Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 254 - Chương 254: Chương 254

Chương 254: Chương 254 Chương 254: Chương 254

“Đúng đúng đúng, em cũng thích vị của chè trôi nước, còn có nước chè, nước chè bột bột rất ngon.”

“Mọi người nói làm tôi cũng muốn nếm thử chè trôi nước.”

Lúc các sinh viên thảo luận, cha mẹ Lâm ở trong bếp đã tiếp tục bắt đầu làm chè trôi nước, sủi dìn, Lâm Sở Trì thì bắt đầu nấu.

“Oa, chè trôi nước thế mà thật sự là được lăn ra, trông rất thú vị.”

“Nhìn như vậy vẫn rất trực quan, sau này tôi sẽ không nhầm lẫn nữa, cái được gói là sủi dìn, cái được lăn là chè trôi nước.”

Họ xem mãi xem mãi, rất nhanh phát hiện trong nhà bếp không chỉ đồng thời làm cả sủi dìn và chè trôi nước, trên bệ còn bày rất nhiều nhân.

“Hình như em ngửi được mùi thơm của chân giò hun khói.”

“Thất Thất, hôm nay chỉ nấu sủi dìn, sao lại có vị chân giò hun khói.”

“Sao lại không có vị chân giò hun khói, các cậu chưa từng ăn sủi dìn jambon sao?”

“Cậu đang đùa gì vậy, sủi dìn jambon có thể ăn?” Chỉ nghĩ thôi cậu ta đã có hơi không chấp nhận nổi.

“Sao không thể ăn, sủi dìn jambon rất ngon.” Cô ấy nói xong trực tiếp hỏi nhà bếp: “Thất Thất, có phải chị đã làm sủi dìn jambon không?”

Lâm Sở Trì trực tiếp gật đầu: “Đúng, có sủi dìn jambon và sủi dìn nhân thịt tề thái.”

Nghe vậy, sinh viên bên ngoài cửa sổ phản ứng phân hóa hai cực, một phần cảm thấy rất vui, một phần thì viết đầy biểu cảm “thứ này ăn được sao?” trên mặt.

“Cậu có biểu cảm gì vậy, sủi dìn jambon và sủi dìn tề thái đều rất ngon, cậu nếm thử là biết.”

“Cảm ơn, tôi không muốn nếm.”

“Bây giờ mới biết hóa ra còn có sủi dìn thịt, quả nhiên là tôi hạn hẹp rồi.”

“Thật sự ngon sao, thứ này có gì khác với há cảo ngọt?” Quả thật rất kỳ quái.

“Há cảo ngọt thì sao, há cảo ngọt rất ngon.”

“Người khác làm thì không biết, nhưng sủi dìn thịt do Thất Thất làm, tôi thật sự có hơi muốn thử.”

“Tôi có hơi khó mà tưởng tượng sủi dìn mặn sẽ có vị như thế nào.”

Sinh viên ăn sủi dìn mặn nhìn thấy dáng vẻ kinh ngạc của mọi người, không vui nói: “Làm ơn, các cậu tôn trọng khác biệt trong khẩu vị cá nhân của mỗi người có được không, các cậu cứ nói như vậy, tôi còn cảm thấy sủi dìn ngọt kỳ ấy.”

“Đúng vậy, sủi dìn ngọt có gì ngon, ăn thêm vài miếng đã có thể bị ngấy rồi.”

“Đừng có công kích lẫn nhau nữa, Thất Thất nghe thấy còn tưởng các cậu chê sủi dìn do chị ấy làm.”

Thấy các sinh viên bởi vì vấn đề khẩu vị mà cãi nhau, Lâm Sở Trì giảng hòa nói: “Mặn ngọt mỗi người mỗi vị, dù sao chị cũng đã làm rồi, các em chọn loại mình thích ăn là được.”

Đợi lúc ăn cơm, trời lớn đất rộng, đầu bếp lớn nhất. Cô vừa lên tiếng, quả nhiên các sinh viên không còn tranh chấp nữa mà nhìn vào nhà bếp mong đợi.

Chẳng bao lâu, mùi thơm của sủi dìn bắt đầu bay ra, trong hương thơm của gạo mang theo hương ngọt.

“Thơm quá, cảm thấy ngửi mùi này tôi có thể ăn được hai mươi cái.”

“Thôi đi, cậu tưởng là há cảo sao, sủi dìn làm từ gạo nếp, ăn hai mươi cái không no chết cậu mới lạ.”

Đối với người có dạ dày tốt mà nói, ăn hai mươi cái há cảo không khó, nhưng ăn hai mươi cái sủi dìn làm từ gạo nếp, chắc chắn dễ ảnh hưởng tới tiêu hóa.

Lâm Sở Trì đồng thời mở hai bếp, thế là rất nhanh sủi dìn và chè trôi nước đều đồng thời ra lò.

Hai loại có cách làm khác nhau, sau khi nấu ra khác biệt cũng rất rõ ràng, đầu tiên là kích thước, chè trôi nước lớn hơn một chút, sau đó là màu nước, sủi dìn nấu ra nước nhạt, chè trôi nước nấu ra giống nước gạo.

Sủi dìn có các loại nhân như vừng đen, đậu phộng, chân giò hun khói, thịt lợn tề thái, chè trôi nước thì có hai loại nhân là nhân thập cẩm và nhân mứt táo.

Tiếp theo, các sinh viên thích ăn chè trôi nước thì mua chè trôi nước, thích ăn sủi dìn thì mua sủi dìn, khẩu vị cũng là xem sở thích cá nhân rồi lựa chọn.

“Em lấy sủi dìn, vừng đen, đậu phộng mỗi thứ ba cái, ô…” Cô ấy do dự một lúc mới nói: “Jambon và nhân thịt mỗi loại một cái.”

Hiển nhiên đây là người trước đây chưa từng ăn sủi dìn mặn, hôm nay hoàn toàn là vì tò mò, cộng thêm tin tưởng Lâm Sở Trì nên mới dám thử.

Sinh viên ăn lộn xộn giống như cô ấy không ít, ngược lại người chỉ gọi một loại vị không nhiều.

Có sinh viên thích chè trôi nước bưng bát vội vàng tìm chỗ ngồi xuống, đầu tiên cúi đầu tới bên bát húp ngụm nước, lập tức mùi thơm của gạo nồng đậm lan tràn khắp miệng.

“Ngon.”

Bình Luận (0)
Comment