"Chơi đại bài cái gì, chúng tôi vốn cũng chỉ mời Trần Thi tiểu thư, nếu như không phải cô ấy nhất định phải dẫn theo Hạ Lẫm, chúng tôi còn không muốn dùng Hạ Lẫm làm người phát ngôn đâu!" Người phụ trách thương hiệu đến, cười mỉa mai.
Tô Mộc muốn phản kích, Hạ Lẫm kéo cô ra sau lưng, lễ phép nói: "Đã như vậy, chúng ta không cần lãng phí thời gian của nhau, dựa theo vi phạm hợp đồng tính đi, về phần Trần Thi tiểu thư, chúng ta không quen biết."
Hạ Lẫm mang theo Tô Mộc đi.
Lưu lại một đám người ngơ ngác.
Chẳng mấy chốc bọn họ lên mạng chỉ trích Hạ Lẫm.
Nói anh vi phạm hợp đồng, thái độ hiện trường cực kỳ không tốt, trực tiếp bỏ lại một đám nhân viên rời khỏi hiện trường. Hơn nữa tuyên bố, sau này thương hiệu cũng sẽ không sử dụng Hạ Lẫm.
Hạ Lẫm lại một lần nữa lên hot search:
"Rốt cục thấy được cảnh giới cao nhất chơi đại bài."
"Hạ Lẫm? Nếu không phải vì scandal với người mẫu Trần Thi, tôi đã quên mất người này."
"Thật không biết tại sao người như vậy còn lăn lộn trong giới giải trí?"
"Ảnh đế năm đó cũng là bỏ tiền mua đi, người như vậy làm sao có thể đạt được ảnh đế!"
"Hạ Lẫm đen cả đời!"
"Hạ Lẫm đen cả đời!"
...
Tô Mộc bên kia bị Hạ Lẫm dẫn ra khỏi địa điểm quay phim, hai người đang trên đường trở về phòng làm việc.
"Hạ Lẫm, xin lỗi." Tô Mộc ấn huyệt thái dương, thành khẩn nói.
Hạ Lẫm hừ lạnh một tiếng, nói: "Biết sai là tốt rồi, lần sau không cần xúc động như vậy nữa, nhớ rõ cô là con gái, chống lại những người đó sẽ chịu thiệt."
Hạ Lẫm không trách cứ quá nhiều, nhìn cô không ngừng xoa huyệt thái dương, hơi thân thiết nói: "Cô có khỏe không?"
Tô Mộc sắc mặt trắng bệch: "Không có việc gì."
【 Ký chủ, cô vẫn nên nằm một lát sẽ tốt hơn. 】 Cửu Thiên Tuế hiếm khi quan tâm, không có ngay lúc này chửi bới Tô Mộc.
Nếu như không nhìn khuôn mặt trắng bệch và mồ hôi trên trán của cô, cho rằng cô giống như bình thường.
Nguyên chủ đau đầu là bệnh cũ, vừa tức giận liền đau đầu.
Thật là cái tật xấu kỳ lạ.
Nhìn bộ dáng của cô cũng không giống không có việc gì, Hạ Lẫm chú ý đến hiệu thuốc hai bên ven đường, thấy có hiệu thuốc tìm chỗ dừng xe.
"Tôi mua thuốc cho cô."
Tô Mộc nói cho Hạ Lẫm tên thuốc mà nguyên chủ đã uống lúc trước.
Hạ Lẫm đội mũ xuống xe mua thuốc cho Tô Mộc.
Khi hắn trở về, anh thấy Tô Mộc đã nằm ở ghế sau và ngủ thiếp đi.
Lên xe, làm mờ ánh sáng trong xe, sau đó lấy tấm chăn trong xe đắp lên cho cô.
Dưới ánh đèn lờ mờ, nhìn thấy mồ hôi trên trán cô, không khỏi nhíu mày, cầm giấy lau cho cô.
Sau đó lái xe tiếp tục đến phòng làm việc.
Tô Mộc vốn chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi, ý thức còn tỉnh táo, ở trong không gian trong xe ấm áp tràn ngập mùi thơm thanh thoát trên người anh, theo âm thành ồn ào náo nhiệt bên ngoài xe ngủ thiếp đi.
Lúc đến phòng làm việc, Hạ Lẫm thấy cô còn chưa tỉnh, vốn định bỏ cô ở trong xe, nhưng nghĩ lại, lại không đành lòng, cuối cùng cũng mở cửa ghế sau ra.
"Này, tỉnh dậy, đã đến phòng làm việc." Thấp giọng gọi.
"Ừm." Lông mi Tô Mộc run rẩy, chậm rãi mở hai mắt ra, nhìn Hạ Lẫm trước mắt, duỗi thắt lưng.
Nhìn bộ dáng cô ngủ mê man, duỗi thắt lưng, anh lại cảm thấy đáng yêu.
"Rầm ——" cửa xe đóng lại.
Truyền đến thanh âm giọng nói của Hạ Lẫm: "Thuốc vẫn còn ở trong xe, tự mình xách lên."
Giọng điệu có vẻ có chút ảo não.
Nói xong hắn đi trước.
Tô Mộc đưa ngón tay móc túi nhỏ đựng thuốc lên, mở cửa xe đi ra ngoài.
【 Ký chủ, bổn hệ thống chính thức thông báo cho cô, Hạ Lẫm hiện tại đã đen toàn mạng rồi. 】
【 Có kinh hỉ không? Có bất ngờ không? Có k*ch th*ch không? 】
【 Đề nghị ký chủ lên mạng xem, đó gọi là một cảnh sắc nguy nga tráng lệ...】
Vừa thấy Tô Mộc không có việc gì, Cửu Thiên Tuế liền mở ra chế độ lắm lời.