Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 201 - Chương 201: Chương 201

Chương 201: Chương 201 Chương 201: Chương 201

"Nửa ngày, là nửa ngày không được ăn cơm tối chị làm, em chẳng muốn đến nhà ăn, kết quả gọi thức ăn ngoài khó ăn muốn chết."

"Em cũng thế, tối hôm qua em ra ngoài ăn bò bít tết tự chọn, bò bít tết vừa khô vừa xốp, không ngon gì cả."

Kỳ thực trước đây cô ấy cũng đã ăn quán tự chọn đó mấy lần, cũng không cảm thấy có vấn đề gì, co thể là học kỳ này bị tay nghề Lâm Sở Trì nuôi ra cái miệng kén ăn. Đặc biệt là so sánh với thịt bò xào của Lâm Sở Trì nấu, chỉ cảm bò bít tết rõ ràng chín năm phần mà còn khô như thế cho nên mới chê.

Lâm Sở Trì nghe bọn họ chê, cười động viên nói: "Được rồi được rồi, vậy trưa nay các em tới ăn cơm sớm một chút."

Tối hôm qua cô không ở đây, ngoài trừ bọn sinh viên mua cơm trưa chỉ có một vài người đến sớm mua được cơm tối, những người khác đều chỉ có thể tìm chỗ khác giải quyết bữa tối.

Mỗi ngày ăn cơm phần cô nấu không cảm thấy gì, nay bỗng nhiên đổi chỗ ăn một bữa, bọn sinh viên càng cảm nhân sâu sắc rằng cơm phần cô nấu ngon cỡ nào.

Bởi vậy sáng nay chưa tới mười giờ, đã có không ít sinh viên đến sớm xếp hàng.

Ngoài nhà ăn số một thỉnh thoảng có sinh viên từ đằng xa đi tới, còn chưa tới giờ cơm cũng đã có vẻ vô cùng náo nhiệt.

Lúc này đã sắp đến cuối tháng, rất nhiều sinh viên bắt đầu hơi eo hẹp, cho nên rõ ràng người tới nhiều hơn lúc đầu tháng giữa tháng. Đương nhiên, nhiều người như vậy đều muốn mua cơm ở ô cửa số bảy trước cửa sổ ăn cơm hiển nhiên không quá thực tế, bọn họ cũng xem vận may, có thể tới lượt thì ăn ở ô cửa số bảy, không được thì đi qua những ô cửa khác ăn tạm.

Những ô cửa khác trong nhà ăn số một cũng rất hiểu rõ địa vị của bọn họ, đương nhiên sẽ không để ý việc bọn sinh viên xem bọn họ như lựa chọn tạm bợ. Dù sao từ khi Lâm Sở Trì tiếp nhận ô cửa số bảy, chính bọn họ cũng lén lút phỉ phui, nói có ô cửa số bảy rồi còn có sinh viên chịu đến ô cửa của bọn họ ăn cơm.

"Người anh em, xin hỏi giày của cậu mua ở đâu vậy?"

Vương Hạ đang chuẩn bị tiến vào nhà ăn số một ăn cơm thì bị một người xa lạ ngăn cản, nghe anh ta hỏi giày của mình, lập tức có một cảm giác được tán thành sở thích, lúc này dừng bước giới thiệu với anh ta "Đây là…"

"Trông rất đẹp, tôi cũng muốn mua một đôi, có thể gửi liên kết cho tôi không?"

"Không thành vấn đề." Lúc này Vương Hạ lấy điện thoại di động thêm bạn tốt với anh ta trước, tùy tiện nói, "Giờ tôi muốn đi ăn cơm, chờ ăn cơm xong sẽ gửi liên kết cho anh."

"Vậy tôi làm phiền cậu rồi, nếu không thì tôi mời cậu đi ăn lẩu, tôi cảm thấy hai chúng ta có cùng sở thích, muốn kết bạn với cậu."

Vương Hạ có hơi mập, tuy rằng cậu ta cũng có mấy người bạn, nhưng cho tới bây giờ không có ai chủ động kết bạn với cậu ta, lúc này cậu ta khá vui vẻ.

"Cũng đến cửa nhà ăn rồi, đâu cần anh mời, cứ đi thẳng vào trong."

"A cái đó, tôi không phải sinh viên trường các cậu, không có cách nào mời cậu ăn cơm ở nhà ăn."

Vương Hạ nghe vậy phóng khoáng nói: "Tôi nói sao anh có thể đứng ở cửa nhà ăn số một mời tôi ăn lẩu, tôi nói anh nghe, cơm phần của nhà ăn trường chúng tôi có thể còn ngon hơn món lẩu, tôi mời anh nếm thử."

"Vậy ngại quá, đã nói là tôi mời cậu mà, đúng rồi, tôi tên Trương Phụng, còn không biết cậu tên là gì?"

"Tôi tên Vương Hạ." Vương Hạ ghi nhớ rồi mau chóng đi xếp hàng, trao đổi họ tên với anh ta xong thì mời anh ta mau vào nhà ăn.

Trương Phụng không từ chối nữa, có điều sau khi đứng xếp hàng vẫn kiên trì nói: "Đã nói là tôi mời mà, cậu nhất định đừng giành với tôi, tôi chuyển tiền cho cậu."

Nói xong anh ta tính toán lát nữa hai người sẽ ăn ở nhà ăn bao nhiêu tiền, tính tổng rồi chuyển qua cho cậu ta.

"Anh quá khách sáo rồi." Vương Hạ vốn không chịu nhận, nhưng thái độ của Trương Phụng rất kiên quyết, cướp điện thoại di động của cậu ta nhất định muốn cậu ta nhận tiền, cuối cùng cậu ta chỉ có thể nhận lấy.

Thấy đã trả tiền rồi, Trương Phụng khẽ thở ra một hơi, tiếp đó mong đợi nhìn ô cửa phía trước, hỏi thăm cậu ta ăn cơm phần nào ngon nhất.

"Tôi cảm thấy đều ngon, nhưng cá nhân tôi thích thịt kho tàu và giò heo hầm đậu tương." Vương Hạ nghĩ đến thịt kho tàu nạc mỡ quyện vào nhau, trong miệng đã bắt đầu chảy nước miếng.

Bình Luận (0)
Comment