên sẽ thích mình.
Nếu Lý Trình Trình biết được suy nghĩ của Điền Khả Khả thì sẽ chỉ nói thầm lòng rằng, cô gái nhỏ à, cháu nghĩ nhiều quá rồi, không thích thì là không thích thôi.