Lúc trước, Lương Dư Âm cũng thích Quý Vinh và có dùng chút mưu mẹo khiến mình có thai, bắt Quý Vinh phải cưới cô ấy. Nhưng không yêu chính là không yêu. Một khi đàn ông đã không thích ai, cả đời họ cũng khó mà yêu nổi.
Vì vậy, nếu cứ đau khổ như vậy thì chẳng thà từ bỏ càng sớm càng tốt.
Có điều, một khi người ta đã chìm trong bể tình thì quả thật khó có thể tỉnh lại.
Bạch Lão Tam và Tang Tuyền đã kết hôn với nhau ngay giữa kỳ nghỉ hè của bọn nhỏ. Họ đều lớn tuổi nên cũng không có làm lớn, trực tiếp đăng ký kết hôn, chụp một tấm ảnh kết hôn, đặt mấy bàn ở thôn An Cư. Họ không có họ hàng nên chỉ mời một vài đồng nghiệp và người quen trong thôn. Sau này, Tang Tuyền mới biết được công việc thật sự của Bạch Lão Tam.
Hóa ra, Bạch Lão Tam lại được phân đến cục cảnh sát.
Nếu Bạch Lão Tam nói ra mình làm nghề gì trước, chắc chắn Tang Tuyền sẽ không dám kết hôn. Không những mình cô ấy, mà phải nói là hơn 95% đều sợ đến nơi đó. Vậy mà, chồng cô ấy lại làm việc trong cục cảnh sát.
Sau buổi kết hôn đông đúc sum vầy, trong nhà chỉ còn lại Bạch Lão Tam và Tang Tuyền. Tang Tuyền đi đến phòng ngủ sắp xếp lại đồ đạc của mình. Lúc trước, sau khi rời khỏi nhà chồng thì cô ấy chẳng mang theo bất cứ thứ gì. Những thứ này đều là Bạch Lão Tam mua cho cô ấy, khiến Tang Tuyền có đồ cưới để mặc, cũng không đến nỗi mất mặt. Dù sao, từ nay về sau cô ấy cũng sẽ sinh sống ở thôn An Cư này.
Nếu bị người khác chỉ trỏ thì cũng khó sống.
Tang Tuyền thấy Bạch Lão Tam đi vào phòng thì hơi căng thẳng, trái tim lập tức treo lơ lửng. Trước đó, Bạch Lão Tam chưa từng kể nhiều về ai với Tang Tuyền, ban đầu cô ấy cũng không biết hóa ra Bạch Lão Tam lại kết hôn lần đầu. Là lúc trước đi làm bên ngoài, bận quá mới không có kết hôn và vẫn kéo dài tới hôm nay.
Cô ấy quả thật đã nhặt được vàng, Bạch Lão Tam chẳng những kết hôn lần đầu, điều kiện gia đình cũng khá giả, còn có công việc ngon lành.
Tuy căn biệt thự này là anh cả và chị dâu của Bạch Lão Tam bỏ tiền xây, nhưng cũng đã cho Bạch Lão Tam, chỉ cần họ không ly hôn thì Tang Tuyền vẫn có tư cách sống trong nơi này.
Vân Mộng Hạ Vũ
Rèm cửa sổ được thả xuống, phòng ngủ lập tức trở nên tối tăm. Trước đây, Tang Tuyền đã từng kết hôn nên đương nhiên biết tiếp theo sẽ xảy ra cái gì, nhưng cô ấy vẫn cảm thấy hơi lo lắng khi đối mặt với Bạch Lão Tam.
"Sao thế?" Bạch Lão Tam vươn tay, Tang Tuyền siết chặt vạt áo lùi lại. Bạch Lão Tam hiển nhiên cảm thấy khó hiểu, dù sao họ cũng đã kết hôn rồi.
"Lâm Sơn, em..." Tang Tuyền nhìn Bạch Lão Tam như đang muốn xác nhận cái gì đó nói: "Em từng ly hôn..."
"Anh biết." Bạch Lâm Sơn gật đầu nói: "Khi chị dâu thứ hai giới thiệu bạn gái cho anh, anh cũng đã nói chỉ muốn tìm ai nhỏ hơn khoảng mười tuổi, nhỏ quá thì không được."
Nói cách khác, không phải là anh ấy nhân nhượng cái gì hết.
"Anh không ngại thật hả?" Tang Tuyền lo lắng nhìn Bạch Lâm Sơn.
"Anh mà để ý thì đã không đi xem mắt rồi." Bạch Lâm Sơn đáp hết sức nghiêm túc. Anh ấy khác với những kẻ giả tạo hai mặt ngoài kia, có một số người ghét bỏ người ta từng ly hôn hay góa chồng, nhưng vẫn cần người ta, vừa hưởng thụ sự chăm sóc của họ, vừa dè bỉu họ.
"Vậy... vậy anh chờ em một chút." Tang Tuyền ngẫm nghĩ một lát rồi nói. Sau đó, cô ấy đứng lên, đi dép vào rồi chạy vào nhà vệ sinh.
Một lát sau Tang Tuyền đã quay lại, nhưng chẳng có gì thay đổi, cô ấy chỉ chỉnh sửa lại búi tóc, chủ yếu là đi đánh răng, vì mới ăn cơm xong nên cô ấy sợ miệng mình có mùi.
Tang Tuyền bước đến cạnh giường, chần chờ một lát rồi nằm xuống.
Bây giờ là mùa hè, trên giường trải chiếu trúc, nằm ở trên cực kỳ mát.
"Em chuẩn bị xong rồi." Trái tim Tang Tuyền đập liên hồi.