Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 183 - Chương 183: Thần Nữ Thật Giả (75)

Chương 183: Thần Nữ Thật Giả (75)
Chương 183: Thần Nữ Thật Giả (75)
canvasb2d1830.pngHuống hồ ℓúc trước hắn còn châm biếm nàng ℓà nữ quỷ, nếu nàng ℓà nữ quỷ, vậy mình ℓà gì đây, kẻ điên sao? Nàng nhất định sẽ nhân cơ hội này cười nhạo hắn!

Nhưng, không giống như dự đoán của hắn, Ninh Xu không hề hé răng nói một ℓời mà đi đến giá sách, ngón tay nàng ℓướt qua từng gáy sách, dưới ngón tay phát ra âm thanh va chạm rất nhỏ.

Nàng đang chọn công pháp.

canvasb2d1831.pngHắn hoàn toàn sụp đổ, gào khóc.

Bạch Mục suy sụp không thôi, hắn nhìn chằm chằm vào công pháp hỗn độn trên mặt đất: “Ta thực sự là một kẻ vô dụng.”

Ninh Xu chợt nói: “Thực ra, hiểu rõ mình là một kẻ vô dụng cũng là chuyện tốt.”

Bạch Mục- Người vốn tưởng rằng sẽ được an ủi: “?”
Hoá ra là người này đang đợi nàng.

Mặc dù hơi bất ngờ, nhưng sau khi suy nghĩ một chút, nàng vẫn đi đến ngồi xổm xuống trước mặt Bạch Mục đang lau nước mắt: “Ngươi sao vậy?”

Ngay cả dáng vẻ mất mặt nhất cũng đã bị nhìn thấy, huống chi giọng nói Ninh Xu dịu dàng, không có bất cứ châm biếm hay kỳ thị nào, Bạch Mục cũng bất chấp tất cả, hắn lau nước mắt nói: “Ta là kẻ vô dụng hu hu hu.”
Nàng nhặt công pháp lên, run rẩy: “Những cái này chẳng phải đều là công pháp sơ đẳng sao? Nếu ta không nhầm thì công pháp sơ đẳng cần phải có giáo tập hướng dẫn, đỉnh Bách Xích không có giáo tập, ngươi định bắt đầu đọc sơ đẳng như thế nào?”

Ánh mắt Bạch Mục trốn tránh: “Nếu không học công pháp sơ đẳng, có giáo tập nào sẽ nhìn trúng ta?”

Ninh Xu mỉm cười: “Nếu ngươi tự học cũng có thể học được công pháp sơ đẳng, vậy còn cần giáo tập làm gì nữa?”
Bạch Mục phản bác: “Tất cả mọi người đều học công pháp sơ đẳng!”

Ninh Xu đưa tay vỗ vỗ vào những quyển sách trên mặt đất: “Cho nên ngươi xem đi, mọi người đều ở trên đỉnh Bách Xích, ngươi cho rằng mình là thiên tài và có thể tự học sơ đẳng, kết quả lại không thể học được, cứ so sánh như thế này, ngươi không suy sụp thì ai suy sụp chứ?”

Bạch Mục ngập ngừng.
Ninh Xu ôm sách, ngơ ngác đứng ngay tại chỗ, chuyện này là sao vậy? Nàng chưa làm gì cả mà!

Ngay sau đó, hệ thống “đinh” một tiếng: “NPC Bạch Mục lên sân khấu! Chúc mừng người chơi đã kích hoạt được nhiệm vụ phụ: [Nhật ký phản nghịch của thiếu niên vô dụng (mức độ hoàn thành: 0)]”.

Nàng vẫn luôn bị các đệ tử của đỉnh Bách Xước phớt lờ, Ninh Xu còn tưởng rằng mình sẽ không thể kích hoạt được nhiệm vụ phụ nào chứ.
Hắn hoàn toàn sụp đổ: “Tu vi không thể tiến bộ, nhìn thấy cô nương mình thích cũng không dám bước đến bắt chuyện hu hu hu.”

Trong khoảng thời gian này, Bạch Mục vẫn luôn ở trong Trữ Thư các, thứ nhất là để chuẩn bị cho cuộc tỉ thí tông môn, thứ hai là trong long cũng ôm theo may mắn, hy vọng có thể gặp lại cô nương trong khu lịch sử văn học đó.

Kết quả cả hai cái đều thất bại, hắn rơi vào tình trạng mất tự tin rất lớn.
Ninh Xu đánh giá Bạch Mục.

Nàng nhận ra được bầu không khí ở đỉnh Bách Xích có gì đó không đúng lắm, người nào người nấy luôn căng thẳng khẩn trăng, lúc nào cũng lo mình sẽ trở thành đá lót đường, lúc nào cũng cầu xin giáo tập sẽ chọn mình, vì thế tất cả mọi thứ đều bị đảo lộn.

Nếu mở một lớp học tư vấn tâm lý ở Minh Chính tông, chắc chắn sẽ có lãi.


Đúng vậy, trong ℓong người nào mà không có giấc mộng thiên tài đâu?

Ninh Xu nói: “Không phải ℓà thiên tài cũng không sao cả, trên đời này cũng chẳng có bao nhiêu người giống như Lục Hằng.”

Trong câu nói của nàng không hề mang theo sự cười nhạo, nhưng trên mặt Bạch Mục vẫn nóng rát.

Bởi vì đã bị nói trúng tim đen.





Bình Luận (0)
Comment