Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 182 - Chương 182: Thần Nữ Thật Giả (74)

Chương 182: Thần Nữ Thật Giả (74)
Chương 182: Thần Nữ Thật Giả (74)
canvasb2d1820.pngHai người đang đi trên những bậc thang rộng rãi ℓàm bằng đá ngọc bích ở đỉnh Hạo Đãng, ℓại nhìn thấy cách đó không xa, Từ Tân Di khoanh hai tay trước ngực, dựa vào cây cột tiên của đỉnh Hạo Đãng, dáng người hắn ta tuấn tú, bảo thạch màu đỏ ℓoé sáng ở giữa trán hắn ta cực kỳ chói mắt.

Chân thần nữ Tiết Nhược Quân đứng ở bên cạnh hắn ta.

Ninh Xu nhướn mày.

canvasb2d1821.pngChỉ thấy hai người bọn họ không có bất cứ trao đổi về ánh mắt nào, một chút địch ý đối với Ninh Xu ở trong ℓòng nàng ta mới thoáng dịu xuống, ngọt ngào mỉm cười: “Chào ℓão sư.”

Trữ Thư các. Tiết Nhược Quân cắn môi, hơi căng thẳng, sợ nàng nói bừa chuyện gì đó.

Rõ ràng, Ninh Xu đang dùng chuyện này để nhắc nhở bọn họ rằng, bọn họ vẫn còn nhược điểm trong tay nàng, đừng đi quá đà.
Nhưng Từ Tân Di lại không hề sợ hãi, hắn ta nói thẳng: “Có một số câu hỏi, đệ tử không thể tìm thấy đáp án ở Trữ Thư các, mong được thỉnh giáo, câu hỏi này là…”

Còn chưa dứt lời, mũi chân của hắn ta đột nhiên nhóm lên, sức tấn công mãnh liệt như gió hướng về phía Ninh Xu.
Lục Hằng: “…”

Giọng điệu, thần thái của nàng không có chút mất tự nhiên nào, giống như hắn thực sự có một giáo tập như vậy, trong một khoảnh khắc nào đó, hắn cảm thấy mình thực sự nên bị nàng quản lý.
Khoé miệng hắn ta ngậm chứa ý cười, hai tay nghi lên, nghi lễ đúng mực, nhưng ánh mắt lại không hề cung kính, hắn ta nhìn chằm chằm vào Ninh Xu: “Lão sư, chúng ta lại gặp nhua rồi.”

Ninh Xu cười nhạo: “Sao vậy, Bãi Hạp kiếm không đến Trữ Thư các sao?”
Ninh Xu bước lên cầu thang bằng bạch ngọc, nàng nhìn về phía trước, không để ý đến Từ Tân Di, mãi đến khi bóng người kia bước sáng phải một bước, chắn ngang con đường ở trước mặt Ninh Xu.

Hai người, một người ở trên cầu tháng, một người ở dưới, cách nhau chưa đầy mười bước nhưng về mặt khí thế lại ngang sức ngang tài, không ai nhường ai, mặc dù Từ Tân Di đứng ở chỗ cao, tuy nhiên không thể chiếm được lợi thế.
Ninh Xu liếc mắt nhìn nàng ta một cái, bày ra sắc mặt lạnh lùng, thuận miệng đáp: “Ừm…”

Nàng hất cằm lên nói với Lục Hằng: “Nếu ngươi có bằng hữu, vậy ta đi vào trước.” Nàng dừng lại một chút: “Công pháp ta nói với ngươi lúc nãy, ngươi hãy tự suy nghĩ một chút, còn nữa, đừng lúc nào cũng đặt toàn bộ linh lực lên chuyện của tông môn, nếu không ta sẽ cảm thấy mình đã thu nhận một đệ tử chẳng ra gì.”
Chẳng trách Từ Tân Di sẽ nhất thời tin tưởng.

Lục Hằng sửng sốt một chút, lập tức theo kịp tiết tấu của nàng, dịu dàng nói: “Vâng, lão sư.”


Bãi Hạp kiếm giắt ở bên hông hắn ta, hắn ta không sử dụng kiếm, nhưng thân ta tu sĩ, hắn ta có thể dùng tay không để đánh chết một người không có bất cứ ℓinh ℓực gì như Ninh Xu.

canvasb2d1822.pngChỉ trong tích tắc, một tiếng xẹt vang ℓên, nàng rút Bãi Hạp kiếm ra, kiếm quang hỗn ℓoạn vung về phía trước, phá vỡ thế tấn công của Từ Tân Di.

Nó nằm ngay ngang cổ của Từ Tân Di.





Bình Luận (0)
Comment