Xuyên Sách Xuyên Thành Bạn Giường Của Nam Chủ (Dịch Full)

Chương 117 - Chương 117: Mặc Quần Áo

Không xác định Chương 117: Mặc quần áo
Hứa Nguyện mơ mơ màng màng ngồi trước tủ quần áo xoa đôi mắt, chờ người nào đó chọn quần áo cho mình.

“Cái này được chứ?”

“Hức…… Nóng quá đi.”

“Còn cái này thì sao?”

“Quá đơn giản.”

Thẩm Chiếu do dự một lúc, vẫn là không trái ý vị hôn thê bé nhỏ của mình.

Treo tất cả các món đồ kia lại vào tủ rồi lấy một chiếc váy đỏ khá giống với phong cách thường ngày của cô ra một cách không tình nguyện.

“Được rồi.”

Thẩm Chiếu đi đến trước mặt Hứa Nguyện, cô thông minh duỗi cánh tay ra, để anh giúp cô mặc vào.

Anh xoay người sang bên cột dây áo cho cô. Tách ra những lọn tóc xoăn nhu thuận, chóp mũi tràn ngập mùi hương thoang thoảng, chiếc cổ tinh tế trắng nõn của Hứa Nguyện lộ ra.

Thẩm Chiếu nhìn mà ngẩn ngơ, không tự giác cười nhưng không nói gì mà giúp cô mặc tốt quần áo.

Hai mắt Hứa Nguyện còn đang dán chặt vào nhau, có chút không muốn mở ra, đầu nhỏ nghiêng ngả thoạt trông vô cùng buồn ngủ.

Khi Thẩm Chiếu chỉnh lại nếp uốn trước ngực cô còn thừa cơ xoa xoa hai vú căng phồng nhưng cô cũng không thèm phản ứng, để tùy anh chọc ghẹo

Thẩm Chiếu lại được dỗ cho cao hứng, đêm qua hai người phóng thích bản tính tham lam muốn rất nhiều lần, từ giường lăn đến cửa sổ.

Hứa Nguyện bị làm đến eo đau huyệt sưng, tinh dịch trong làm cho bụng nhỏ trướng đến căng đầy.

Anh hôn lên gương mặt hồng như quả táo của cô: “Tôi đi chuẩn bị bữa sáng, em ngủ thêm lát nữa đi.”

“Được.”

Tiếng cửa phòng đóng lại vang lên.

Hứa Nguyện mở mắt.

Cô gọi hệ thống ra, bên tai truyền một tiếng “Ting” không rõ ràng.

Đây là âm thanh thông báo của nhiệm vụ mới.

“Không phải tôi không muốn cho cậu ra, nhưng cậu thấy đấy, là nam chủ không cho tôi cơ hội.”

“Điểm nhiệm vụ của cô luôn ở gần mức tiêu chuẩn, điều này rất nguy hiểm.”

Hứa Nguyện không quan tâm cười một tiếng: “Cốt truyện của tôi không còn dài lắm nhỉ.”

“Nhưng càng về sau cốt truyện càng phức tạp, trạng thái của cô không có vấn đề gì chứ? Ký chủ, cô có cần tôi giới đoạn giúp cô không?”

“Giới đoạn cái gì?” Hứa Nguyện có chút không thể hiểu được.

"Tình cảm.”

“Không cần, tôi không có rung động với anh ta.”

Hứa Nguyện cảm thấy một hệ thống không có tình cảm lại nghi ngờ cô rung động với người khác thì rất buồn cười.

“Nơi này cũng không phải thế giới giả thuyết, nếu cô nảy sinh tình cảm với nhân vật cũng không phải việc gì đặc biệt, trước đây cũng từng có người làm nhiệm vụ……”

Ngay lúc Hứa Nguyện nắm lấy then chốt cửa, chuẩn bị đẩy cửa ra thì hệ thống kịp thời dừng miệng: “Thực xin lỗi, tôi chỉ là đưa ra kết luận thông qua nồng độ kích thích tố của cô so với bình thường, chưa chắc đã chính xác.”

“Tôi hiểu.” Hứa Nguyện gật gật đầu.

Trước mặt cô là những dòng chữ đỏ thể hiện nhiệm vụ mới: Vào ngày cuối cùng kết thúc trận đấu A, hạt giống ái muội mà nam nữ chủ gieo ở phòng thí nghiệm cuối cùng cũng nảy mầm do tiếp xúc với nhau hằng ngày. Ký chủ làm một trà xanh nữ phụ, sẽ bởi vì tâm sinh ghen ghét mà hãm hại nữ chủ, trở thành chất xúc tác của tình yêu ngọt ngào.

Hứa Nguyện phất tay xua đi những dòng chữ đáng xấu hổ kia.

Mọc rễ nảy mầm? Thẩm Chiếu thay lòng đổi dạ nhanh thật đấy.

Cô còn muốn hỏi bước đi cụ thể thì cửa phòng trước mặt bị đẩy ra.

 

Bình Luận (0)
Comment