"Thất Thất, em có thể nếm một miếng không, trông thật ngon."
Vẻ mặt Lâm Sở Trì có chút bất đắc dĩ, có điều nguyên liệu nấu cơm cho mèo đều được xử lý rất sạch sẽ, cũng không phải người không thể ăn.
"Không bỏ muối, em không ngại thì có thể nếm thử."
Triệu Nguyệt ngắt một miếng thịt viên nhỏ đưa vào trong miệng, phát hiện tuy rằng không có vị muối nhưng trong miệng đều là vị tươi nguyên vị của nguyên liệu nấu ăn.
"Meo."
Lúc cô ấy ăn thịt viên, đám mèo ngửa đầu kêu lên, không biết có phải là đang kháng nghị cô ấy ăn cơm của chúng nó hay không.
"Tao chỉ nếm thử thôi, tụi mày còn nhiều như vậy, hẹp hòi cái gì?" Triệu Nguyệt cúi đầu giảng đạo lý với chúng nó, nói rồi lại thuận tay lấy đi một miếng cá khô nhỏ.
Hai người cho mèo ăn xong, nhớ tới bún xào của mình, Triệu Nguyệt bèn lôi kéo Lâm Sở Trì bỏ chạy.
"Em biết đường về nhà chị à?" Lâm Sở Trì thấy cô ấy tích cực như vậy, nhắc nhở.
Triệu Nguyệt đương nhiên không biết, vội dừng bước lại nhìn cô.
Chờ sau khi các cô rốt cuộc cũng về đến nhà, Lâm Sở Trì cũng không kéo dài nữa, rửa tay rồi vào nhà bếp chuẩn bị xào bún cho cô ấy.
Triệu Nguyệt không có nhìn lung tung trong nhà, đàng hoàng theo cô.
"Trong nhà chỉ có trứng gà và rau, hay dùng mấy cái này xào cho em nhé?"
"Dạ."
"Có ăn cay hay không?"
"Ăn, bỏ nhiều chút, em ăn cay giỏi lắm."
Trước tiên Lâm Sở Trì đặt bún gạo vào trong nồi luộc, sau khi luộc xong nhúng qua nước lạnh rồi đặt bên cạnh vắt khô.
Lúc cô luộc bún, Triệu Nguyệt cũng không nhàn rỗi, vô cùng tự giác rửa sạch cải xanh.
Nguyên liệu nấu ăn đã chuẩn bị kỹ càng, Lâm Sở Trì bắt đầu xào bún.
Bởi vì Triệu Nguyệt nói có thể ăn cay, sau khi cô xào xong trứng, trực tiếp lấy tương ớt chỉ thiên trộn tỏi mà mình làm ra bỏ vào trong chảo cho thơm.
"Hắt xì."
Triệu Nguyệt bị sặc, liên tục hắt xì hai cái, sau đó không những không trốn ra ngoài, trái lại tiến đến bên chảo nói: "Thơm quá!"
Lúc cô ấy nói chuyện, Lâm Sở Trì đã bỏ cải xanh và trứng vào trong chảo, mùi cay trong thoáng chốc tăng thêm vị tươi của trứng và vị nhẹ nhàng khoan khoái của cải xanh.
Cô lật xào đồng thời vươn tay sờ bún gạo, xác định bún khô rồi sau đó mới bỏ bún vào trong chảo.
Chảo nhỏ ở nhà xào thuận buồm xuôi gió hơn chảo to trong nhà ăn. Chỉ thấy cô liên tục đảo chảo mấy cái, trên bún gạo vốn màu trắng thoáng chốc phủ lên màu sắc của tương ớt chỉ thiên trộn tỏi, trứng gà và cải xanh cũng hòa hợp với bún gạo.
Có thêm các loại nước tương điều vị, màu sắc bún xào càng sáng hơn, mùi thơm cũng càng thêm nồng nặc.
Triệu Nguyệt ngửi thấy mùi liền muốn chảy cả nước miếng, sớm đã rửa sạch dĩa và đũa cầm trong tay chờ ăn.
Sau khi Lâm Sở Trì tắt bếp, cô ấy ngay lập tức kê dĩa để sát vào.
"Cũng không sợ phỏng."
Thấy cô ấy gấp gáp như con khỉ, Lâm Sở Trì nhận dĩa tới bên kệ bếp gắp bún ra.
Bao bún mà Triệu Nguyệt mang tới sau khi ngâm nở hoàn toàn không phải lượng cơm của một người, tràn đầy hai dĩa to mới đựng hết.
"Thơm quá thơm quá thơm quá, Thất Thất chúng ta nhanh ăn đi."
Buổi tối Lâm Sở Trì vốn không ăn khuya, nhưng Triệu Nguyệt hiển nhiên không ăn hết phần bún này, mỗi người một dĩa cùng đi tới bàn ăn với cô ấy.
"Em còn muốn ăn thêm không?"
Thấy cô ấy còn chưa đặt mông vào ghế đã ăn liền hai ngụm to, thật giống như không sợ bỏng vậy, Lâm Sở Trì chỉ vào dĩa của mình hỏi.
"Chị ăn không vô hả?"
Bún xào còn ngon hơn Triệu Nguyệt tưởng tượng, không khô không ngấy, thơm cay ngon miệng, cô ấy cảm thấy cái dĩa trong tay cũng không đủ mình ăn, nghe Lâm Sở Trì hỏi đương nhiên là muốn ăn thêm nhưng lại ngại ngùng.
"Bình thường chị không có thói quen ăn khuya."
Cô vừa dứt lời, Triệu Nguyệt lập tức đẩy dĩa qua: "Vậy cho em thêm chút đi, em có thể ăn hết."
Lâm Sở Trì cầm đũa biến dĩa bún xào của cô ấy thành một ngọn núi nhỏ, mãi đến tận khi sợ buổi tối cô ấy ăn quá no khó chịu mới ngừng tay.
"Thất Thất bún chị xào quá thơm, đặc biệt tương ớt này, là nhãn hiệu gì vậy, ăn thật ngon, đem ra xào bún quả thực tuyệt vời." Lúc Triệu Nguyệt đang nói chuyện còn không nhịn được múc ít ớt chỉ thiên trộn tỏi đưa vào trong miệng, cảm giác vừa thơm vừa cay, vô cùng đã nghiền.
Tỏi thơm và vị cay của ớt chỉ thiên dung hợp một cách hoàn mỹ, bên trong thêm dầu ớt vào nên dùng không ít hương liệu khác, ăn cũng không phải kiểu cay xé họng mà là một cảm giác càng ăn càng thơm.