Chương 618
Vẻ mặt Triệu Nhan cô đơn ngồi trên xe ngựa, theo thói quen mở cửa sổ ra nhìn con đường phồn hoa Đông Kinh bên ngoài, tuy rằng đường Đông Kinh vẫn náo nhiệt như vậy, nhưng Triệu Nhan lại nhạy cảm phát hiện từ sau khi tân pháp ban bố, dân chúng trong thành Đông Kinh đã chịu ảnh hưởng không nhỏ. Đặc biệt là ban bố Quân Thâu pháp, đã tạo ra ảnh hưởng không nhỏ đối với cuộc sống của các thương nhân nhỏ và vừa trong thành Đông Kinh, gia tăng rất nhiều gánh nặng cho các thương nhân. Khi những người này nhắc tới tân pháp thì hoặc cắn răng căm hận, hoặc là lắc đầu thở dài.
Cảm nhận rõ ràng được không khí bất đồng trên đường phố Đông Kinh, Triệu Nhan ở trong xe ngựa cũng không khỏi thở dài một tiếng, trong khoảng thời gian này hắn khuyên bảo Triệu Húc không dưới trăm lần, đáng tiếc Triệu Húc rất kiên quyết thực hiện cải cách này. Căn bản không nghe lời khuyên của hẳn, thậm chí huynh đệ hai người còn vì chuyện này mà lần đầu tiên cãi vã với nhau, chuyện này. cũng đã ảnh hưởng đến tình cảm huynh đệ bọn họ.
Kỳ thật trong khoảng thời gian này không chỉ Triệu Nhan khuyên bảo Triệu Húc, văn võ cả triều ngoại trừ tân đảng thì gần như đều khuyên bảo Triệu Húc thay đổi suy nghĩ. Bởi vì từ sau khi tân pháp được thực thi thì chẳng những đụng chạm đến ích lợi của dân chúng mà còn tổn hại đến ích lợi của hầu hết các tầng lớp khác, trong đó chủ yếu là đại quý tộc đại thương nhân, những người này thông qua đủ mọi cách để biểu đạt sự bất mãn với Triệu Húc, thậm chí nghe nói ngay cả Cao Thái hậu và Tào Thái Hoàng Thái Hậu đều ra mặt. Đáng tiếc Triệu Húc vẫn bất động, có đôi khi Triệu Nhan hoài nghỉ, Triệu Húc kiên quyết ủng hộ cải cách rốt cuộc là vì cái gì? Chẳng lẽ thật sự chỉ là vì mục đích trở thành cường quốc sao?
Mang theo tràn đầy nghi hoặc, trước khi mặt trời lặn, xe ngựa của Triệu Nhan rốt cục về đến nhà. Lúc này mới vừa vào nội trạch thì thấy Tư Nguyệt sắp tám tuổi dẫn theo một đám đệ đệ muội muội chạy tới, hô to phụ thân rồi bổ nhào vào người Triệu Nhan, khiến cho Triệu Nhan không ngừng cười to. Hắn lần lượt ôm con trai, con gái, sau đó mới dẫn bọn nó đến nhà ăn ăn cơm.
Mấy năm này Tào Dĩnh và đám người Tiết Ninh Nhi lại sinh thêm vài đứa con gái cho Triệu Nhan, hiện tại số lượng con gái của hẳn đã đạt đến chín. Nếu như trong bụng Âu Dương Uyển Linh cũng là con gái thì chính là mười người rồi, đây cũng là một chuyện đắc ý nhất trong mấy năm gần đây của Triệu Nhan, phải biết rằng ở đời sau đừng nói mười đứa bé, bình thường có thể sinh được hai đứa cũng đã vô cùng khó có được rồi.
Hiện tại đã là giờ dùng cơm chiều, Tào Dĩnh các nàng cũng đều ở nhà ăn chờ Triệu Nhan. Đợi cho hắn dẫn mấy đứa nhỏ đi vào, Tào Dĩnh lập tức tuyên bố ăn cơm, hiện tại bởi vì số lượng đứa bé tăng lên nên ngồi chung một bàn đã không được nữa rồi. Dù sao thì bàn quá lớn thì không tiện lấy đồ ăn, vì thế liền chia thành hai bàn, trong đó Triệu Nhan và Tào Dĩnh cùng những người lớn trong nhà thì ngồi cùng nhau ăn, trẻ con thì được bà vú bón ăn. Nhưng trẻ con khi ăn cơm thì không bao giờ là không quậy phá, đặc biệt còn có tỷ tỷ Tư Nguyệt chuyên gây sự làm gương, vì thế thường thường là ăn được một nửa thì tất cả đứa bé đều chạy đến chỗ Triệu Nhan. Có thức ăn nào ăn không hết hoặc không thích ăn đều cho vào bát của Triệu Nhan. Tào Dĩnh giễu cợt không cần chuẩn bị cơm cho hắn, cơm của mấy đứa bé cho cũng đủ để Triệu Nhan ăn no rồi.
Buổi cơm tối náo nhiệt kết thúc, Triệu Nhan lại kể chuyện xưa cho bọn trẻ, thật vất vả mới dỗ được bọn chúng ngủ, nhìn một đám được bà vú ôm đi nghỉ ngơi, trên mặt Triệu Nhan lộ ra nụ cười ấm áp.
- Phu quân, hôm nay tiến cung có phải lại cãi nhau với Quan gia hay không?
Cũng đúng lúc này, Tào Dĩnh bỗng nhiên đi tới hạ giọng nói.
Triệu Nhan nghe thấy lời nói của Tào Dĩnh thì biến sắc, sau đó có chút trầm trọng gật đầu nói:
- Đúng vậy, ta không nghĩ đến đại ca lại quyết tâm thực hiện cải cách như vậy, cái gì cũng đã nói rồi. Ngay cả tác hại của tân pháp ta cũng nói cho y, nhưng y vẫn bất động, thật không rõ tại sao đại ca lại biến thành như vậy?
Nghe Triệu Nhan nói như thế, thần sắc trên mặt Tào Dĩnh rõ ràng có chút thay. đổi, dường như là muốn nói gì, nhưng lại dường như sợ gì đó, cuối cùng vẫn không mở miệng. Lúc này Triệu Nhan chỉ lo tức giận, cũng không phát hiện sự thay đổi trên khuôn mặt Tào Dĩnh.
Hôm nay Triệu Nhan nghỉ ngơi ở chỗ Tào Dĩnh, bởi vậy sau khi nói chuyện với Tiết Ninh Nhỉ các nàng thì cùng với Tào Dĩnh trở lại phòng rửa mặt. Nhưng ngay khi hắn định cởi áo ra nghỉ ngơi thì Tào Dĩnh lại mở miệng lần nữa nói:
- Phu quân, thiếp cảm thấy chàng không cần khuyên đại ca nữa, bởi vì dù chàng khuyên thế nào thì y cũng sẽ không nghe đâu!
- Hả? Vì sao vậy? Nương tử có phải nàng biết cái gì hay không?
Triệu Nhan nghe được lời nói của Tào Dĩnh không khỏi hết sức kinh ngạc mà nói.
Chỉ thấy Tào Dĩnh cũng không trả lời ngay câu hỏi của Triệu Nhan mà đi ra phòng ngủ dặn dò Mịch Tuyết đứng ngoài canh giữ, đừng cho bất cứ kẻ nào tới gần phòng ngủ, sau đó mới đóng cửa lại hạ giọng nói với Triệu Nhan: