Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 187 - Chương 187: Chương 187

Chương 187: Chương 187 Chương 187: Chương 187

Câu hỏi của Cố Hoài Dục rất đơn giản, chính là anh có một vị trưởng bối bị bệnh hơi hồ đồ, luôn lải nhải muốn ăn cá, nhưng hỏi ông ấy cá gì ông ấy lại không nói ra được, đặc điểm duy nhất chính là ông ấy từng nói một chữ “mềm”.

Vị trưởng bối đó họ Ngô, là bạn tốt của ông nội anh, từ lúc anh còn nhỏ, ông ấy rất quan tâm tới anh, Cố Hoài Dục biết chuyện vẫn luôn để trong lòng.

Còn câu hỏi ngược của Lâm Sở Trì chính là kể ra một số cá có chất thịt khá non mềm, hỏi họ từng cho người già thử qua chưa.

Con cháu trong nhà cụ Ngô rất hiếu thuận, đã sớm mời rất nhiều đầu bếp tới nhà nấu cho ông cụ khi nghe ông cụ nói muốn ăn cá.

Bởi vì đặc điểm duy nhất mà ông cụ nói ra là “mềm”, Lâm Sở Trì liệt kê ra một số cá có chất thịt khá non mềm như cá trê đầu vàng, cá đậu phụ, các đầu bếp đã lần lượt thử qua, thậm chí còn đổi cách nấu, nhưng lần nào ông cụ cũng lắc đầu.

Có lẽ đầu bếp do nhà họ Ngô mời tới không có tài nghệ bằng cô, nhưng cũng không phải là đầu bếp kém cỏi, cá và cách chế biến món cá mà họ có thể nghĩ tới không ít, sau khi bài trừ, Lâm Sở Trì cũng không nghĩ tới còn có cá gì cực kỳ non mềm.

Trong đầu cô xuất hiện lặp đi lặp lại hai chữ “cá” và “mềm”, cuối cùng bỗng nhiên nghĩ tới thanh ngư ngốc phế.

Thanh ngư ngốc phế là cá, nhưng không phải dùng thịt cá chế biến, mà là dùng gan cá trắm chế biến thành.

Sở dĩ Lâm Sở Trì nghĩ tới nó là vì có người đánh giá món ăn này “mềm như tủy não”, do vậy có thể biết món thanh ngư ngốc phế này rốt cuộc mềm tới cỡ nào.

“Thanh ngư ngốc phế?”

Cô nhìn ra vẻ nghi hoặc trong mắt anh, Lâm Sở Trì giải thích: “Tuy cái tên thanh ngư ngốc phế mang theo thanh ngư và phế, nhưng không phải dùng thịt cá hoặc phổi cá để chế biến mà là lựa chọn gan cá trắm, thêm măng và các nguyên liệu như rượu vàng, hành gừng, tương dầu nấu thành món ăn. Nếu món này nấu ngon, ăn vào còn mềm hơn cả óc lợn, còn ngon hơn cả gan ngỗng.”

Cố Hoài Dục nghe xong cảm thấy có lẽ thứ khiến ông cụ nhớ mãi không quên thật sự là món ăn này, anh nói cảm ơn cô rồi lấy điện thoại gửi tin nhắn nói cho bạn tốt biết chuyện này.

“Không có gì.”

Có thể giúp được khiến Lâm Sở Trì cũng rất vui, nói xong liền tiếp tục đi về nơi cũ.

Hôm nay cô tan làm sớm một chút, đám mèo đều chưa tụ tập, nhưng lúc cô đi tới bát mèo, đám mèo lân cận giống như nhận được lời kêu gọi, lần lượt chạy tới.

Do chạy quá nhanh, có con mèo vằn và mèo trắng đâm sầm vào nhau, hai con mèo đực nổi quạu lập tức đánh nhau.

“Đừng đánh nhau.”

Lâm Sở Trì thấy chúng chỉ trong tích tắc đã đánh nhau, hơn nữa còn đánh rất hung, lông bay không ít, cô nhíu mày hét.

Hai con mèo đó đánh quá đà, nghe thấy giọng của cô bỗng nhiên lập tức dừng lại.

Vào lúc Lâm Sở Trì định đích thân lên kéo chúng ra, nhìn thấy Xấu Xa đã tròn ra hai vòng so với lúc khai giảng trực tiếp nhảy lên nhào vào giữa chúng, lúc đáp đất mỗi chân lần lượt đánh hai con mèo ra.

Chỉ có thể nói “Mèo bá” không hổ là mèo bá, không chỉ biết hung dữ với người, hung dữ với mèo cũng rất lợi hại, hai con mèo bị nó đánh tự giác đi sang một bên liếm lông, hiển nhanh không đánh nhau nữa.

Lâm Sở Trì nhìn thấy cảnh này đã bị động tác mang theo vài phần bá khí của Xấu Xa làm cho kinh ngạc, cảm thấy quả nhiên bình thường không uổng công cho nó ăn thị, còn có hơi tiếc vì vừa nãy không quay lại cảnh đó.

“Meo.”

Mèo vàng vừa nãy còn uy vũ bá khí một đánh hai kết thúc, đầu cũng không quay đi về phía cô, trong tiếng kêu lộ ra vài phần lấy lòng.

“Xấu Xa làm rất tốt.” Lâm Sở Trì cảm thấy hôm nay nó biểu hiện rất đáng khen, nói xong liền cho nó ăn thịt khô trước, còn chưa xong, cô thậm chí còn hứa hôm khác mang tôm tới cho nó ăn.

Xấu Xa ăn thịt khô mà mấy con mèo khác đều không có, đuôi phía sau vẫy vẫy, hiển nhiên rất vui.

“Meo meo.”

Mấy con mèo lân cận không dám giành với Xấu Xa, đều kêu với Lâm Sở Trì.

Lâm Sở Trì đưa tay sờ chúng, rất nhanh lấy thức ăn cho mèo ra cho chúng ăn. Xấu Xa ngửi thấy mùi thơm của thức ăn, nhanh chóng giải quyết hết thịt khô trong miệng rồi tức tốc chiếm phần của mình.

Bình Luận (0)
Comment