Tang Tuyền thấy Bạch Lâm Sơn vẫn chậm chạp không làm gì thì khó hiểu mở mắt nhìn sang, thấy Bạch Lâm Sơn chỉ nằm bên cạnh nhìn mình chứ không có hành động nào. Tang Tuyền ngẫm nghĩ, sau đó sáp đến.
Dù sao mình cũng có một đoạn hôn nhân dài dòng, tuy không coi như là có kinh nghiệm phong phú, nhưng cũng có. Hơn nữa, chắc chắn là có nhiều kinh nghiệm hơn Bạch Lâm Sơn. Bạch Lâm Sơn chỉ lo làm việc, còn chưa quen cô gái nào.
Tang Tuyền cúi người đến gần đôi môi của Bạch Lâm Sơn, dè dặt hôn, lấy lòng chồng mình. Tang Tuyền thấy Bạch Lâm Sơn không chống cự, bèn cởi cúc áo anh ấy ra.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô ấy chỉ mới cởi được hai cái cúc áo, vị trí của họ đã thay đổi. Bạch Lâm Sơn đè trên người Tang Tuyền, nắm chặt lấy đôi tay cô ấy, rồi hôn lên môi Tang Tuyền...
Dưới sự dẫn dắt của Tang Tuyền, Bạch Lâm Sơn đã hoàn thành xuất sắc bài thi của mình. Tang Tuyền khá là hài lòng, quả thật là mạnh hơn chồng cũ của mình rất nhiều. Cô ấy không biết chồng cũ của mình có cái gì mà lại kiêu ngạo như vậy.
Sau đó, Bạch Lâm Sơn bèn ôm lấy Tang Tuyền tựa vào đầu giường. Tuy mới vận động, nhưng có gió từ quạt điện thổi lạnh lạnh, cực kỳ thoải mái.
Tang Tuyền ngẩng đầu nhìn Bạch Lâm Sơn, thẹn thùng nói: "Lâm Sơn, giờ chúng ta đã kết hôn, sau này em sẽ đối xử thật tốt và cưng chiều anh."
Tang Tuyền nói xong thì ngượng ngùng dùng hai tay bụm mặt. Tuy Bạch Lâm Sơn lớn hơn cô ấy tám tuổi, nhưng ở trong lòng Tang Tuyền, cô ấy vẫn cảm thấy Bạch Lâm Sơn là một người em trai không có kinh nghiệm, cần người chị dày dặn kinh nghiệm như mình dẫn dắt.
Bạch Lâm Sơn cười khẽ nói: "Được thôi, về sau để anh trải nghiệm thử xem cái cảm giác được vợ cưng chiều là như thế nào."
Buổi tối, Bạch Lâm Sơn và Tang Tuyền đi đến nhà của Lý Trình Trình ở cách vách ăn cơm. Bạch Lão Nhị và Hoàng Tú Lan cũng dẫn theo con mình tới. Con của họ tên là Bạch Thiều Lâm, xấp xỉ Bạch Thiều Quang. Ba đứa trẻ khoảng mười tuổi sáp vào nhau phấn khích chơi tiếp.
Thực sự Lý Trình Trình lo con của mình cũng sẽ giống như Lý Hiểu Đồng và Điền Khả Khả. Nếu vậy thì cuộc đời của cô quả thật vô cùng thất bại, có vẻ những thứ đã khắc vào trong xương cốt thì dù có làm cách nào đi nữa cũng chẳng thể sửa được.
"Tang Tuyền, chị và Tú Lan đều ở trong thôn. Nếu em cảm thấy buồn thì có thể đến tìm bọn chị. Trong thôn có vài người không được thân thiện cho lắm, bình thường em cũng đừng qua lại với họ..." Lý Trình Trình dặn.
Tang Tuyền gật đầu đáp: "Em cảm ơn hai chị."
Tang Tuyền cảm thấy mình thật sự rất may mắn, chồng thứ hai cực kỳ tốt, chị em dâu vô cùng giỏi giang nhưng lại hiền lành, dễ ở chung. Cô ấy không cần phải nhẫn nhịn uất ức như ở nhà chồng cũ nữa.
Ăn tối xong, ba đôi vợ chồng, sáu người sắp tới tuổi trung niên cùng nhau đi dạo. Tang Tuyền khoác tay Bạch Lâm Sơn, trong lòng cảm thấy cực kỳ thỏa mãn.
Hóa ra, hôn nhân cũng có thể hạnh phúc như vậy. May mà cô ấy không có do dự, dứt khoát kết hôn với Bạch Lâm Sơn. Nếu cô ấy không dũng cảm bước ra bước thứ nhất, có lẽ Tang Tuyền sẽ không biết trên đời này còn có điều hạnh phúc như thế này.
Bởi vì vừa ly hôn nên Tang Tuyền cảm thấy cực kỳ tự ti, cảm thấy cuộc đời mình coi như xong. Nếu không phải Hoàng Tú Lan khuyên cô ấy thử xem, có lẽ Tang Tuyền sẽ không bao giờ nghĩ đến chuyện tái hôn. Vì cô ấy sợ mình sẽ gặp được người không tốt.
Nhưng giờ, Tang Tuyền lại cảm thấy may mắn khi mình nghe lời Hoàng Tú lan, không thì cô ấy đã chẳng có cơ hội được hạnh phúc như vậy.
Bạch Lâm Sơn và Tang Tuyền đi cuối cùng, Bạch Lâm Sơn nói với Tang Tuyền: "Tang Tuyền, nếu em muốn ở nhà nghỉ ngơi thì cứ ở nhà, thu nhập của anh đủ để cho chúng ta sống một cuộc sống khá giả. Nếu em không muốn nghỉ ngơi thì hãy đi theo chị dâu học hỏi."