Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 116 - Chương 116: Nguyện Nguyện, Em Quan Tâm Tôi, Tôi Rất Vui.

Không xác định Chương 116: Nguyện Nguyện, em quan tâm tôi, tôi rất vui.
Hứa Nguyện bất mãn cào anh một chút, bị anh thuận tay bắt lấy, ánh mắt dừng trên cổ tay cô rồi hỏi: “Em tìm được vòng tay rồi sao?”

“Ừm…… Là Trương Tố Nguyệt đưa cho em.”

Hứa Nguyện nằm trong ngực anh tỏa ra mùi hương thanh u ngọt ngào của thiếu nữ, cơ thể cọ cọ áo sơ mi anh, khó hiểu mà nhìn anh: “Làm sao vậy?”

“Không có việc gì.” Thẩm Chiếu mút hôn môi cô: “Chỉ là tôi cũng cho chuẩn bị cho em một cái, cái này lại không dùng được.”

“Ừm…… Cái này là mẹ cho em, em đeo tay còn lại được mà?” Hứa Nguyện cười cười: “Cho em xem đi?”

“Ở trong phòng ngủ.” Thẩm Chiếu bế cô lên.

“A…… Đâm, đâm vào rồi.”

Hứa Nguyện hốt hoảng ôm lấy cổ anh, nhục huyệt kín kẽ nhét đầy cự vật, bị bước chân anh làm cho lúc lắc: “Sao đi thế này được…… Ưm a……”

“Kẹp chặt thế này, em không thích sao?”

Thẩm Chiếu nâng mông cô, bước đi vững chắc nhưng chậm chạp, côn thịt giống như khảm vào cơ thể, từng bức từng bước chọc chết cô.

Chiếc áo sơ mi trắng khoác trên người cũng bị cởi xuống, rơi xuống bên chân hai người.

Ái dịch nhỏ giọt từ chỗ giao hợp giữa hoa phụ trắng nõn phấn nộn với dương vật tím đen dữ tợn làm lưu lại đầy dấu vết dâm mỹ trên sàn nhà.

“Ưm a…… Ha…… Lại đến……”

Chân nhỏ treo giữa không trung bất lực xoắn ngón chân, đi đến trước cửa phòng. Cô thiếu nữ không nhịn được rên rỉ, hơn nữa còn lưu lại trên tấm lưng rắn chắc của người đàn ông hai vết cào nhạt vô cùng ái muội.

“Ngoan, không kết thúc đâu.” Thẩm Chiếu nhớ ván giường của mình rất cứng, sợ thân thể của cô công chúa Hạt Đậu trong lòng mình mềm mại nằm lên sẽ đau nên sau khi lót một lớp đệm dày lên ván thì mới thả cô xuống.

“Cao trào nhiều thế này, sẽ không mất nước chứ? ”

“Ô ô ô, nam thần gì chứ, bạn học trong trường học có biết anh cầm thú như vậy không?”

Thẩm Chiếu mỉm cười hôn hôn cô, bật đèn ngủ đầu giường lên rồi kéo ngăn kéo ra, sau đó ấn vào một ngăn bí mật nào đó.

Vòng tay màu bạch kim nằm trên lớp vải nhung đỏ thẫm, đường cong ngắn gọn ưu nhã, thân vòng khảm đầy kim cương lấp lánh, ánh sáng lóe lên, cơ hồ một cái liếc mắt đã bắt được tim Hứa Nguyện.

Tên cô được khắc một cách tỉ mỉ giữa những viên kim cương quý giá, dấu khắc không dùng công nghệ gì tinh vi mà lại là bút pháp chả người nào đó, đây là một chiếc vòng chứa rất nhiều tâm ý.

“Lúc em đến Giang Thành, tôi đã muốn đưa cho em.”

Không ngờ bị cô hung hăng giận một hồi, cuối cùng cũng chỉ có thể đè người ra rồi tiến hành dạy dỗ.

Thẩm Chiếu đeo vòng vào tay phải cô, khóe miệng mỉm cười, bên trong ánh mắt đang nhìn cô một cách chăm chú chứa vài phần thành kính: “Nguyện Nguyện, em quan tâm tôi, tôi rất vui.”

 

Bình Luận (0)
Comment