Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Chương 248

Đương nhiên là Tư Ngang có thể nhìn ra vẻ vô cùng bất mãn của cô, không nhịn lòng được mà hỏi: “Sao thế, em không thích à?”

Người bình thường đều không thích ư?

Trì Am nhìn anh, trên mặt toàn là vẻ không thể chấp nhận nổi với cái vòng cổ thú cưng kia, nhìn kĩ càng lại, càng thấy cái này đúng là giống Xích chó mà! Đồ thủ công của thế giới này làm chẳng ra đầu vào với đầu cả, cũng không biết những người phụ nữ kia đeo thế nào được, vậy mà không kháng nghị gì.

“Nếu như em không thích kiểu khảm đá quý này thì còn có những kiểu khác nữa. Em thích khảm đá quý hay là xỏ trân châu, hay là các loại đá quý khác? Còn có rất nhiều lựa chọn...” Tư Ngang nói hết những kiểu kia với cô một lượt, cuối cùng hỏi ý kiến của cô: “Em thích loại nào, anh có thể cho người đi đổi ngay bây giờ.”

“Chẳng thích cái nào cả.” Trì Am nén giận nói.

Tư Ngang nghe thấy lời này liền khựng lại, tùy ý vứt hộp quà trong tay sang một bên, sau đó nhìn cô chăm chú.

Trì Am nhìn tới mức mặt đỏ tim đập, khẽ ho một tiếng rồi nói: “Ngoài kiểu xích chó này... khụ, loại vòng cổ này ra, thứ kiềm chế mã gen, không có loại nào khác sao?”

“Ý em là?” Tư Ngang nhướng mày.

“Em biết thiết bị kiềm chế mà gen này cần phải đeo trên người, nếu đã như vậy, có thể thiết kế kiểu khác mà, ví dụ như vòng cổ, vòng tay, nhẫn, lắc chân bình thường có rất nhiều lựa chọn mà.” Trì Am nói, sau đấy lại nhìn thứ đồ kia với vẻ đầy ghét bỏ.

Rõ ràng là trình độ phát triển khoa học kĩ thuật của thế giới này đại tới trình độ cực cao rồi, vì sao trong việc chế tạo đồ vẫn còn thô kệch lạc hậu như vậy chứ?

Nhắc tới nhẫn, tầm mắt của Tư Ngang từ mặt cô dời xuống tay cô.

Trên ngón tay bên tai phải của cô đeo một chiếc nhẫn không bắt mắt, nhưng lại vô cùng quen thuộc.

Ngón tay anh nhẹ nhàng vuốt ve tay cô, nhìn cô thật sâu.

Khi đó anh tới khu bốn bàn bạc chuyện hợp tác với Kỷ Tu, không ngờ rằng sẽ đi con đường đó, dường như trong vô thức có một sức mạnh nào đó dẫn anh đi tới đó. Tới tận khi anh làm theo bản năng của mình, cướp đi cô gái ngã vào vũng máu từ tay Lục Hành, anh vẫn chưa ý thức được rằng hành động này của mình không phù hợp với tác phong lúc bình thường như thế nào.

Sau này, sau khi sắp xếp cho cô xong, anh liền chú ý tới chiếc nhẫn trên tay cô, sau đó mới là thứ khác.

Bọn họ có chiếc nhẫn giống nhau, cho nên cô xác định là của anh!

Chỉ thuộc về một mình anh thôi!

Là bảo bối mà bất kì đàn ông nào cũng không được chạm vào!

“Tự Ngang, có thể đổi kiểu khác không?” Trì Am hỏi anh.

“Có thể là không được.” Người đàn ông hoàn hồn lại, nói rằng: “Bên cạnh động mạch chủ trên cổ nữ giới có một tuyển thể, sẽ tiết ra mã gen, cho nên thiết bị khống chế sẽ làm theo kiểu này cho nữ giới đem bên ngoài. Nếu như em không muốn đeo, trừ khi có thuốc kiềm chế, nhưng rất đáng tiếc, thuốc thường rất tổn thương tới cơ thể, con người bây giờ chưa phát minh ra thứ này.”

Hơn nữa việc sử dụng thuốc có thể cũng sẽ tổn hại tới lợi ích của đàn ông, cho nên thứ này càng không thể tồn tại.

Trì Am vô cùng uể oải, sắc mặt suy sụp.

Tư Ngang cầm vòng cổ màu bạc kia tới, bên trên nó được khảm một viên đá quý màu tím có cùng màu với đôi mắt anh, hiển nhiên đây là anh cố ý cho người thiết kế.

Anh đeo lên cho cô, sau đó hôn lên khóe môi cô, dịu giọng nói: “Ngày mai là em trưởng thành rồi, đeo lên trước có được không?”

Trong lòng Trì Am từ chối thứ khó coi này, cứ cảm thấy khi đeo lên rồi cô sẽ từ một con người biến thành thú cưng vậy.

Nhưng cô cũng hiểu được sự cần thiết của thứ này, ngày mai là cô trưởng thành, tuy rằng cô không biết thứ gọi là mã gen có ảnh hưởng nhiều thế nào tới đàn ông, nhưng thông qua những lời nói của người xung quanh cũng biết được đáng sợ tới mức nào, những đàn ông kia sẽ bởi vậy mà biến thành cầm thú bị dục vọng chi phối, tới lúc đó đúng là một tai nạn.

“Được rồi, tạm thời cái này đi vậy.” Trì Am bất đắc dĩ chấp nhận, tình thế mạnh hơn người, thứ có xấu hơn đi nữa thì cũng chỉ có thể chấp nhận thôi.

Tự Ngang nở một nụ cười dịu dàng, nắm lấy tay cô, hôn một cái lên chiếc nhẫn trên ngón tay cô, lúc này mới đứng dậy: “Ngày mai còn phải bận cả một ngày, em đi nghỉ ngơi đi.”

Trì Am nhìn khuôn mặt anh rồi đồng ý, sau đó nhìn anh rời đi.

Đợi anh rời đi rồi, Trì Am sờ lên chỗ anh hôn trên ngón tay, đột nhiên hiểu được ý của anh, không nhịn được mà bật cười.

Cho dù ở thế giới nào, bản tính của người đàn ông này cũng không thay đổi mà.

Hôm sau, trời còn chưa sáng, thành phố của khu năm đã trở nên náo nhiệt.

Trì Am tỉnh lại trong tiếng huyên náo vào sáng sớm, dụi dụi mắt, ngẩng đầu lên nhìn ra ngoài cửa sổ, đột nhiên bị hấp dẫn bởi những quả cầu sặc sỡ và hoa tươi bay trên bầu trời. Cô nhảy xuống giường, đẩy cửa sổ ra nhìn lên bầu trời.

Tiếng gõ cửa vang lên, sau khi được chủ nhân chấp nhận, Lục Hành dẫn theo mấy “phụ nữ” nâng quần áo trang sức đi vào.

Lúc bọn họ đi vào, nhìn thấy cô gái bò trước cửa sổ nhìn lên trời, liền nói rằng: “Hôm nay quảng trường trung ương tổ chức nghi lễ trưởng thành cho cô, chuyện này đối với khu năm là một chuyện vô cùng long trọng, mỗi khi có hoạt động hay ngày lễ gì trọng đại, trên bầu trời đều bay đầy những quả cầu sặc sỡ và hoa tươi.”

Trì Am ồ một tiếng, thu lại dáng vẻ quê mùa này của mình, nhìn Lục Hành và mấy “phụ nữ” kia.

Những phụ nữ” kia vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn rất đằm thắm, ngực to eo nhỏ chân dài mông vểnh, thân hình cao ráo thon dài, thậm chí mỗi người phụ nữ đều cao bằng Lục Hành. Trì Am so sánh với bọn họ, lại nhìn dáng vẻ tong teo này của mình, không nhịn được mà thở dài.

Những “phụ nữ” này là người chuyển giới, nhìn người ta đằm thắm như vậy, thật khiến người khác nghi hoặc không biết ai mới là phụ nữ thực sự nữa.

Lúc cô quay người lại, tất cả những người ở đây đều nhìn chiếc vòng cổ trên cổ cô, ánh mắt không khỏi dừng lại, sau đó mấy “phụ nữ” kia đều lộ ra sắc mặt hưng phấn hoặc vui mừng.

Lục Hành một mặt cao thâm khó dò, không tỏ ra vui vẻ, cũng không tỏ vẻ gì khác.

Sau đó, Trì Am liền bị mấy người phụ nữ” vây quanh đưa đi rửa mặt, sau đó chải chuốt trang điểm.

“Đây là những quần áo và trang sức để tham gia nghi lễ hôm nay của cô, còn có cả bữa tiệc buổi tối, cô cũng phải xuất hiện...”

Khi Trì Am bị mấy người “phụ nữ” kia vậy quanh, Lục Hành cũng ở bên cạnh nói cho cô về lịch trình nghi lễ ngày hôm nay, còn có cả những việc cần chú ý, vốn dĩ Trì Am nghe rất thờ ơ, tới tận khi anh ta nói sau khi nghi lễ kết thúc sẽ có tiết mục đàn ông theo đuổi cô, thì đa gà da vịt đều nổi hết lên.

“Tôi có thể từ chối không?” Trì Am hỏi rất chân thành.

“Đương nhiên.” Lục Hành cười quyến rũ: “Trước công chúng, không có đàn ông nào có thể cưỡng ép được cô, nhưng sau đó... cô biết rồi đấy.”

Đàn ông theo đuổi phụ nữ, ngoài thủ đoạn quang minh chính đại ra thì cũng âm thầm giở những thủ đoạn đê hèn không ra gì. Chỉ có thứ phụ nữ không nghĩ tới, chứ không có thứ bọn họ không làm được.

Mà loại chuyện này, mọi người đều biết nhưng không ai nói ra, chẳng có thằng đàn ông nào lại nói rõ ra cả.

cho dù cô từ chối nhưng không thể ngăn cản bọn họ. Cho dù là quan chỉ huy, anh ấy cũng không có quyền được ngăn cản người khác theo đuổi cô, cô hiếu chứ?” Lục Hành nhìn chằm chằm cô rồi nói.

Trì Am liếc anh ta một cái, không nói gì cả.

Đương nhiên là cô biết, nếu không thì những người này không biết đã bị người đàn ông kia giết chết bao nhiêu lần rồi.

Bởi vì thế giới này có truyền thống văn hóa của mình, cho nên dù những người đàn ông kia có ý đồ với cô, cho dù người đàn ông kia có giận dữ trong lòng, cũng không thể không kìm nén lại. Nếu không với tính cách của anh, sớm đã dày vò đám đàn ông có ý đồ kia sống không bằng chết rôi.

Nếu như không phải ở trong thế giới dị dạng này, Trì An sẽ rất vui vẻ khi nhìn thấy Tự Ngang ghen tuông, nhưng chỉ cần nghĩ tới sự kì quặc của thế giới này, là cô cảm thấy muốn hết cả hơi.

Đợi mấy người phụ nữ” kia trang điểm cho Trì Am xong, bọn họ đang định khen hôm nay cô thật đẹp thì lại nhìn thấy người phụ nữ bọn họ khó có khi được tiếp xúc với khoảng cách gần lại vươn tay ra lấy con dao ngắn lóe lên ánh sáng lạnh bên cạnh dùng băng keo cố định trên đùi, nếu không phải hôm nay cô mặc váy không có tay váy, chỉ e trên cánh tay cũng cố định một con dao.
Bình Luận (0)
Comment