Xuyên Nhanh: Khi Vạn Người Mê Chơi Trò Chơi Tình Yêu ( Dịch Full )

Chương 184 - Chương 184: Thần Nữ Thật Giả (76)

Chương 184: Thần Nữ Thật Giả (76)
Chương 184: Thần Nữ Thật Giả (76)
canvasb2d1840.pngCô xoay người, vào phòng Triệu Mạn Nhi.

Triệu Mạn Nhi mới vừa rửa mặt xong, hốc mắt cô ấy vẫn hơi đỏ, khó hiểu hỏi: “Còn chuyện gì nữa à?”

Ninh Xu đè bả vai cô ấy, bảo cô ấy ngồi xuống, mặt cô âm u: “Có một việc.”

canvasb2d1841.pngThánh mẫu ở đây mang nghĩa xấu, dù mình ℓà người được ℓợi nhưng Triệu Mạn Nhi không dám tưởng tượng hậu quả của việc gánh trách nhiệm thay.

“Em còn thấy anh ta ngốc muốn chết, trêu tí thôi đã thích em. À đúng rồi, anh đã xem tấm ảnh mặt trời mọc lúc trước chưa?”

“Anh xử lý xong chuyện công trình chưa? Quyền sử dụng căn nhà ở nước đã thuộc về em rồi đúng không? Nhà ở nước H không có giá như ở nước H, cũng chỉ có thể ra nước ngoài…”

“Em biết, em cũng nhớ anh.”

“Em yêu anh mà, yêu anh nhất luôn!” Giọng cô ngọt ngào, bày tỏ nỗi nhớ với đầu bên kia “điện thoại”.
[Thuật tẩy não]: Có thể làm đối phương tin tưởng bạn, tin tưởng vô điều kiện vào một chuyện nào đó. Ghi chú: Thời gian sử dụng một tiếng đồng hồ, chuyện đối phương tin không bao gồm việc đối phương đã yêu bạn,…

Ninh Xu trở lại phòng, điện thoại Phó Tùng Việt đưa đang đặt trên bàn trà.

Cô dùng [kính Xquang] để đảm bảo máy nghe lén đang hoạt động, ca hát như bình thường, sau đó nhận một cuộc “điện thoại”.

“Này, sao anh lại gọi điện cho em rồi, trong nước mà gọi lại là đắt lắm đấy, chẳng phải nói một mình em cũng có thể hoàn thành à?”
Mà dòng chữ của [Màn báo thù của Triệu Mạn Nhi (2)] cũng thay đổi: Cô ấy chọn nói hết cho người chơi, mọi thứ vẫn còn kịp. Dưới tòa án lương tâm, cô ấy chuẩn bị nói thẳng với cô chủ mà cô ấy thầm hận đã lâu, không ngờ người chơi chủ động gánh trách nhiệm…

Biểu hiện bị lag, một lúc sau thay đổi liên tục:

Người chơi đã chủ động sửa chữa…

Người chơi đã biến thành hung thủ…
“Dạo này khá ổn, ở đây có nhiều thứ để chơi lắm, không hổ là địa bàn của nhà họ Triệu, đồ ăn phong phú lắm.” Trước tiên tám chút chuyện hằng ngày.

Im lặng một lúc, ngón tay nx gõ lên bàn trà: “Đã nói không cần phải lo rồi mà, anh gọi điện thoại cho em sẽ làm em bị lộ đó.”

“Hả? Ý anh là đồ ngốc…”

Cô nhìn chằm chằm đèn đỏ trên máy nghe lén, từ từ cong mắt: “Đáng giá để anh đến điều tra mà, chỉ vì tiện nên em mới… Tiếp cận thôi, sao em lại rung động được cơ chứ!”
Bản thân cô ấy cũng thấy câu cảm ơn này quá nhẹ.

Cô ấy còn định chuyển tiền nhưng thấy Ninh Xu nhìn mình chằm chằm, nghiêm túc nói: “Nhớ rõ, chuyện này không phải do cô làm.”

Triệu Mạn Nhi hoảng hốt.

Ban nãy, Ninh Xu đã dùng một đạo cụ mười điểm, tên là [thuật tẩy não có thể sánh ngang với chương trình huấn luyện của xí nghiệp].
Không lộ gì nhưng gì cũng đã lộ.

Ninh Xu chống cằm, nhìn chằm chằm ánh đèn lấp lóe của máy nghe lén.

Chỉ một lúc sau, tiếng thông báo của hệ thống vang lên trong đầu: “Tinh, nhiệm vụ [anh lính hoang dã, đừng chạy trốn] (độ hoàn thành 10%) đã lên 20%!]”

Ồ, phải đắc tội với Phó Tùng Việt rồi.
Ninh Xu cười khẽ: “Tôi không phải, cho nên với tôi mà thấy chuyện này chỉ có lợi chứ không có hại. Cô cứ tin tôi, sau đó dù có xảy ra chuyện gì, cô cũng đừng tiết lộ ra ngoài nhé?”

Triệu Mạn Nhi do dự.

Ninh Xu: “Thật mà, đôi bên cùng có lợi.”

Cô ấy gật đầu: “Vậy… Cảm ơn cô nhé, Ninh Xu.” Cô ấy biết nhà họ Ngôn sẽ không bỏ qua cho cô ấy, Ninh Xu chủ động ôm đồm chuyện của cô ấy, cô ấy có thể có một cuộc sống mới.


Người chơi đã…

Người chơi…

Ninh Xu: “Phốc.”

Ngay sau đó, đoạn chữ xám đằng sau [Màn báo thù của Triệu Mạn Nhi (2)] tự động xóa đi, bắt đầu ℓại ℓần nữa: Cô ấy chọn nói hết cho người chơi, mọi thứ vẫn còn kịp. Sau đó cô ấy chợt phát hiện, thật ra mình cũng không ℓàm gì sai trái cả, nhưng cô ấy cũng không còn muốn báo thù nữa rồi, buông bỏ hết mọi thù hận, sau này sẽ sống thật tốt.

Chữ thuần màu đen, sự thật đã định.

Thành công rồi.

Bình Luận (0)
Comment