Chương 278: Đảo Nghỉ Dưỡng (52)
Chương 278: Đảo Nghỉ Dưỡng (52)
Sự thay đổi kỳ ℓạ này khiến những bậc đại năng hơn chín trăm tuổi, cho đến những nhóm tu sĩ nóng nảy, hay yêu tu, ma tu trên thế gian đều chấn động trong ℓòng.
Ma tôn đã phá vỡ phong ấn!
Áo bào xanh của Văn Nhân Từ phần phật trong gió, hắn đứng trên Vọng Nguyệt Cốc nhìn về phía xa, môi cong ℓên một nụ cười như có như không.
Mấy ngày sau, Văn Nhân Từ vẫn không hề ra tay, chỉ tụ tập thuộc hạ mà đã khống chế hơn hai phần địa bàn Tu Chân giới.
Hắn nhướng mắt nhìn đám thuộc hạ, lạnh nhạt nói: "Bắt đầu từ hôm nay không được phép giết người", sau đó hai mắt lại lộ ra vẻ nhớ nhung:
"Thần Nữ điện hạ thấy được sẽ không vui."
Mười ngày sau, thế lực của Ma Tôn giống như một trận cháy rừng, chiếm hết một nửa địa bàn của Tu Chân giới, mặc dù không đụng chạm đến các môn phái lớn như Thượng Vân Tông, nhưng mười mấy ngày trước Minh Chính Tông bị đồ sát, hàng ngàn tu sĩ thương vong vẫn làm mọi người kinh hồn bạt vía, đồng thời làm bọn họ cảm thấy môi hở răng lạnh, sớm muộn gì cũng có một ngày, chuyện đồ sát sẽ giáng xuống đầu mình.Lúc này, hắn đang ngồi trên chỗ cao nhất, tay chống cằm, nghe một yêu tu nói về khát vọng giết người của mình, yêu tu vô cùng xúc động, trong mắt ánh lên nét say mê điên cuồng.
“Ồ, vậy sao?”
Văn Nhân Từ thờ ơ đáp lại, nhưng yêu tu vẫn không phát hiện Ma Tôn chẳng hề quan tâm đến hắn, mãi nói thao thao bất tuyệt:Sau mấy trận tranh luận trong Tu Chân giới, cuối cùng, phe đình chiến và giảng hòa vẫn cao hơn, trấn áp phe chủ chiến.
Vào ngày thương nghị, cung điện trong Vọng Nguyệt Cốc rộng mở, trên đỉnh đện treo một vầng trăng máu, đèn lồng trong điện lấp lánh như nước hồ dập dìu, che dấu mùi máu tanh, đại môn uy nguy mở rộng lại giống như một cái miệng lớn đầy máu đang há ra thật to.
Trong sứ đoàn của Tu Chân giới có Bãi Hạp Kiếm, vị thần tử xuất thân từ Tu Chân giới.“Đúng vậy, chỉ cần vây ba môn phái đó lại là đã có hơn một vạn tu sĩ! Chặt từng cái đầu, mùi vị đó, ha ha ha ha..."
Tiếng cười đột ngột biến mất, yêu tu đã đầu một nơi thân một nẻo.
Văn Nhân Từ gãi gãi lòng bàn tay, đầu ngón tay không dính chút máu nào, cười giễu: "Ồn ào quá."Hiện giờ chỉ thấy Ma Tôn bao vây môn phái chứ không giết, có người suy đoán chắc Ma Tôn có điều kiện gì đó, quả nhiên, sứ giả của Ma Tôn tìm đến Tu Chân giới, ngỏ lời Ma Tôn có yêu cầu khác.
Điều này làm nhiều người cảm thấy hài lòng.
Cũng có tu sĩ quan sát và suy đoán được khí thế của Ma Tôn không còn mạnh như lúc phá phong ấn, muốn tập hợp lực lượng trong Tu Chân giới bao vây tiêu diệt kẻ địch, vì để thế hệ sau hoàn toàn thoát khỏi sự uy hiếp của Ma Tôn.Mặc dù hắn đã đánh bại Tuyết Kiếm, Bãi Hạp Kiếm nhưng lại bị Ninh Xu đâm một kiếm, sau khi trọng thương còn mạnh mẽ phá phong ấn, thực lực đã kém xa vạn năm trước.
Ép Tu Chân giới quá mức sẽ khiến bọn họ hợp lực tấn công hắn, điều đó sẽ đem lại phiền phức không nhỏ.
Quan trọng hơn, mục tiêu của hắn căn bản không phải là Tu Chân giới.
Ánh mắt Văn Nhân Từ thâm trầm, hắn nhìn chằm chằm Từ Tân Di, khóe môi cong ℓên: "Ngươi ℓà Bãi Hạp Kiếm."
Mắt hắn khóa vào một trong những thanh kiếm Ninh Xu thu thập được đang được đeo bên eo người đó, Bãi Hạp Kiếm.
Từ Tân Di xác nhận.
Văn Nhân Từ: "Thứ ta muốn, Tu Chân giới các người nguyện ý giao ra không?"
Nghe đồn Ma Tôn hỉ nộ vô thường, Từ Tân Di cố trầm giọng, nói: "Mời ngài nói."
Văn Nhân Từ nói: "Ta muốn các ngươi dâng Thần Nữ ℓên."