"Tại sao từ chối? Hiện tại tình cảm của hai người họ phát triển rất thuận lợi, vì sao không thừa dịp này công bố luôn chứ?" Người đại diện của Trần Thi là một người đàn ông hơn ba mươi tuổi.
"Tình cảm? Phát triển?" Giọng của Tô Mộc khá lạnh.
Khi nào công việc trở thành sự phát triển tình cảm của bọn họ?!
"Như thế nào, Hạ ảnh đế hiện tại dựa vào Tiểu Thi đã xoay người, xoay người liền muốn không nhận người?"
Người đại diện của Trần Thi cười lạnh, cho tới nay anh ta mang theo Trần Thi, có Giải trí Thiên Hanh làm chỗ dựa vững chắc, một đường thuận buồm xuôi gió, ngoại trừ đám đối thủ Giải trí Hải Đạt kia, từ khi nào lại bị người ta đối đãi không thức thời như vậy?
"Thức thời một chút đi, lúc trước đã phản bội chủ, hiện giờ nếu không phải Tiểu Thi hỗ trợ nói chuyện, cô cho rằng Hạ Lẫm có thể nhận được những thứ này hả?"
"Còn kén cá chọn canh, thật không biết Hạ Lẫm ngoại trừ khuôn mặt kia, có cái gì tốt, Tiểu Thi đến tột cùng là coi trọng chỗ nào của anh ta, chậc ~"
Tô Mộc cười khẽ, gương mặt bình thường trong nháy mắt này có vẻ thanh lãnh tuyệt mỹ, lạnh lẽo cũng theo đó mà đến: "Có khuôn mặt kia, là đủ rồi."
Người đại diện của Trần Thi có chút giật mình, sau đó nhìn thấy Tô Mộc đi về phía Hạ Lẫm đang quay phim bên kia.
Lúc chụp ảnh bìa, Trần Thi trực tiếp đến gần Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm nhíu mày tránh sự thân cận của cô ta, một lần muốn ném sắc mặt, nhưng nghĩ đến đã ký hợp đồng, tuy rằng ngoài miệng nói bán cô đi bù đắp tiền phạt vi phạm hợp đồng, nhưng...
Chỉ là ngoài miệng nói một chút mà thôi.
"Hạ Lẫm tới gần một chút, không cần cứng ngắc như vậy, ôm eo Trần Thi, tới gần một chút."
"Tay Trần Thi có thể đặt ở ngực Hạ Lẫm, có vẻ thân mật một chút."
"Hạ Lẫm cúi đầu, có thể làm bộ kìm lòng không được hôn Trần Thi tiểu thư."
"Dáng chân Trần Thi tiểu thư rất đẹp, có thể nâng nhẹ, dán sát vào eo Hạ Lẫm."
Trần Thi mặc một bộ lễ phục màu xám bạc, làm nổi bật vóc người lả lướt hấp dẫn, cô ta nhìn Hạ Lẫm, đáy mắt tràn đầy tình yêu, mượn cơ hội nhẹ giọng thổ lộ: "Anh Hạ Lẫm, anh có biết hay không, em rất thích anh."
Ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, cô ta rất thích anh.
Trần Thi lại tới gần khiến Hạ Lẫm có chút tức giận, chỉ là lý trí nói cho hắn biết không thể mắng người không thể mắng người.
"Ba ——" Cánh tay Trần Thi đặt trên người Hạ Lẫm, hơn nữa tay đang có xu hướng trèo lên vai anh.
Đã bị Tô Mộc đến đánh rớt xuống.
Thần sắc thanh lãnh, rõ ràng so với Trần Thi thấp hơn một cái đầu, nhưng khí thế lại cao hơn Trần Thi rất nhiều.
"Xin lỗi, mạnh tay."
Nhân viên tại hiện trường sửng sốt, nhiếp ảnh gia phản ứng lại tiến lên nói chuyện.
"Xin chào, xin hỏi có vấn đề gì sao?"
"Thứ nhất, cô ta quấy rối nghệ sĩ nhà tôi; Thứ hai, chúng tôi đã ký một đại diện hình ảnh sản phẩm, không phải là một đại diện cho bộ phim A; Thứ ba, chúng tôi muốn hủy bỏ hợp đồng!"
"Đây là nhu cầu chụp hình của chúng tôi, nếu như không phối hợp, như vậy chúng tôi chỉ có thể dựa theo quy định hủy hợp đồng mà thôi!" Thái độ của nhiếp ảnh gia cũng đặc biệt cứng rắn.
Trần Thi nhìn Tô Mộc, bất mãn cô vừa mới đánh đau tay mình: "Anh Hạ Lẫm, người đại diện của anh xảy ra chuyện gì vậy? Chúng ta chỉ chụp bình thường."
"Chụp bình thường?" Giọng của Tô Mộc lạnh như băng, "Cái này cũng chỉ thiếu một cái giường!"
Sắc mặt Trần Thi đỏ lên.
Lần chụp trước hai người là tư thế cố định của nhiếp ảnh gia, bởi vì phong cách nhiếp ảnh gia, hai người cách nhau rất xa, cho nên không có nhiều giao thoa.
Hạ Lẫm quay xong liền rời đi, Trần Thi vẫn tiếc nuối, cho nên trước khi quay phim đã thương lượng với đại lý sản phẩm.
Đại lý sản phẩm hiểu ý cô ta, vì vậy để nhiếp ảnh gia cố gắng yêu cầu hai người chụp ảnh thân mật, càng thân mật càng tốt.
Ảnh thân mật coi như là đáp ứng yêu cầu của Trần Thi, đại diện sản phẩm đương nhiên là sau này chọn một số bộ phim thích hợp là được rồi.