Sau khi tạm biệt chú border collie và chủ nhân của nó, Tô Xán đứng dậy, vẫy tay chào rồi cùng Hạ Cẩm Ngôn tiếp tục đi tìm những đối tượng tiếp theo.
Biết Hạ Cẩm Ngôn sợ chó, nên cô cố tình chọn mấy bé cún dễ thương, ngoan ngoãn, nhỏ nhắn để chụp ảnh cùng. Với mấy giống chó nhỏ, cô còn bế gọn trong lòng rồi cùng anh tạo dáng.
Dù vậy, chụp xong tấm nào là Hạ Cẩm Ngôn chuồn lẹ tấm đó.
Vì thế hai người bị kéo dài thời gian, đến gần giờ giới hạn mới hoàn thành nhiệm vụ.
“Chúc mừng hai bạn đã hoàn thành thử thách. Tiếp theo, chúng ta sẽ lên đường đến sân bay. Kết quả xếp hạng và phần thưởng, hình phạt sẽ được công bố tại đó.” Đạo diễn nói xong, cả hai lên xe đến sân bay.
Trên xe, đạo diễn bắt đầu phỏng vấn như thường lệ.
“Cả hai nghĩ mình sẽ xếp thứ mấy?”
“Thứ mấy cũng được mà.” Tô Xán cười xua tay, cô thật sự không quá để tâm đến xếp hạng.
Hạ Cẩm Ngôn thì lại thấy hơi áy náy. Anh nhìn ra ngoài cửa sổ, lòng có chút ngại ngùng, cảm thấy mình làm cô chậm tiến độ.
Tô Xán thấy anh im lặng, bèn nói tiếp:
“Tôi thấy hôm nay mình cũng nhanh lắm rồi. Với lại còn được chơi với mấy bé cún đáng yêu nữa. À, nhân tiện tôi cũng muốn nói một câu: Mọi người hãy quan tâm đến chó mèo hoang nhiều hơn nha~ thay vì mua, hãy chọn nhận nuôi vì tụi nhỏ không chỉ là thú cưng, mà là người thân.”
[Bảo bối của tôi nói quá đúng luôn!!]
[Cún nhà tôi chính là gia đình!]
[Công nhận Hạ tổng hơi kéo chân Xán Xán đấy nhỉ, nhưng đáng yêu nên tha thứ được~]
Nghe xong, đạo diễn hài lòng gật đầu.
“Câu hỏi tiếp theo: Nếu phải chấm điểm đối phương trên thang điểm 10, bạn sẽ chấm mấy điểm?”
Tô Xán nghe mà hơi sững người. Đây chẳng khác nào hố do tổ đạo diễn đào sẵn. May là Hạ Cẩm Ngôn không phải nghệ sĩ, chứ nếu là idol có fan đông thì nói lỡ miệng một câu là bị bay liền.
Cô vẫn giữ nguyên nụ cười, uyển chuyển đáp: “Tôi cho 8 điểm vì anh ấy hơi ít nói.”
Thật ra cô thấy câu trả lời này vừa khéo vừa đúng sự thật, Hạ Cẩm Ngôn đúng là người kiệm lời, chỉ khi nào ấm đầu mắc mới nói nhiều hơn bình thường.
Đạo diễn gật gù rồi chuyển sang hỏi Hạ Cẩm Ngôn.
“10 điểm.” Anh trả lời dứt khoát.
Tô Xán hơi ngẩn người, có phần bất ngờ.
[Áá á!!! Hạ tổng cho Tô Xán 10 điểm luôn!!!]
[Mỹ nữ nói chuyện quá khéo, mê luôn~]
[Đúng là vẫn có tình cảm, anh hiểu lòng em quá mà!!!]
Chẳng mấy chốc, xe đã đến sân bay. Những cặp đôi khác cũng lần lượt xuất hiện.
Vừa thấy Tô Xán, Lâm Hiểu Hiểu nháy mắt một cái đầy bí ẩn, còn làm động tác gọi điện thoại.
Mọi người kéo vali, đứng xếp thành hàng chờ công bố kết quả.
Tô Xán và Hạ Cẩm Ngôn đứng ngoài rìa. Đột nhiên ở giữa có tiếng ồn ào, cô vươn cổ nhìn xem có chuyện gì.
Thì ra là Từ Giai và Ngô Mạn Thanh đều muốn đứng cạnh Giang Mạc Hiên. Một bên là tiểu thư nhà giàu, nữ diễn viên nổi danh, một bên là thành viên girlgroup đang nổi đình nổi đám, chẳng ai chịu nhường ai, tranh nhau kịch liệt.
Giang Mạc Hiên đứng giữa mà cười trừ dàn hòa, trông có phần lúng túng.
Còn Kha Tuấn thì lại bị bỏ rơi đứng một mình, lặng lẽ lạc lõng.
Tô Xán đứng nhìn người ta tranh giành mà cười hí hửng, đang vui vẻ ăn dưa, nào ngờ dưa đang ăn lại đổ xuống đầu mình.
Từ Giai thấy Giang Mạc Hiên có vẻ nghiêng về phía đàn em Ngô Mạn Thanh, liền đảo mắt sang bên cạnh, đúng lúc thấy Hạ Cẩm Ngôn đang nhìn về phía Tô Xán.
Cô lập tức thay đổi sắc mặt, nở nụ cười, duyên dáng đi về phía họ.
“Em đứng đây được không? Chỗ kia có mùi.” Cô ưỡn cằm nói, rồi lộc cộc bước qua bằng đôi giày cao gót cả chục phân.
Cô còn liếc Tô Xán một cái, khẽ “hừ” chỉ đủ hai người nghe.
Cô ta nghĩ dựa vào gia thế và nhan sắc của mình thì hơn hẳn Tô Xán, chẳng lẽ không cưa đổ Hạ Cẩm Ngôn?
Cô chẳng buồn để tâm đến Giang Mạc Hiên nữa.
Từ Giai không màng đến Tô Xán đang đứng cạnh Hạ Cẩm Ngôn mà chen thẳng vào giữa, ép cô lệch ra ngoài.
Tô Xán vốn chẳng quan tâm cô ta đứng đâu, nhưng động vào mình là không nhịn được.
Cô vừa định mở miệng thì thấy Hạ Cẩm Ngôn không hề phản ứng gì với Từ Giai, trái lại còn lách người đi thẳng đến bên cô, đứng cạnh Tô Xán như cũ.
Từ Giai bị bỏ lại đứng chơ vơ một mình ở góc ngoài cùng.
Cô ta không tức giận, vẫn mỉm cười nhưng trong đầu lại nghĩ: Không sao, còn nhiều cơ hội. Sớm muộn gì anh cũng sẽ cầu xin được ở bên tôi.
[Từ Giai đáng yêu vậy, sao mọi người cứ xa lánh chị ấy, tội nghiệp ghê.]
[Tôi nói rồi mà! Hai người họ còn tình cảm mà, tái hôn đi!!!]
[Ủa giờ mới nhận ra à? Họ từ đầu tới giờ đều là couple số 1 của tôi!]
Đạo diễn thấy Từ Giai đứng một mình cũng hơi chột dạ. Dù ngoài mặt không nói gì, nhưng trong lòng lại lo lắng không biết cô tiểu thư này sắp bày trò gì nữa đây.
Vì thế ông nhanh chóng công bố kết quả:
“Xếp hạng bốn là Từ Giai và Kha Tuấn.”
“Đứng nhất là Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành, chúc mừng!”
Mọi người vỗ tay rộn ràng.
“Hai bạn sẽ được ngồi máy bay riêng do chương trình sắp xếp, bay thẳng đến Địa Các Nhĩ Tích.”
Tô Xán nghe đến đó, chột dạ: Chết rồi, nếu xếp hạng quyết định cả khoang ngồi thì...
“Xếp hạng hai là Giang Mạc Hiên và Ngô Mạn Thanh, hạng ba là Tô Xán và Hạ Cẩm Ngôn.”
“Cặp thứ hai được ngồi hạng thương gia. Cặp thứ ba và bốn rất tiếc phải ngồi hạng phổ thông.”
Từ Giai nghe xong thì mặt tối sầm lại, từ khi nào cô phải ngồi hạng phổ thông chứ? Đường bay còn dài nữa.
Dù tức, nhưng vì muốn giữ hình ảnh “nữ thần dịu dàng”, cô chỉ mím môi than nhẹ: “Lưng em không tốt lắm, ngồi hạng phổ thông hơi khó chịu.”
Đạo diễn nhăn mặt, đành gượng gạo nói: “Chúng tôi có thể chuẩn bị thêm đệm cho cô.”
Từ Giai thấy không lay chuyển được, cũng không nói gì nữa. Trong đầu thì đã nghĩ sẵn tối nay phải lên hot search bằng cách nào rồi.
Sau khi xếp hạng xong, mọi người phải tự di chuyển như hành khách bình thường, không trợ lý, không ekip hỗ trợ, đúng là chiêu thu hút sự chú ý tốt nhất.
Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành là cặp đầu tiên rời đi bằng lối riêng, lên máy bay riêng của chương trình.
Những người còn lại phải tự làm thủ tục check-in. Vì không được phát sóng trực tiếp trên máy bay, nên mỗi người đều được phát một máy quay cá nhân để quay vlog và sẽ được dựng lại làm hậu trường.
“Máy bay sẽ cất cánh sau 2 tiếng nữa. Mọi người tranh thủ làm thủ tục nhé.” Đạo diễn nói.
Tô Xán xoay người đi về phía quầy làm thủ tục, dáng vẻ thoải mái, ung dung.
Dù cô không để ý, nhưng Hạ Cẩm Ngôn vẫn luôn lặng lẽ đi ngay phía sau.
Từ Giai thấy bóng hai người sát bên nhau, lại liếc qua Kha Tuấn, cô hiểu quá rõ con người này, ngoài mặt thì vô hại, thực ra là một tên tra nam không tiền không thế, chỉ sống dựa vào gương mặt.
Nghĩ vậy, cô liền bước nhanh đuổi theo Hạ Cẩm Ngôn.