Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực] - Dịch Full

Chương 73 - Chương 73: Chương 73

Chương 73: Chương 73 Chương 73: Chương 73

Cắt đậu tương non xong cá vẫn chưa ngâm nở ra, Lâm Sở Trì tiện tay cầm đậu tương non rửa sạch đổ vào trong nồi.

Rõ ràng lột vỏ đậu tương thì ngon hơn, nhưng rất nhiều người thích ăn đậu tương non cả vỏ, bất kể là ăn kho, ăn luộc, ăn xào hay là rau trộn cũng cảm thấy ngon hơn đậu tương đã lột vỏ.

Vì để cho màu đậu tương non giữ màu xanh tươi, Lâm Sở Trì thêm không ít đầu và muối vào trong nồi, đậu tương non đã luộc chín sau khi vớt ra trông cực kỳ đẹp. Chờ thêm nước rau trộn đã chế xong khuấy đều, mùi thơm trong nháy mắt bay ra.

Làm đậu tương non trộn xong, Lâm Sở Trì bắt đầu làm cá khô.

Cá khô ngâm nước nở ra được vắt khô, đồng thời cô dùng đồ gia vị có sẵn trong phòng bếp chế một chén gia vị thơm phức.

"Mẹ, có mật ong không?"

"Có, mẹ lấy cho con."

Mẹ Lâm lấy mật ong trong nhà ra cho cô, vừa hỏi: "Con đang chuẩn bị làm cái gì vậy?"

"Con muốn làm cá khô phủ mật ong cay ngọt." Lâm Sở Trì nói xong mở bình ra, đổ mật ong vào trong gia vị.

Vốn dĩ cô còn nghĩ nếu như không có mật ong thì dùng đường trắng, phần nước được xào ra xen lẫn với cá khô cũng rất đặc sắc, nhưng đã có mật ong, vậy chắc chắn vẫn phải dùng mật ong.

Pha chế nước tương xong, lại chuẩn bị mè để qua một bên, sau đó Lâm Sở Trì bắt đầu chiên cá khô.

Cô không có dùng quá nhiều dầu, mà dùng cách nửa rán nửa chiên, làm như vậy cá khô được chiên ra không chỉ giòn, còn có thể hơi dai, ăn cực kỳ ngon.

Lúc cá khô vào nồi, mùi thơm đặc biệt của cá chiên trong nháy mắt lan khắp nhà bếp, chỉ ngửi đã cảm thấy thơm.

Chờ khi cá khô được vớt ra, thêm nước tương bắt đầu lật xào, cá khô vốn có màu vàng kim dần dần bị nhuộm thành màu đỏ sáng.

Bởi vì bên trong nước tương có mật ong, ở trong quá trình xào lật cá khô có một cảm giác vô cùng dinh dính, mỗi lần trước khi bị xẻng đánh tan đều có cảm giác dinh dính hơi không muốn tách ra.

Khi cá khô nhỏ được sau gần chín, Lâm Sở Trì tắt lửa vẩy mè trắng đã chuẩn bị sẵn, khô nhỏ màu đỏ sáng được tô điểm thêm mè trắng, không chỉ mùi thơm nâng cao hơn một bậc, bề ngoài càng làm người thèm nhỏ dãi.

Cha Lâm mẹ Lâm từ khi nằm viện đã bắt đầu biết tay nghề của con gái rất tốt, thế nhưng lúc có thể tận mắt thấy cô nấu ra món ngon như vậy, vẫn có cảm giác khiếp sợ rằng con cái đi nơi khác học đại học lại đột nhiên trưởng thành, càng ngày càng có bản lĩnh.

Sau khi một thau cá khô nấu xong trực tiếp xếp tràn đầy ba dĩa to, Lâm Sở Trì bưng lên một dĩa trong đó đưa đến trước mặt bọn họ nói: "Cha mẹ nếm thử xem mùi vị như thế nào."

Cá khô mật ong cay ngọt có thể làm thành món ăn, cũng có thể làm đồ ăn vặt, để hai ba ngày vẫn không sao cả, cho nên cô mới dám làm hết tất cả.

"Ăn ngon." Cha Lâm còn chưa ăn đã khen trước một câu, chờ ăn vào trong miệng, hương thơm trong vắt, bên trong cay có vị ngọt trực tiếp chinh phục đầu lưỡi của ông.

"Cá khô này làm thật ngon, phù hợp đem ra nhắm rượu." Có lẽ đối với ông mà nói, phù hợp nhắm rượu chính là câu khen ngợi cao nhất đối với một món ăn.

Mẹ Lâm ăn được mấy miếng cho đã nghiền mới có thời gian nói chuyện: "Con ngoan của tôi rất giỏi nấu ăn, còn ngon hơn mua bên ngoài."

Lâm Sở Trì thấy bọn họ thích ăn, cũng nếm thử, mùi vị cũng coi như hài lòng.

Trong lúc vô tình, cá khô vốn xếp thành núi nhỏ đã bị ăn thành một vùng bằng phẳng. Sau khi cha Lâm mẹ Lâm phát hiện bèn liếc mắt nhìn nhau, cũng không thể không ngừng tay.

"Mẹ đi đưa một ít cho chú họ con nếm thử." Mẹ Lâm đặt đũa xuống, bưng một dĩa cá khô khác nói.

Cha Lâm thấy một dĩa to đầy tràn trong tay tay, không khỏi mở miệng: "Sao đưa nhiều như vậy?"

Bình thường ông cũng không phải kẻ hẹp hòi, bây giờ có lẽ cảm thấy là con gái làm, thêm vào thực sự ăn quá ngon mới có thể nói như vậy.

"Cá khô còn là của người ta đưa cho đấy, lại nói giờ nhà bọn họ đông người, đưa ít thì sợ là không đủ chia." Mẹ Lâm nói xong bưng dĩa đi ra ngoài.

Chú họ của Lâm Sở Trì họ Ngô, nhà chú ấy mới xây hồi năm ngoái, ở trong thôn cực kỳ dễ thấy.

Trước đó mẹ Lâm nói người nhà của chú ấy nhiều, là bởi vì vào ngày Quốc Khánh nhà họ Ngô có chuyện vui, vì thế tất cả người trong nhà đều trở về.

Lúc cô đến, người chú ý tới cô trước là bọn nhỏ nhà họ Ngô.

Bình Luận (0)
Comment