Chỉ thấy những dãy núi xa xa bao quanh, bầu trời và mặt hồ xanh thẳm như hòa làm một, xanh đến mức tưởng như không thấy đáy.
Tô Thanh khẽ nghiêng đầu, nhắm mắt, đặt một nụ hôn nhẹ lên má Hạ Cẩm Ngôn khiến gương mặt anh hiện lên vẻ sững sờ.
Tô Xán nhìn phần bình luận bên dưới, phần lớn đều không tin nữ thần lại chủ động như vậy, thậm chí còn có người vì thế mà quay lưng rời fandom, chỉ có lác đác vài bình luận là gửi lời chúc phúc.
Còn hai nhóm khác thì chỉ là ảnh phong cảnh.
Tô Xán cũng không ngờ Tô Thanh lại có thể chủ động như thế, hoàn toàn khác so với hình tượng nữ chính mà cô viết.
Cô chợt nghĩ ra điều gì đó, đột nhiên thấy vui hẳn.
Như vậy thì dù bị ép buộc nhưng Tô Thanh và Hạ Cẩm Ngôn xem như cũng đã ở bên nhau, mình có thể trở về hiện thực rồi sao? Không ngờ tình tiết lại đến sớm như vậy.
“Cặp đôi đứng đầu là Giang Mạc Hiên và Tô Xán sẽ được thưởng một bữa tối tại nhà hàng. Ba nhóm còn lại, nguyên liệu nấu ăn đã được chuẩn bị sẵn tại biệt thự.”
Đạo diễn dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Thời gian ăn tối tùy các nhóm quyết định, tôi sẽ không làm phiền mọi người ngắm cảnh nữa.”
Tô Xán vẫn còn đang chờ mình ngất xỉu để xuyên về, nhưng chẳng có gì xảy ra cả.
Chắc chưa đến lúc, đành phải đợi thêm.
Thế nhưng, đến khi cô và Giang Mạc Hiên ngồi vào chiếc bàn cạnh cửa sổ trong nhà hàng, mọi thứ vẫn bình thường như cũ, chẳng có dấu hiệu gì báo trước.
Suốt buổi, cô hoàn toàn không tập trung nổi Giang Mạc Hiên đang nói gì, trong đầu chỉ nghĩ mãi đến chuyện quay về thế giới thực, thậm chí lúc nãy vào nhà vệ sinh, cô còn thử đập đầu vào tường hai lần mà cũng chẳng xuyên được.
"Cô sao vậy? Không khỏe chỗ nào à?" Giang Mạc Hiên thấy Tô Xán lơ đãng, quan tâm hỏi.
Tô Xán nhìn người đàn ông trước mặt, nghiêm túc hỏi: "Nếu tôi bảo tôi không phải người của thế giới này, anh sẽ nghĩ gì?"
Giang Mạc Hiên tỏ vẻ đầy hứng thú, nhìn cô nói: “Vậy thì đưa tôi đến thế giới của cô đi!”
[Trời ơi, cặp này ngọt muốn sâu răng luôn rồi đó!]
[Đôi này đáng yêu quá.]
[Ô ô, ai lúc trước chê bai Tô Xán thì ra đây đối mặt đi!]
[Màn hình tràn ngập bong bóng màu hồng rồi nè!]
Tô Xán nhìn vẻ mặt chân thành của Giang Mạc Hiên, không nói thêm gì nữa.
Cô cũng chỉ là vì rối quá nên hỏi bừa một câu, biết đâu lại vô tình chạm trúng nút xuyên không thì sao…
Hai người ăn một bữa lẩu phô mai đặc sản vùng này, lúc quay về vẫn là Tô Xán chở Giang Mạc Hiên. Nhưng lần này họ đã thân thiết hơn hẳn lúc ban đầu.
Bên trong biệt thự vẫn đang nhộn nhịp chuẩn bị bữa tối. Nhóm về nhì là Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành được một gói hải sản cực kỳ hoành tráng.
Nhóm thứ ba là Phùng Hiểu Đồng và Kha Tuấn nhận được gói quà rau củ, còn nhóm cuối cùng Hạ Cẩm Ngôn và Tô Thanh chỉ có bánh mì và sữa.
Tô Xán nhìn nụ cười rạng rỡ của Tô Thanh, còn Hạ Cẩm Ngôn ở bên cạnh vẫn giữ nguyên sắc mặt u ám.
Lâm Hiểu Hiểu thấy hai người vừa bước vào liền vui vẻ gọi: “Tô Xán, chị có muốn ăn thêm chút gì không? Ở đây tụi em có nhiều lắm.”
Tô Xán thấy hải sản thì mắt sáng rực, mặc dù cô có thể ăn thêm một chút nhưng như vậy thì sẽ không đủ cho hai người Lâm Hiểu Hiểu ăn nữa nên liền khua tay từ chối: “Không không, bọn tôi ăn nhiều rồi.”
Phùng Hiểu Đồng ở một bên thấy vậy thì hừ lạnh một tiếng: "Người ta đi hẹn hò ăn no rồi mới về, cô chi bằng chia cho chúng tôi một ít đi."
Lâm Hiểu Hiểu đứng đó bối rối, có chút tủi thân.
Tô Xán thấy vậy liền bước tới: “Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành là người thường không có fan hậu thuẫn vậy mà vẫn về nhì, đủ thấy ảnh họ chụp đẹp cỡ nào.”
"Ngược lại là cô không phải vẫn luôn tự nhận mình học chuyên ngành nhiếp ảnh đấy à?"
Lâm Hiểu Hiểu nghe vậy thì cảm động, nhỏ giọng nói cảm ơn bên tai Tô Xán.
Phùng Hiểu Đồng không ngờ Tô Xán lại đứng ra bênh vực như thế, trong thoáng chốc cũng không biết phản bác thế nào.
Lúc này, Tô Thanh lên tiếng đóng vai người hòa giải: “Tôi nghĩ Lâm Hiểu Hiểu không phải người keo kiệt thế đâu, đúng không Hiểu Hiểu?”
Lâm Hiểu Hiểu vội vàng gật đầu: "Bọn em vừa nấu xong, còn chưa kịp mời mọi người thì đã thấy Xán Xán vào nên mới hỏi chị ấy có muốn ăn cùng không, em không nghĩ chị Đồng sẽ giận."
Lâm Hiểu Hiểu càng nói giọng càng nhỏ, dáng vẻ vừa dễ thương vừa rụt rè khiến Tô Xán bỗng thấy thích cô bé này, an ủi:
"Dù em có chia sẻ hay không thì cũng không sai. Luật chơi đã rõ ràng, ai thắng thì được thưởng, không ai có quyền dùng đạo đức để ép buộc em!"
[Wow, Tô Xán nói chuẩn quá trời luôn!]
[Tô Xán làm tui thay đổi cách nhìn luôn rồi, vừa đẹp vừa có tâm!]
[Không ngờ Tô Thanh lại dùng chiêu đạo đức giả, tui hủy follow bả rồi!]
[Tô Xán đúng là bất ngờ lớn nhất của chương trình!]
Lâm Hiểu Hiểu nghe xong lại vui vẻ gật đầu: "Mọi người cùng ăn nhé, nhiều thế này hai đứa em cũng ăn không hết."
Sau bữa tối là đến phần chọn người có thiện cảm. Tổ chương trình đã chuẩn bị sẵn tám chiếc lọ thủy tinh trong suốt, dán tên mỗi người. Nếu thích ai thì sẽ bỏ huy hiệu có ký hiệu của mình vào lọ người đó.
Sau khi mọi người lần lượt bỏ phiếu xong, tất cả tập trung tại phòng khách.
“Sau một ngày tiếp xúc với nhau, chúng ta cùng xem ai có nhiều phiếu cảm tình nhất nhé!”
"Lọ của Lâm Hiểu Hiểu có một phiếu là do Ấn Thành bỏ vào. Giờ cùng xem lọ của Ấn Thành nào."
Đạo diễn mở nắp ra, thấy là huy hiệu của Lâm Hiểu Hiểu, liền mỉm cười nói:
“Lâm Hiểu Hiểu và Ấn Thành chọn nhau thành công! Ba ngày tới sẽ là hành trình yêu đương của hai bạn!”
Lúc này Tô Xán mới hiểu ra, thì ra phần chọn đôi này là để xác định cặp đôi làm nhiệm vụ trong ba ngày tới.
Cô liếc nhìn chiếc lọ của Hạ Cẩm Ngôn có một huy hiệu, không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là của Tô Thanh. Quay đầu nhìn lọ của Tô Thanh cũng có một huy hiệu nên có chút yên tâm!
Còn lọ của Phùng Hiểu Đồng thì trống không, xem ra cô ta và Kha Tuấn ở bên nhau không vui vẻ gì.
Nhưng điều khiến Tô Xán ngạc nhiên là trong lọ của mình lại có đến hai chiếc huy hiệu? Lẽ nào Kha Tuấn bỏ phiếu cho cô?
Lúc này, đạo diễn lên tiếng: "Phiếu trong lọ của Tô Thanh chúng ta cùng xem nào, là Kha Tuấn!"
Cái gì cơ? Kha Tuấn bỏ cho Tô Thanh? Thế thì huy hiệu của Hạ Cẩm Ngôn ở đâu?
[Cưng ơi mở to mắt ra đi! Sao lại chọn Tô Thanh trà xanh kia chứ!]
[Nói năng cho cẩn thận, nữ thần của tui là hoàn mỹ nhất đó!]
[Tổng tài cool ngầu mà lại chọn Tô Xán á? Hai người có tương tác gì đâu trời!]
[Tô Xán mới là người khiến người ta cảm mến bằng nhân cách thật sự nè!]