Cô gái nhỏ không phải sinh viên đại học H, nhưng cô bé đã ăn cơm ở nhà ăn số một gần một tháng.
Lúc cô bé mới tới, cả người gầy gò như cây sào, trông thực sự đáng thương. Lúc ban đầu bọn sinh viên còn khó hiểu thời đại này tại sao có thể có người đói bụng đến mức như vậy, theo tìm hiểu biết được, cô bé này bị bạo lực học đường mới biến thành như vậy, đều thương xót cô bé.
Mà khi biết cô bé tới ăn cơm, là bởi vì hiện nay ngoại trừ cơm phần ở ô cửa số bảy cô bé không được bất kỳ món gì, trường học biết được tình huống này đặc biệt dàn xếp, bảo người nhà cô bé làm thẻ ăn cơm, bọn sinh viên cảm thấy tự hào vì sự thấu hiểu của trường học, đồng thời cũng muốn thông qua thái độ thân thiện để cô bé bước ra khỏi thung lũng.
Thái độ của các sinh viên đã có tác dụng, khoảng thời gian này Mạnh Nhạc không chỉ có thịt hơn, nụ cười trên mặt rõ ràng cũng nhiều hơn.
"Ngày hôm nay có sủi cảo ăn nha, Nhạc Nhạc em thích ăn sủi cảo nhân gì?" Nữ sinh đứng phía trước cô bé quay đầu tiếp lời cô bé.
"Em thích ăn nhân thịt với bắp."
"Oa vậy vận may của em thật không tệ, hôm nay Thất Thất vừa vặn làm nhân thịt với bắp đấy."
Mạnh Nhạc nghe thấy có sủi cảo mình thích nhất, thoáng mím môi cười lên.
"Nhạc Nhạc phải cười nhiều hơn, em cười lên cực kỳ đẹp."
Mẹ Mạnh nghe nữ sinh nói vậy, trong lòng rất cảm kích, cảm kích trường học đồng ý dàn xếp, cảm kích các sinh viên đều thân thiện với con gái như thế, càng cảm kích Lâm Sở Trì.
Trên thực tế, sau khi Lâm Sở Trì biết trong nhà ăn có một vị khách nhỏ đặc biệt như thế bèn trao đổi phương thức liên lạc với mẹ Mạnh, thỉnh thoảng còn có thể mở đặc quyền cho cô gái nhỏ.
Hôm nay trong dàn sủi cảo có thể có nhân thịt với bắp, ngoại trừ việc nhân bánh này khá được mọi người ưa thích, cũng là bởi vì cô sớm đã hỏi mẹ Mạnh khẩu vị của Nhạc Nhạc.
"Nhạc Nhạc đến rồi, hôm nay sủi cảo cực kỳ ngon, em có thể ăn nhiều một chút."
"Đúng, đây chính là sủi cảo giới hạn ngày Đông Chí của Thất Thất, bỏ qua ngày hôm nay cũng chưa chắc sẽ có lần sau."
Có sinh viên mua xong sủi cảo chuẩn bị tìm vị trí ngồi nhìn thấy ở trong đội ngũ có một cô bé vô cùng rõ ràng, cố ý tiến lên nói hai câu với cô bé mới đi.
Sau khi Mạnh Nhạc gật đầu tỏ ý mình sẽ ăn nhiều một chút, ngửi thấy mùi thơm xung quanh thổi tới, trên mặt lộ ra vẻ chờ mong.
Lúc tới phiên mẹ con cô bé, Lâm Sở Trì cố ý đến chào hỏi cô bé: "Nhạc Nhạc đến rồi à, muốn ăn sủi cảo gì?"
"Chị Thất Thất, em muốn ăn sủi cảo thịt heo với bắp."
"Được, vậy em muốn ăn sủi cảo hấp hay luộc."
"Sủi cảo luộc ạ."
Lâm Sở Trì tự mình lấy sủi cảo luộc cho cô bé, mẹ Mạnh bên cạnh thì do Mộc Thần múc cho bà ấy.
"Cảm ơn chị Thất Thất."
"Không có chi." Cô ấy trò chuyện với cô bé xong, ngẩng đầu nhìn mẹ Mạnh nói, "Dì Mạnh, hai người ăn xong đến nhà bếp một lát nhé."
"Được."
Mẹ Mạnh gật đầu đồng ý mới dẫn con gái tìm vị trí ngồi, nhìn thấy mẹ con hai người, có sinh viên ăn xong chủ động tặng vị trí cho bọn họ.
"Chị Thất Thất làm sủi cảo thơm quá." Mạnh Nhạc khen ngợi xong, dùng muỗng múc lên một viên sủi cảo thổi nhẹ rồi ăn.
Mẹ Mạnh nhìn thấy trên má con gái cuối cùng cũng coi như mọc ra chút thịt, trong lòng rất vui vẻ: "Ăn từ từ thôi, cẩn thận bỏng."
"Dạ." Mạnh Nhạc gật đầu đồng thời cắn xuống, lập tức nếm được vị tươi đầy miệng.
Sủi cảo vỏ mỏng nhân nhiều cực kỳ ngon, cô bé ăn hai, ba ngụm đã giải quyết hết một viên, rất nhanh đã ăn viên kế tiếp.
Một tháng trước, mẹ Mạnh nằm mơ cũng không dám nghĩ còn có thể nhìn thấy tướng ăn ngon lành như thế của con gái, đáy mắt bỗng nhiên hơi ướt át.
Vì không để con gái nhìn thấy, ảnh hưởng khẩu vị của cô bé, bà ấy rất nhanh đã ổn định lại, cũng cúi đầu ăn sủi cảo.
Bà ấy cũng từng ăn qua không ít sủi cảo, lúc tâm huyết dâng trào thậm chí từng tự gói ở nhà, nhưng không thể không nói, đây thực sự là sủi cảo ngon nhất mà bà ấy từng ăn, vỏ trơn nhân thơm, đến ngay cả nước súp sủi cảo cũng vô cùng ngon miệng.
Lâm Sở Trì gói sủi cảo cũng không nhỏ, sủi cảo kèm thêm cả nước canh nhất định khiến người ta ăn no.
So với bọn sinh viên trong nhà ăn ăn hết một chén sủi cảo vẫn chưa hết thòm thèm, cảm thấy mình ít nhất còn có thể ăn bốn, năm viên nữa, lúc Mạnh Nhạc ăn hết mười cái cũng đã hơi no.
Là một cô bé mập từ nhỏ đến lớn, thực ra trước đây cô bé ăn rất nhiều, hồi tết ăn sủi cảo, cô bé còn ăn nhiều hơn chị cô bé. Bây giờ vẫn đang từ từ hồi phục, cô bé không ăn nhiều như trước đây.