Xuyên Nhanh Công Lược: Định Chế Boss Vai Ác Có Một Không Hai

Chương 820

Chương 820: Nữ binh đặc chủng (54)

 

Trình Lạc dường như cảm nhận được điều gì đó, lông mi run rẩy, vừa mở mắt ra, liền bắt gặp ánh mắt bình tĩnh của cha Trình.

 

Hắn sững sờ một lát, sau đó âm thanh xung quanh ùa vào tai.

 

Có tiếng súng, tiếng la hét và tiếng nước dữ dội...

 

Hắn chỉ mới phản ứng với những gì đã xảy ra.

 

"Cha!!!"

 

Tiếng khóc thót tim bị át đi trong tiếng ồn ào xung quanh.

 

Hắn không thể tin vào những gì mình đang thấy, cha hắn, cha hắn... Chết rồi?!

 

Bị đánh bất tỉnh, hắn bị hai người kéo lê, lúc này hắn đột nhiên tỉnh lại giãy giụa, hai người không kiểm soát, liền thoát ra.

 

Trình Lạc chạy về phía cha Trình, nhưng trước khi hắn có thể chạm vào cha Trình, hắn đã bị hai người kéo, một tay cầm súng và khống chế Trình Lạc bằng tay kia.

 

Với đôi mắt đầy tơ máu, Trình Lạc dùng tay trái đánh một người trên mặt đất, đá người kia đi, quỳ xuống bên cạnh cha Trình.

 

Người bị đá văng đứng dậy, dí súng vào đầu Trình Lạc, nhổ nước bọt, chế giễu nói:

 

"Mạng của mình đều khó giữ được, còn đi lo một người chết."

 

"Nếu mày có bản lĩnh báo thù cho cha mày, chính là cái tên gọi là Cố Thành Phong kia, là hắn giết."

 

Ánh mắt Trình Lạc khẽ nhướng lên, con ngươi đỏ tươi nhìn chằm chằm vào người đàn ông, người đàn ông chỉ cảm thấy sởn tóc gáy từ đáy lòng truyền đến.

 

Phía sau, hắn nắm lấy nòng súng đẩy nó về phía mình, giật lấy khẩu súng từ tay gã.

 

Chậm rãi đứng dậy, nhìn Cố Thành Phong đi tới bên kia mang theo một trận mưa đạn, khẩu súng trong tay hướng về phía hắn ta.

 

Đúng lúc này, một xe máy hạng nặng màu đen lao tới từ phía sau Cố Thành Phong.

 

Xe máy ổn định vững chắc ngừng trước mặt Cố Thành Phong, Tô Mộc xuống xe một cách dễ dàng, thân thể nghiêng 90 độ bên hông để tránh đạn đang bắn.

 

Bắt gặp ánh mắt của Trình Lạc, sau đó rút súng lao về phía hắn.

 

Trình Lạc: !?

 

Trong khoảnh khắc ấy, anh cảm thấy rằng thế giới từ màu trắng đã chuyển sang màu đen.

 

"Pằng ——" Hắn không biết tiếng súng phát ra từ đâu, hắn chỉ cảm thấy đau ở ngực, đưa tay ra chạm vào nó, máu làm mờ mắt, dần dần không thể nhìn rõ phía trước.

 

"Trình Lạc!!!" Giọng nói của Tô Mộc có chút đứt quãng, truyền đến bên tai Trình Lạc, hắn chỉ cảm thấy một trận đau đớn.

 

Tại sao...

 

Tại sao...

 

Hắn chỉ cảm thấy thân thể mình không ngừng rơi xuống, rơi xuống...

 

Nhưng hắn lại không cam lòng...

 

Tô Mộc nhìn thân thể Trình Lạc không trọng lượng, lăn khỏi lan can cầu vượt, rơi xuống dòng sông dữ dội bên dưới.

 

Viên đạn lạnh lẽo bắn về phía người đàn ông tấn công Trình Lạc phía sau.

 

Đạn bắn vào ngực hắn, nhưng người đàn ông nhìn Tô Mộc nhảy khỏi cầu vượt không chút do dự, trên mặt nở nụ cười quỷ dị.

 

Người đàn ông này chính là người đã trốn thoát sau khi chiến đấu với Tô Mộc tại viện nghiên cứu.

 

Không biết xuất hiện ở đây từ khi nào, cũng làm Trình Lạc bị thương.

 

"Đội trưởng!!!"

 

"Nam Khê!!!"

 

Giọng nói đan xen của các thành viên Tuyết Hồ và Cố Thành Phong truyền đến, ánh mắt của Tô Mộc chỉ có Trình Lạc rơi xuống sông.

 

Lão Quỷ lợi dụng sự chú ý của bọn họ bị Tô Mộc thu hút để đột phá phòng ngự của nữ binh Tuyết Hồ rồi chạy trốn, nữ binh Tuyết Hồ phản ứng lại, lập tức ngăn cản.

 

Hiện trường hỗn loạn một lúc, cho dù Lão Quỷ có chống cự mạnh đến đâu thì cuối cùng cũng bị bắt.

 

Sau khi Lão Quỷ và đám người của lão bị bắt, nhà máy quân sự của lão và người lao động bị bắt đã được quân đội xử lý.

 

Mà Tô Mộc và Trình Lạc cùng rơi xuống sông, vẫn đang được cứu vớt.

 

Ba ngày sau.

 

Tô Mộc được cứu lên, đẩy vào phòng cấp cứu, nhưng Trình Lạc vẫn không thấy đâu.

Bình Luận (0)
Comment