Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 72 - Chương 72: Chương 72

Chương 72: Chương 72 Chương 72: Chương 72

Sau khi người một nhà ngồi ở trong phòng ăn ăn bữa cơm đoàn viên xong, mẹ Lâm kiên quyết không cho Lâm Sở Trì rửa chén, mà đẩy nàng cô đi xem phim với cha Lâm.

Lâm Sở Trì bị bà chặn không vào được nhà bếp, chỉ có thể xoay người lau khô bàn, tiếp đó mới xem ti vi cùng cha Lâm.

"Cho con."

Cha Lâm vốn đang xem chăm chú, thấy con gái lại thì lập tức đưa điều khiển qua.

"Không sao, cứ xem cái này." Lâm Sở Trì không có nhận điều khiển mà cùng xem với ông.

Trên TV đang chiếu phim kháng chiến, trước đây cô chưa từng xem, không bao lâu đã tập trung vào.

Cha Lâm thấy con gái có hứng thú, không khỏi vừa xem vừa kể nội dung trước đó cho cô.

"Lại xem bộ phim đánh trận này."

Mẹ Lâm bận rộn xong đi ra nghe thấy tiếng súng vang lên trong TV, theo bản năng nói móc một câu, có điều phát hiện con gái xem cũng rất chăm chú lập tức không nói gì nữa, mà cũng sang ngồi xem.

Xem xong hai tập phim, Lâm Sở Trì còn chưa hết thòm thèm, dứt khoát cầm điện thoại bắt đầu tìm kiếm.

Lúc cô lên mạng tìm tòi còn phát hiện không ít bộ phim nhìn tên thì thấy không tệ, trong nháy mắt cảm thấy đã có chuyện làm vào ngày nghỉ rồi.

Mẹ Lâm thấy con gái xem tivi xong lại tiếp tục chơi điện thoại, sợ không tốt cho mắt, vì vậy nói "Ai ya, mẹ đã giặt đệm sưởi và chăn trong phòng con rồi, có muốn đi ngủ trưa một lát không?"

"Dạ."

Buổi sáng Lâm Sở Trì thức dậy sớm, cả đoạn đường ngồi xe trở về cũng có hơi mệt mỏi, nghe vậy bèn đồng ý ngay.

Phòng của cô ở lầu hai, bên trong được quét dọn sạch sẽ. Đánh giá một vòng trong phòng, cô vào phòng rửa tay rửa mặt lại thay áo ngủ rồi mới nằm ở trên giường, cảm thụ đệm chăn tràn ngập ánh mặt trời dần dần tiến vào mộng đẹp.

Đệm chăn đã được hong khô không chỉ mang theo mùi hương của ánh mặt trời, hơn nữa còn cực kỳ bồng bềnh, Lâm Sở Trì nằm ở trên cảm thấy ngủ cực kỳ thoải mái.

Trước khi ngủ cô chỉ dùng chăn mỏng che bụng lại, có lẽ là lúc ngủ thích vươn mình, sau khi tỉnh dậy toàn bộ chăn đều quấn ở trên người cô.

Lâm Sở Trì ngáp một cái không nhúc nhích, mãi đến tận khi trợn tròn mắt tỉnh táo rồi mới chậm rãi ngồi dậy, kéo chăn trên người xuống.

Cô cầm điện thoại lên liếc nhìn, phát hiện vậy mà đã hơn bốn giờ, có hơi kinh ngạc thay quần áo xuống lầu.

Dưới lầu cha Lâm đang cắt đậu đũa, mẹ Lâm thì cắt thịt ở trong phòng bếp.

"Cha, mẹ."

"Sao không ngủ nhiều hơn?"

Cha Lâm nghe thấy tiếng thì ngẩng đầu lên nói.

"Ngủ tiếp thì buổi tối sẽ ngủ không được."

Khi Lâm Sở Trì nói chuyện thì cũng đã tới nhà bếp, thấy mẹ Lâm dường như đang chuẩn bị cơm tối, không khỏi mở miệng nói: "Mẹ, buổi tối để con làm."

Cũng không phải cô ghét bỏ tay nghề của mẹ Lâm, mà là cảm thấy về đến nhà dù sao cũng không thể như tổ tông không làm gì cả.

"Không sao đâu, để mẹ làm là được, mỗi ngày con nấu cơm ở nhà ăn cũng rất mệt, về nhà cứ nghỉ ngơi cho khỏe."

"Con thích nấu ăn, không mệt ạ."

Lâm Sở Trì nói xong đánh giá nguyên liệu nấu ăn trong phòng bếp thì thấy trên mặt bàn có một chậu cá khô to.

"Mấy con cá khô này định buổi tối làm ạ?"

Mẹ Lâm theo bản năng ngẩng đầu, sau khi nhìn thấy bồn cá khô thì cười nói: "Đó là của nhà chú họ con đưa qua, mẹ còn chưa nghĩ phải nấu gì."

"Vậy để con làm đi." Lâm Sở Trì vươn tay nắm mấy con cá khô, phát hiện được xử lý rất tốt, trong lòng đã nghĩ ra cách làm.

"Được."

Canh gà hồi trưa còn chưa ăn hết, buổi tối mẹ Lâm chuẩn bị nấu một dĩa thịt xào đậu tương non, lại thêm cá khô vừa đúng một bữa cơm.

Bình thường trong nhà không có ăn phong phú như thế, bà nghĩ dù gì ngày Quốc Khánh cũng là một ngày lễ, thêm vào con gái ở nhà cho nên mỗi bữa cơm mới đều có cá lại có thịt.

Thời gian còn sớm, Lâm Sở Trì bỏ cá khô vào trong nước ngâm nở, trước tiên đi ra ngoài cùng cắt đậu đũa với cha Lâm.

Đậu tương non do người trong thôn tự trồng cực kỳ no đủ, cô kéo ghế qua ngồi rồi khen trước một câu.

"Con thích ăn thì ngày mai cha lại mua một ít về."

Người trong thôn vẫn vô cùng tốt, cha Lâm mẹ Lâm vừa trở về bọn họ đều đưa tới không ít đồ ăn, thế nhưng hai vợ chồng cũng không phải kiểu người thích chiếm hời, nên trả lễ thì trả lễ, nên mua bằng tiền thì phải mua bằng tiền.

Lâm Sở Trì gật đầu, động tác nhanh nhẹn cầm đậu tương non cắt rất nhanh chóng.

"Bảo ông làm tí việc còn phải tìm con gái giúp đỡ." Sau khi mẹ Lâm nhìn thấy không nhịn được nhắc nhở chồng mình.

Cha Lâm mặc bà nói, Lâm Sở Trì lại vội vàng giải thích "Mẹ, cha không kêu con giúp, là tự con muốn làm."

"Ngoan."

Mẹ Lâm khen một câu, hỏi cô cần phải ngâm cá khô bao lâu.

"Nửa tiếng cũng gần được rồi. "

Bình Luận (0)
Comment